Thần Y Trọng Sinh

Chương 1191



“Vù…” Một cơn gió lạnh không biết từ đâu tới thổi qua, trong chớp mắt nhiệt độ xung quanh giảm xuống rất nhiều.  

Không ít người không tự chủ được rùng mình một cái, có một số người nước mũi đã chảy ra.  

Phải biết rằng bọn họ đều là võ giả, bình thường cho dù giội nước lạnh giữa trời đông giá rét cũng không sinh bệnh.  

- Ý của Mạc tiên sinh là muốn từ chối yêu cầu của chúng tôi sao?  

Paul nhíu mày, lạnh lùng hỏi.  

Khi nói chuyện, anh ta cũng ném lão giả tóc bạc trong tay sang một bên như chó chết.  

- Để Phượng Hoàng của Nguyệt Hạ Chi Dực các anh tới nói với tôi đi.  

Nếu là Phượng Hoàng đến đây nói chuyện, có lẽ có thể nói một lát, chỉ mấy người này cũng muốn nói chuyện hợp tác với hắn, bọn họ coi trọng mình quá rồi.  

Muốn nói chuyện hợp tác, cũng phải xem mình có bản lĩnh này, có tư cách này hay không.  

Đám Paul hoàn toàn không có tư cách này, sao có thể nói chuyện hợp tác với hắn.  

- Nếu muốn nói chuyện hợp tác, vậy phải sửa lại điều kiện.  

- Thay đổi thế nào?  

Paul nhíu mày hỏi.  

- Có rất nhiều thế lực mơ ước Hoa Hạ đúng không, Nguyệt Hạ Chi Dực các anh đối phó giúp tôi, chuyện bên trong Hoa Hạ tôi sẽ tự mình giải quyết.  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

Giống như ký kết hiệp ước, hiệp ước chưa bao giờ là kẻ yếu định ra, mà do người mạnh định, cũng chưa bao giờ là người mạnh cắt đất đền tiền với kẻ yếu.  

Vậy mà đám Paul muốn hắn cắt đất đền tiền, nghĩ hay quá nhỉ.  

- Bảo Nguyệt Hạ Chi Dực chúng tôi ngăn cản đám người này, độ khó cũng không nhỏ, vậy chúng tôi có được cái gì?  

Nguyệt Thần vặn vẹo vòng eo như rắn nước, nói.  

- Các người sao, các người có thể còn sống rời khỏi Hoa Hạ.  

Mạc Phàm liếc mắt nhìn ba người, thản nhiên nói.  

- Đúng là Mạc tiên sinh không có ý định hợp tác với Nguyệt Hạ Chi Dực chúng tôi thật.  

Trong mắt Paul lóe lên sắc bén, lạnh lùng nói.  

- Đây đã là điểm mấu chốt lớn nhất của tôi rồi?  

Mạc Phàm nghiêm túc nói, trên mặt không có chút ý nói đùa.  

- Mạc tiên sinh, cậu đây là đang nhục nhã Nguyệt Hạ Chi Dực chúng tôi.  

Paul trầm giọng nói.  

Nguyệt Hạ Chi Dực bọn họ đối phó những thế lực này giúp Mạc Phàm, Mạc Phàm chỉ không giết bọn họ, đây đã là điểm mấu chốt lớn nhất của Mạc Phàm, rõ ràng không chỉ không muốn hợp tác, còn khinh thường Nguyệt Hạ Chi Dực bọn họ.  

- Nguyệt Hạ Chi Dực các anh còn chưa tới mức cần tôi cố ý nhục nhã, thế nào, các anh còn hợp tác không?  

Mạc Phàm lắc đầu nói.  

Hắn đường đường là y tiên bất tử, người cần nhục nhã ít nhất phải như Ngạo Nhật Sơn Tông và võ đế Quân Khương Lâm, chỉ là Nguyệt Hạ Chi Dực, một tiểu liên minh người biến dị trên Địa Cầu cũng đáng để hắn nhục nhã sao.  

- Mạc tiên sinh, cậu!  

Sắc mặt Paul khó coi, gần như có thể vặn ra nước.  

- Được lắm, vậy có một ngày Phượng Hoàng ngũ cấp của Nguyệt Hạ Chi Dực chúng tôi sẽ tới tìm Mạc tiên sinh, mong Mạc tiên sinh chuẩn bị sẵn sàng, nếu không có khả năng Phượng Hoàng của Nguyệt Hạ Chi Dực chúng tôi sẽ không khách sáo giống như Mạc tiên sinh, chúng ta đi!  

Anh ta ném ly rượu đi, cầm gậy xoay người rời đi.  

