Người này mỉm cười nói: "Ngươi đừng hoảng sợ, chờ sau khi ta ngủ với tất cả vợ của ngươi, ta sẽ trả lại thân phận cho ngươi, một Thánh Hoàng nhỏ bé như vậy, ta không thèm đâu."
"Bốp!"
Người đàn ông áo đỏ còn chưa kịp nói xong thì đã bị Ngô Bình tát một cái ngã xuống đất, lực lượng kinh khủng ập vào cơ thể hắn, nửa mặt của hắn vỡ nát. Sau đó, một bàn chân giẫm lên đầu hắn với sức lực rất mạnh, đầu hắn đau nhức dữ dội và có thể bị nghiền nát bất cứ lúc nào!
Người đàn ông vừa sợ vừa tức giận, hét lên: "Ngươi dám đánh bổn Thánh tử, ngươi chết chắc rồi, không ai có thể cứu được ngươi đâu!"
Tuy Ngô Bình rất muốn giết hắn nhưng anh lại cảm thấy người này có lai lịch kỳ lạ nên lạnh lùng hỏi: "Nói đi, ngươi là ai!"
Lúc này, hai bóng người lao tới, vây quanh hai bên trái phải của Ngô Bình, người bên trái nói với giọng nham hiểm: "Thả Thánh tử nhà ta ra!"
Ngô Bình đá hai chân vào người đàn ông mặc đồ đỏ, người này hét lên thảm thiết và bất tỉnh. Hai người kia tức giận, vừa định ra tay thì cảm thấy cơ thể yếu ớt, lập tức quỳ xuống đất.
Ngô Bình cười lạnh nói: "Chỉ là hai tên tay sai mà cũng dám uy hiếp ta?"
Anh hỏi một người trong đó: "Các ngươi là ai, tới đây làm gì?"
Người này bị Ngô Bình nhìn thì trong lòng cảm thấy sợ hãi, không tự chủ được, nói: "Chúng ta là tu sĩ của Thánh Môn, đến du lịch ở nhân gian. Thánh tử nghe nói Thánh Hoàng cưới vợ nên muốn trêu chọc Thánh Hoàng sắp kết hôn."
Hóa ra là người của Thánh Môn, Ngô Bình hỏi hắn ta: "Thánh Môn xuất hiện vào lúc này là đang định làm gì?"
Người này nói: "Đạo chính thống của Nhân tộc ở đại lục Thánh Cổ đến từ Thánh Môn, Thánh Môn mở ra, tự nhiên là muốn thống nhất Nhân tộc."
Ngô Bình không hỏi thêm câu nào nữa, nhốt cả ba người vào Tàng Cơ, tiếp tục chuẩn bị cho hôn lễ của mình.
Ngày hôm sau, hôn lễ bắt đầu, Ngô Bình kết hôn với mười mỹ nhân và Tử Thanh Thánh Hoàng ở Huyền Kinh. Vào ngày này, khắp chốn vui mừng, hàng vạn quốc gia đến thăm, thậm chí các Dị tộc xung quanh cũng cử sứ thần đến chúc mừng.
Hôn lễ rất náo nhiệt, hôm đó cửa cung được mở ra, ngay cả người dân bình thường cũng có thể vào cung xem náo nhiệt. Trong một thời gian ngắn, khắp nơi trong cung đều có dân chúng chen đầy.
Các thị vệ và cung nữ của hoàng cung xách giỏ và vung Thánh Thù khắp nơi, người dân thường không chỉ được chứng kien hon lễ mà còn nhận được tiền thưởng. Bởi vì có rất nhiều người, ngay cả những bức tường, hòn non bộ và mái nhà cũng chật kín người.
Hiện trường buổi lễ rất đông người, sau khi người chủ trì đọc xong lời chúc phúc, những ánh sáng bảy màu thần thánh đột nhiên xuất hiện trên bầu trời, sau đó là những tiếng nhạc thần tiên truyền đến, hàng trăm nữ thần bay xuống và nhảy múa uyển chuyển!
Trong số những nữ thần này, có một người nữ cung kính nói: "Đỉnh Diệu Nhạc của Thần Vực, chúc mừng Đông Huyền Thánh Hoàng và Vũ Thần kết hôn!"
Vũ Thần vũ rất vui mừng khi thấy tất cả các chị em thuộc dòng tộc của mình đều đến.
Nhưng đúng lúc này, một cây cầu vàng từ rất xa bay tới, đầu cầu đáp xuống hiện trường hôn lễ. Một bóng người bước lên cây cầu vàng, trong tích tắc đã đến trước mặt Ngô Bình.
Trên mặt Ngô Bình không có biểu cảm gì, nói: "Còn có chuyện gì khác không?"
Thánh sứ lớn tiếng nói: "Thiên Thánh nói Tử Thanh Thánh Hoàng và Đông Huyền Thánh Hoàng đến Thánh Môn tiếp nhận khảo sát!"
Ngô Bình cười lạnh: "Vị trí Thánh Hoàng của ta là do ta tu luyện từng bước mà có. Vùng đất Đông Cảnh này cũng do ta dẫn quân đánh thắng từng tấc đất. Thánh Mon các ngưoi có tư cach gì ma chỉ tay trước mặt ta!"
Thánh sứ tức giận: "To gan! Ngươi có biết hậu quả khi làm trái với Thánh Môn không?"