Thần Y Trở Lại

Chương 6795: Uống cạn chỉ một hơi!



Những Linh Giáp binh này phân tán ra khắp nơi, có chỗ ba năm trăm người, có chỗ hai ngàn người. Nhưng vẫn bị Thiên Nguyên quân bắt sống, sau đó luyện thành Cấm Kỵ Quỷ binh!





Mọi chuyện cứ như thế cho đến sáu ba ngày sau, hơn một vạn Linh Giáp binh đã bị bắt sống. Mà chỉ có hơn hai ngàn bốn trăm tên luyện được Cấm Kỵ Quỷ binh.



Lúc Ngô Bình dẫn Thiên Nguyên quân quay về Thiên Nguyên, tất cả thế lực trên Thiên Nguyên đều thấy hơn hai ngàn tên Linh Giáp quân đã bị luyện thành Cấm Kỵ Quỷ Binh.



Vì vậy Thường gia với Lệ gia đều tìm Hà Chính Hạo cùng một ngày, tỏ ý muốn nghe theo sự sắp xếp của Hà gia để cùng nhau chống lại dị tộc. Đồng thời, các tông mông vào Thiên Nguyên để tránh dị tộc đều gia nhập vào Thiên Nguyên quân.



Sau hai ngày, số lượng Thiên Nguyên quân đã vượt qua một vạn người.



Nhưng không qua bao nhiêu lâu, Hà Tử Trần lập tức đưa tin đến nói rằng mười vạn đại quân của Linh Giáp tộc đã chính thức mở cuộc tấn công vào Thiên Nguyên!







Lúc đầu, chuyện Thiên Nguyên quân giết hơn ba vạn Linh Giáp tộc đã chọc giận đối phương. Thủ lĩnh Linh Giáp tộc đã tự dẫn mười vạn Linh Giáp đại quân đánh vào Thiên Nguyên, để báo thù cho đồng bào bị chết.



Nếu người khác nghe được tin tức này, chắc chắn sẽ sợ hãi. Nhưng khi Ngô Bình nghe được tin này lại rất vui mừng, anh lập tức tụ tập một vạn Thiên Nguyên quân lại, cao giọng nói: “Sức chiến đấu của từng Linh Giáp tộc rất khủng khiếp, vả lại số lượng của bọn chúng nhiều hơn quân của chúng ta gấp mấy lần. Chúng ta chỉ có hơn một vạn quân, mà Linh Giáp quân lại có mười vạn người, các ngươi có sợ không?”



Đa số những tu sĩ này đều là kẻ bị dị tộc đánh chiếm quê quán, đồng môn và người thân của họ đều bị dị tộc giết sạch nên từ lâu trong lòng đã căm hận dị tộc đến tận xương tủy rồi. Khi họ nghe Ngô Bình hỏi thế, lập tức đồng thanh nói: “Không sợ!”



“Tốt! Các ngươi đồng lòng như thế là tốt rồi! Hôm nay, chúng ta phải giết mười vạn dị tộc để rửa mối hận và báo thù cho Nhân tộc! Theo ta ra khỏi thành đón địch!”



Trong Thiên Nguyên có hàng tỉ dân đang sinh sống, bọn họ hành động tự phát và bưng nước rượu đứng ở hai bên đường cái để ủng hộ những anh hùng bảo vệ quê nhà của họ!



Đội ngũ một vạn người sắp xếp rất lâu, họ im lặng đi nhanh ra ngoài. Không có mệnh lệnh của Ngô Bình, nên họ không có nhận rượu.



“Ngừng!”



Đột nhiên, Ngô Bình mở miệng nói: “Các hương thân đã ủng hộ cho Thiên Nguyên quân mới đến đây, mỗi người có thể nhận ba chén ấm người!”



Mấy vạn dân chúng đứng hai bên đường lập tức vội vàng đưa rượu đến trước mặt những tướng sĩ, các tướng sĩ đỏ hồng mắt, im lặng nhận chén rượu, uống cạn chỉ một hơi!



Một cô bé đang được một vị người phụ nữ bế trông rất đáng yêu, bưng một chén rượu đến trước mặt Ngô Bình: “Đại soái, cháu mời ngài một chén”.



Ngô Bình nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, sau đó nhận rượu uống cạn.



Mỗi người uống hết ba chén, Ngô Bình lập tức lệnh đội quân tiếp tục đi về phía trước. Sau khi mọi người ra khỏi thành, điều khiển lên Độn quan, bay về hướng quân địch.



Phía tây Thiên Nguyên, trên một cánh đồng hoang rộng hai trăm dặm. Thiên Nguyên quân giáng từ trời xuống, đối diện với mười vạn Linh Giáp quân lập tức bày ra trận chiến phòng ngự.



Ngô Bình nhìn sơ qua nói: “Các ngươi có lợi thế rồi, ta đi chém thủ lĩnh đối phương!”



Dứt lời, anh hợp lại với kiếm hóa thành một đường kiếm quang phóng đến thủ lĩnh Linh Giáp quân. Tên này cao hai thước, mặc giáp vàng, khóe môi để mọc hai cọng râu dài, cầm một thanh trường đao đang chỉ huy cho đại quân. Hắn ta thấy kiếm quan Ngô Bình đánh úp đến, chỉ cười lạnh rồi vung trường đao lên bổ vào anh, một ánh đao rợn người lập tức xông thẳng về phía trước.



“Keng!”



Một tiếng nhỏ vang lên, ánh đao của hắn ta bị nát bấy. Nhưng sức mạnh của Ngô Bình vẫn không giảm, chỉ thoắt cái đã đến trước mặt thủ lĩnh Linh Giáp quân.



“Phụt!”



Kiếm quang đâm thủng ngực của hắn ta, tên này là cường giả đã bước nửa chân vào Hỗn Độn rồi nhưng vẫn bị Ngô Bình giết chết chỉ một kiếm! Tuy sức phòng ngự Linh giáp của hắn ta mạnh thật, cũng không đối đầu nổi với một nhát tuyệt sát của Ngô Bình!