Sau khi hai tên tùy tùng tiếp đất thì liền mở mắt ra, họ nhìn xung quanh với vẻ nghi ngờ, cảm giác như vừa tỉnh ngủ. Tuy nhiên, khi họ nhìn thấy Thánh Tử đang đi dạo xung quanh thì sự nghi ngờ của họ đã tan biến.
"Thánh Tử, chúng ta đi tới chỗ vui vẻ chơi đi?" Một tên tùy tùng nói.
Hai tên tùy tùng này, một người tên là Trương Quảng, người còn lại là Lý Thái, đều là người hầu của Hoang Nam Sinh từ khi còn nhỏ. Sau này, Hoàng Nam Sinh trở thành Thánh Tử, địa vị của họ cũng nâng lên theo, họ thường xuyên sử dụng tên tuổi của Hoàng Nam Sinh để làm xằng làm bậy.
Ngô Bình nói: "Nơi này cũng không có gì thú vị, trở về đi, ta muốn thăng lên thứ hạng Thánh Tử của mình."
Thánh Môn dựa vào thực lực, nếu có Thánh Tử nào cảm thấy mình mạnh hơn thì có thể trực tiếp khiêu chiến Thánh Tử có thứ hạng cao hơn. Tất nhiên, một khi khiêu chiến thất bại cũng sẽ phải trả một cái giá nhất định, không những bị thương mà còn phải trả một khoản tiền.
Trương Quảng là một tên râu xồm, cao lớn thô kệch, hắn ta lập tức nịnh nọt: "Thực lực của Thánh Tử vẫn luôn bị đánh giá thấp, lần này nhất định sẽ vượt qua Chu Thánh Tử!"
Chu Thánh Tử, tên là Chu Kiếm Vân, xếp hạng 2188, mạnh hơn Hoàng Nam Sinh rất nhiều. Tất nhiên, cả hai đều la nguời có địa vị thấp nen ai cung coi thường đối phương.
Cách đây một thời gian, Hoàng Nam Sinh theo đuổi một vị Thánh Nữ, nhưng lại bị Chu Kiếm Vân cướp đi tình yêu, vì vậy mà hắn rất căm ghét Chu Kiếm Vân, cả hai thậm chí còn từng quyết đấu. Đương nhiên, kết quả là Hoàng Nam Sinh thua thảm.
Ngô Bình nói: "Đương nhiên, Chu Kiếm Vân là cái thá gì, lần này ta sẽ đánh hắn rụng răng!"
Noi đi là đi, ba nguoi cuoi đon quang quay tro lại cong tháp khổng lồ trên bầu trời.
Thánh Môn rất rộng lớn, bên trong có nhiều phe phái, thế gia và gia tộc giàu có. Trên thực tế, không gian nơi có Thánh Môn được tạo thành từ những mảnh vỡ kỷ nguyên, bên trong giống như một thế giới có hàng nghìn tỷ bá tánh sống trong đó! Mỗi một kỷ nguyên trôi qua, những bá tánh này đều sẽ bị thay thế, đổi một nhóm người mới.
Tuy nhiên, những bá tánh bình thường trong thế giới Thánh Môn không thể nhìn thấy những nhan vật lớn như Thánh Tử và điện hạ, mục đích tồn tại của họ thường là để sinh con và cung cấp nguồn nhân tài cho Thánh Môn. Hầu hết các Thánh Tử đều được sinh ra từ những gia tộc bình thường này.
Tiến vào thế giới Thánh Môn, Ngô Bình cảm giác được đại đạo trật tự ở bên trong khác với kỷ nguyên này, điều này có ảnh hưởng nhất định đối với tu vi của anh. Tuy nhiên, trong cơ thể anh có hai mươi tầng cấm ky, ảnh hưởng cũng không lớn lắm.
Sau khi bay một quãng đường nhất định, anh dừng lại ở một tòa thành. Trong thành có một gia tộc sở hữu rất nhiều tài sản, đó chính là Hoàng gia của Hoàng Nam Sinh.
Hoàng gia thì ở thế hệ ông nội của Hoàng Nam Sinh cũng là Thánh Tử, cha hắn thì chỉ suýt thành Thánh Tử nhưng công việc kinh doanh của ông ta rất phát đạt, kiếm được rất nhiều tiền. Đến thế hệ của Hoàng Nam Sinh, không ngờ hắn lại trở thành Thánh Tử một lần nữa, xếp hạng còn cao hơn ông nội của hắn lúc đó. Vì vậy mà Hoàng gia đã lập tức trở thành một gia tộc lớn ở thành Minh Trạch, có sức ảnh hưởng rất lớn.
Thành Minh Trạch không phải là một thành nhỏ, ngoài ra còn có một gia tộc khác là Chu gia. Chu gia là một gia tộc đã sản sinh ra ba thế hệ Thánh Tử. Ngay cả Thánh Tử ở thế hệ này là Chu Kiếm Vân cũng có xếp hạng cao hơn Hoàng Nam Sinh. Trên dưới Hoàng gia đều không phục điều này, họ luôn hy vọng rằng Hoàng Nam Sinh có thể thắng đối phương, để Hoàng gia có thể đứng trên Chu gia một bậc.
Tuy nhiên, trái ngược với mong muốn, thứ hạng của Hoàng Nam Sinh đã tụt dốc rất nhiều trong vài năm qua, khoảng cách với đối phương càng ngày càng lớn. Vì vậy, ông nội của Hoàng Nam Sinh rất nóng lòng muốn giám sát quá trình tu luyện của Hoàng Nam Sinh mỗi ngày.
Ông nội của Hoàng Nam Sinh tên là Hoàng Tứ Duy, khi còn là Thánh Tử, ông ta rất nổi tiếng nên ông ta hy vọng cháu trai sẽ có triển vọng hơn mình, tuyệt đối đừng để bị loại.
