Thần Y Trở Lại

Chương 6786: Vệ tông chủ trúng độc nhỉ?





Anh không nói khoác, bởi chiến tích của anh ở Thái Hoàng Giáo vô cùng vẻ vang. Tuy Song Diện tộc mạnh, cũng thua xa Huyết tộc.



Ngô Bình đến đây không bao lâu, Hà Tử Trần và Lý Thuần Như cũng đến. Tình hình ở Đông Hải khá tốt, Thiên Nguyên gặp tình hình không mấy lạc quan, quanh địa bàn xuất hiện một dị tộc lớn mạnh cũng gần bằng Song Diện tộc.



Hà Tử Trần thở dài: “Thế lực của Thiên Nguyên đã phân tán đi, hiện tại chú ý của mọi người đều dồn vào bản thân, không gia tộc nào có thể lực khiến mọi người đi theo cả”.



Nguyệt Thanh Ảnh: “Thần Châu, Thiên Nguyên, Đông Hải là ba vùng đất đầy phúc khí, người nhìn ngó chúng rất nhiều. Nếu không chỉnh và hợp lực lượng lại nhanh, sớm muộn gì cũng bị kẻ ngoài vào phá vỡ”.



Ngô Bình suy nghĩ, nói: “Tử Trần, ta với ngươi đến Thiên Nguyên xem thử rồi giúp ngươi chỉnh và hợp lực lượng của Thiên Nguyên luôn. Nếu không thì thế lực của Thiên Nguyên, sớm muộn gì cũng sẽ bị tiêu diệt từng cái riêng lẻ”.



Hà Tử Trần vui mừng cười nói: “Được, chúng ta cùng quay về!”







Lý Thuần Như: “Mặc dù bên Đông Hải không có dị tộc, nhưng phạm vi của nó không lớn chỉ hơn mấy trăm lần thôi, trên biển có rất nhiều sinh linh mạnh. Mấy hôm trước, có một đám Hải Yêu tấn công, giết rất nhiều đệ tử Tiên Kiếm Môn của chúng ta”.



Ngô Bình gật đầu: “Đợi giải quyết chuyện Thiên Nguyên xong, ta đến Đông Hải xem sao”.



Theo kế hoạch, Ngô Bình sắp xếp Thần Châu một chút rồi đến Thiên Nguyên với Hà Tử Trần. Thế lực trên Thiên Nguyên là lớn nhất, trước mắt có ba nhà, thứ tự là Hà gia, Lệ gia, Thường gia. Nhưng gần nhất cũng có rất nhiều tông môn trốn vào Thiên Nguyên vì những thực lực của tông môn này rất mạnh nên ba nhà không đánh lại, chỉ có thể hạn chế mà không xua đuổi.



Ngô Bình đến không bao lâu, gia chủ Hà gia - Hà Chính Hạo đã đến cửa đón, đưa anh vào phòng khách. Sau vào câu tán gẫu, Ngô Bình hỏi tình hình trên địa bàn Hà gia. Hiện tại, có bảy tông môn vào địa bàn thế lực Hà gia đang chiếm giữ, họ đã từng đấu với dị tộc, tổn thấy rất nghiêm trọng, số người chỉ còn ba bốn phần trăm với lúc đầu.



Ngô Bình lại hỏi Sở Chi, rồi gọi Hà Tử Trần lên, đến gặp Ngũ Âm Tông đang ở Thiên Nguyên. Ngũ Âm Tông cũng bị dị tộc đuổi ra khỏi sơn môn, đệ tử và trưởng lão còn sống sót chưa đến ba trăm phần, hơn nữa những người còn lại đều bị thương.



Ngũ Âm Tông chiếm một ngọn núi ngoài thành, xây dựng các tòa nhà giản dị để ở, dưới núi có vài đệ tử trông coi. Ngô Bình với Hà Tử Trần vừa đến đã bị một tu sĩ ngăn lại, hỏi: “Hai vị có chuyện gì?”



Ngô Bình: “Gọi Tông chủ của các ngươi ra gặp ta”.



Tu sĩ này dò xét Ngô Bình một lúc, hỏi: “Các hạ là?”



Hà Tử Trần: “Vị này là đệ tử Nguyên Thủy Đạo Tôn, đứng thứ ba trong Đại Tiên Bảng, Lý công tử”.



Tu sĩ kia lắp bắp sợ hãi, hắn ta nghe nói Nguyên Thủy Đạo Tôn là người mạnh nhất trong những người mạnh ở Nhân tộc. Hắn ta vội vàng nói: “Xin chờ một chút, tại hạ sẽ đi thông báo ngay!”



Tu sĩ vội vàng lên núi, chưa nửa phút đã có một một ánh sáng bay từ đỉnh núi xuống, một tu sĩ mặc áo lam xuất hiện. Ông ta bị mù một bên mắt trái, giấu đi một lớp trắng bệch tiều tụy như người sắp chết, nhưng dù thế vẫn thấy dáng vẻ ông ta hiện lên nho nhã từ tận xương.



Ông ta vội vàng ôm quyền: “Vệ Thanh Dương của Ngũ Âm Tông cung nghênh Lý công tử!”



Ngô Bình gật đầu: “Hình như, Vệ tông chủ trúng độc nhỉ?”



Vệ Thanh Dương cười khổ: “Trước đây, tông ta đại chiến với Yên tộc một trận đã bị cao thủ của Yên tộc đả thương trúng kỳ độc. Loại độc này rất khó giải, ta chỉ có thể cố gắng chống đỡ”.



Ngô Bình: “Nếu không giải độc, sợ Vệ tông chủ sống không đến nửa năm”.



Vệ Thanh Dương thở dài nhẹ nhàng: “Độc này rất hiếm, không có thuốc giải”.



Ngô Bình: “Để ta thử xem”.



Vệ Thanh Dương mừng rỡ: “Công tử có cách à?”


“Thử xem đã”. Ngô Bình nói xong, vươn tay ra cầm cổ tay của ông ta. Một nguồn lực lượng quỷ dị lập tức rót vào cơ thể của ông ta, nó là độc lực. Độc lực vào cơ thể, lập tức phá hư toàn bộ, vô cùng kiêu ngạo.