Thiếu niên: “Vào một thế giới nhất định để hoàn thành một số nhiệm vụ. Nhiệm vụ bên trong không giống nhau, có cái dễ cũng có cái khó. Hoàn thành được càng nhiều nhiệm vụ thì đạt được điểm càng cao. Theo kinh nghiệm trước đây, chỉ có đạt được hơn năm trăm điểm mới có thể trở thành đệ tử tinh anh nhị đẳng, vượt qua một ngàn năm trăm điểm mới trở thành tinh anh nhất đẳng”.
“Ừ, xem ra cuộc thi này không hề dễ dàng. Phải rồi, khi nào tôi có thể đến kiếm cung Vô Lượng?”
Thiếu niên cười, nói: “Sau khi trở thành đệ tử tinh anh thì có thể đi bất cứ lúc nào. Tôi tên là Thu Sinh, sau này công tử có chuyện gì thì cứ gọi tôi”.
Sau đó anh ta lại nói thêm: “Hiện tại tôi đang rảnh rỗi, sau khi công tử trở thành đệ tử tinh anh thì có thể chọn một số người ở lại bên cạnh để phục vụ. Nếu công tử cảm thấy tôi được việc thì có thể chỉ đích danh để tôi qua chỗ cậu”.
Advertisement
Thu Sinh là đệ tử hạ viện, tư chất bình thường, rảnh rỗi thì lại đi làm thêm. Ở hạ viện anh ta không có cơ hội nên đương nhiên muốn ở lại bên cạnh nhân vật tài năng như Ngô Bình.
Ngô Bình “ừ” một tiếng: “Tôi nhớ rồi”.
Advertisement
Thu Sinh vui mừng, vui vẻ bước đi.
Cuối cùng thì Ngô Bình cũng đến được đỉnh kiếm.
Đỉnh kiếm nằm cách cửa núi không xa, là nơi khảo sát người mới. Sau khi người mới trải qua sát hạch, người nào không đạt sẽ bị đuổi xuống núi, từ đâu đến thì về lại đó, người nào đạt thì đến ngoại viện, nội viện hoặc thượng viện, thậm chí trở thành đệ tử chân truyền và đệ tử tinh anh.
Hai người họ lên đến đỉnh kiếm thì nhìn thấy mấy trăm người đang đứng xếp hàng, đợi vào căn phòng đá.
Thu Sinh chỉ vào căn phòng đá và nói: “Công tử, trưởng lão sát hạch ở bên trong, chúng ta không cần xếp hàng, cứ vào thẳng”.
Anh ta dẫn Ngô Bình đến bên cạnh căn nhà bằng đá, sau đó nói vọng vào trong: “Trưởng lão Ngưu, đệ nhất kiếm bảng đến thi sát hạch ạ”.
Anh ta vừa thốt lên thì tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt ngưỡng mộ và tò mò về phía cậu, căn nhà đá cũng có giọng nói vọng ra: “Tôi không ra ngoài đón nữa, mời cậu Ngô vào”.
Ngô Bình bước vào trong thì nhìn thấy một ông lão đang ngồi xếp bằng trên bệ đá. Một tu sĩ đang buồn bã từ bên cạnh cửa bước ra ngoài, chắc là vừa mới hoàn thành bài sát hạch.
Ngô Bình chắp tay: “Chào trưởng lão Ngưu”.
Trưởng lão Ngưu có khuôn mặt gầy, ông ta nở nụ cười hiền từ, nói: “Chúc mừng công tử đã giành được vị trí nhất bảng, tên tuổi của công tử đã truyền khắp tiên giới Vạn Kiếm rồi”.
“Quá khen rồi”. Ngô Bình nói: “Không biết cuộc thi sát hạch sẽ được tiến hành như thế nào?”
Trưởng lão Ngưu: “Tư chất của công tử hơn người, vốn không cần phải sát hạch, nhưng đây là quy tắc của Chí Tôn Kiếm Đường nên mong cậu thông cảm”.
“Nên mà”. Ngô Bình không để bụng mà rất hợp tác.
Trưởng lão Ngưu chỉ vào quả cầu màu đen trên bàn đá, nói: “Công tử hãy đặt tay lên trên quả cầu, khởi động kiếm khí là được”.
Không ngờ khảo sát lại đơn giản như vậy, Ngô Bình lập tức đặt lên lên, sau đó khởi động kiếm khí.
Quả cầu sắt liền sáng lên, vô số phù văn bay lên, những phù văn đó đan xen với nhau trên không trung, hình thành đại trận với ngàn vạn khí tượng.
Đại trận dịch chuyển, mấy giây sau thì xuất hiện bốn chữ: Chí Tôn Vô Thượng.
Trưởng lão Ngưu tái mặt, thốt lên: “Không hổ là đệ nhất kiếm bảng, không ngờ là Chí Tôn Vô Thượng”.
Ông ta liền giải thích với Ngô Bình, quả cầu sắt đó là một loại pháp khí kiểm tra, chỉ có một quả duy nhất trên đời, nằm trong tay Chí Tôn Kiếm Đường. Quả cầu sắt này có thể kiểm tra thiên phú kiếm đạo và khí vận kiếm đạo của một người. Thường thì nó đưa ra đánh giá là hạ phẩm từ cấp một đến cấp mười, trung phẩm từ cấp một đến cấp mười và thượng phẩm từ cấp một đến cấp mười. Nếu vượt quá thượng phẩm cấp mười thì được gọi là siêu phẩm, siêu phẩm chỉ có năm cấp, gồm kim phẩm, ngọc phẩm, vương phẩm, đế phẩm và thành phẩm.
Có điều, nếu vượt qua thánh phẩm thì đều gọi là Chí Tôn Vô Thượng, ý nghĩa của Chí Tôn Vô Thượng là đến cả pháp khí cũng không cách nào đo được chính xác số liệu đúng của nó.
Chương mới nhất được đăng tải tại Website truyenfull.com.vn - Nếu bạn đang ở website khác vui lòng quay lại ủng hộ website gốc truyenfull nhé !