Thánh Tử cũng sẽ bị loại bỏ. Vì chỉ có 3000 Thánh Tử nên nếu có người mới gia nhập và xuất sắc hơn thì những Thánh Tử có thứ hạng thấp hơn sẽ phải nhường chỗ và mất đi thân phận Thánh Tử. Năm đó Hoàng Tứ Duy chỉ làm Thánh Tử được ba năm thì đã bị người mới loại bỏ, vì vậy ông ta có những yêu cầu rất nghiêm ngặt đối với Hoàng Nam Sinh.
Mặc dù thứ hạng hiện tại của Hoàng Nam Sinh là 2.338, vẫn còn cách vị trí thứ 3.000 một khoảng cách. Nhưng Thánh Tử được thay đổi rất nhanh, có thể trong một hai năm nữa, thứ hạng của hắn sẽ đứng cuối, cuối cùng bị loại.
Ngô Bình đi vào tòa nhà của Hoàng gia, vừa đặt chân xuống đất, anh đã nhìn thấy một ông lão đang bước đi rất nhanh tới trước mặt mình. Ông lão này là ông nội của Hoàng Nam Sinh, nói là một ông lão nhưng thực tế trông ông ta như khoảng ba mươi bốn mươi tuổi, chẳng qua là cố ý để râu, cách ăn mặc cũng giống người già.
Người này không ai khác chính là Hoàng Tứ Duy, ông ta cau mày hỏi: "Nam Sinh, ngươi đi đâu vậy? Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, ngươi đừng bỏ bê tu luyện, nếu không người khác sẽ đuổi kịp ngươi ... "
Mặc dù Ngô Bình sao chép trí nhớ của Hoàng Nam Sinh, nhưng anh vẫn không nhịn được, lập tức nói: "Gia gia yên tâm, ta nhất định sẽ cố gắng hơn nữa để vượt qua Chu Kiếm Vân."
Lúc này Hoàng Tứ Duy mới hài lòng, cười nói: "Vậy mới đúng, tu hành giống như đi ngược dòng, không tiến thì sẽ lùi."
Ngô Bình không muốn lãng phí quá nhiều thời gian ở Hoàng gia, lập tức nói: "Ta đến 'Điện Võ Thánh' để nâng cao tu vi võ đạo trước đã."
Truyền thừa của Thánh Môn có nhiều nhánh khác nhau, một số chú trọng vào võ đạo, một số chú trọng vào trận pháp, một số chú trọng vào chú ngữ, v.v. Thứ hạng của Thánh Tử phụ thuộc vào nhiều điểm khác nhau, bao gồm điểm hoàn thanh nhiem vụ va điểm thi. Lan nay Ngo Bình đen Dien Vo Thanh chỉ để tìm thêm điểm và nâng cao thứ hạng của mình.
Hoang Nam Sinh giỏi vo đạo nen Thanh Điện mà hắn thường đến nhất là Điện Võ Thánh. Trong suốt lịch sử của Thánh Môn, đã có rất nhiều Võ Thánh xuất hiện, để lại rất nhiều công pháp võ đạo lợi hại. Tuy nhiên, mỗi người đều có tư chất và khả năng lĩnh ngộ khác nhau nên thực tế việc tìm được người kế thừa phù hợp cho những truyền thừa này là điều khá khó khăn. Vì lý do này, Thánh Môn quy định, chỉ cần có thể học được một bộ võ học trong Điện Võ Thánh thì có thể đạt được điểm. Nếu luyện tập thành thạo thì điểm sẽ cao hơn.
Tất nhiên, bộ võ học càng khó học thì số điểm nhận được sau khi học xong càng cao.
Ngô Bình nhớ lại ký ức của Hoang Nam Sinh, han đã đến Điện Võ Thánh không dưới một trăm lần, nhưng cho đến nay chỉ học được hai bộ võ học, cả hai đều là võ học cấp tám, học một bộ chỉ được mười điểm, điểm số cũng không cao.
Võ học trong Điện Võ Thánh từ thấp nhất là cấp 10 đến cao nhất là cấp 1, đương nhiên võ học cấp một cũng không nhiều, toàn bộ Điện Võ Thánh cũng chỉ có mười mấy loại.
Phía trước Điện Võ Thánh có một quảng trường rộng lớn, lúc này nó đã trở thành chợ buôn bán, có rất nhiều Thánh Tử dẫn theo tùy tùng đến bày quán bán đồ. Mặc dù có một số người hiện tại không phải là Thánh Tử nhưng họ đã từng là Thánh Tử hoặc tổ tiên của họ đã từng là Thánh Tử.
Ký ức của Hoàng Nam Sinh nói với Ngô Bình rằng hầu hết những gì mà những người này buôn bán đều là đan dược. Bởi vì hệ thống tu luyện của Thánh Môn chú trọng hơn đến việc tu luyện thể chất nên nhu cầu sử dụng đan dược rất cao. Một số người có được một loại đan dược nào đó, nhưng họ không cần đến nó nên muốn bán đi và mua loại đan dược mà họ cần.
Ngô Bình vốn muốn vào Thánh Điện, nhưng thân là một luyện đan sư, anh không thể cử động khi nhìn thấy những đan dược này. Anh đi đến một quầy hàng ngẫu nhiên và nhìn thấy chủ quán đang bán một loại đan dược màu tím, trên đan dược có sáu phù văn màu vàng kim, tỏa ra một hơi thở đặc biệt.
Theo trí nhớ của Hoàng Nam Sinh, anh biết loại đan dược này tên là Thối Thánh Đan, có thể rèn luyện thân thể, tác dụng tương tự như Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan mà anh luyện chế, chỉ có điều nó là cho người dùng.