Nguyệt Thần và Oz lạnh lùng liếc Mạc Phàm một cái, cũng rời đi theo Paul.  

Ba người mới đi được hai bước, giọng nói của Mạc Phàm vang lên ngay sau lưng bọn họ.  

- Tôi có nói sẽ để các người đi sao, các người đã không đồng ý hợp tác, hôm nay các người đừng nghĩ tới chuyện còn sống rời đi.  

Mấy người này tới đây là muốn cướp đoạt Trường Sinh Linh Thụ, nếu hắn không tới, đám Trần Phàm Không không giao Trường Sinh Linh Thụ ra, sẽ phải chết không thể nghi ngờ.  

Ba người này không lấy được Trường Sinh Linh Thụ đã muốn đi, bọn họ nghĩ đàm phán hôm nay đơn giản như vậy, cũng nghĩ hắn quá đơn giản rồi.  

Không phải Nguyệt Hạ Chi Dực thừa dịp tông môn ẩn thế bị hắn phong ấn hư mà vào sao, vậy thì hắn sẽ để bọn họ biết không có tông môn ẩn thế không phải ai cũng có thể tiến vào Hoa Hạ.  

Hắn cũng muốn biết cảnh giới Cửu Nguyên của hắn có uy lực mạnh cỡ nào, cứ thử với ba người này trước đã.  

Ý niệm của hắn vừa động, ngoại trừ lão giả tóc bạc ra, trên người đám Trần Phàm Không xuất hiện ánh sáng chói mắt như hình quả trứng gà, bao bọc đám Trần Phàm Không ở bên trong.  

- Nếu ba người chắc chắn mình sẽ sống rời đi, thì có thể thử một lần.  

Mạc Phàm vô cùng bình tĩnh nói.  

Đám Paul nhíu mày, trong mắt lóe lên vẻ nghiêm trọng.  

- Mạc tiên sinh chắc chắn muốn vậy sao?  

Paul chậm rãi nghiêng đầu sang chỗ khác, giống như xác nhận lại.  

- Thế nào, có vấn đề gì à?  

Mạc Phàm hỏi.  

- Chúng tôi không phải là đối thủ của Mạc tiên sinh, có khả năng sẽ có một người chết trong tay Mạc tiên sinh, cũng có thể là tất cả, nhưng Mạc tiên sinh phải nghĩ cho kỹ, Nguyệt Hạ Chi Dực chúng tôi không chỉ có người biến dị ngũ cấp, còn có số lượng đáng sợ người biến dị với đủ loại dị thường, chưa từng có người giết được người của Nguyệt Hạ Chi Dực chúng tôi mà còn sống.  

Paul cảnh cáo.  

Nguyệt Hạ Chi Dực bọn họ là ngoại tộc trong nhân loại, bình thường đều là quái vật trong mắt người bình thường, cũng chính vì như vậy mà Nguyệt Hạ Chi Dực bọn họ là liên minh vô cùng đoàn kết.  

Phàm là những người giết người của Nguyệt Hạ Chi Dực bọn họ, người kia không chết Nguyệt Hạ Chi Dực sẽ không bỏ qua.  

- Vậy sao, một tuần trước có người có thể khống chế thụ mộc và một người có thể khiến người ta biến thành tảng đá, khống chế sơn thạch muốn lấy Trường Sinh Linh Thụ đi, bị tôi giết, các người cảm thấy tôi sẽ sống được bao lâu?  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

- Charlieson và Rudy chết trên tay cậu sao?  

Paul hơi híp mắt, lạnh lùng nói.  

Bọn họ phái hai người đi, vẫn luôn ẩn nấp ở trên đảo Bồng Lai để tìm nơi có cây nhỏ.  

Khi đến đó vẫn thường xuyên báo cáo tình hình, nhưng gần đây hai người mất đi tin tức hoàn toàn, bọn họ tìm kiếm trên đảo Bồng Lai rồi, chỉ có ký hiệu hai bọn họ lưu lại mấy ngày trước, nhưng không tìm được hai người.  

Hai người này sẽ xảy ra tình huống như vậy, một là làm phản hai là bọn họ đã chết.  

Hiện giờ xem ra khả năng hai bọn họ đã chết cao hơn một chút, hẳn là bị Mạc Phàm phát hiện, chết trên tay Mạc Phàm.  

Chỉ có người như Mạc Phàm mới giết được hai bọn họ.  

- Đúng vậy.  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

Mạc Phàm vừa nói xong, trong mắt Paul, Nguyệt Thần và Oz xuất hiện dữ dằn, lộ ra hung quang.  

- Mạc Phàm, tôi nhớ rõ Hoa Hạ có câu, long hữu nghịch lân, xúc chi tất tử, bây giờ cậu đã mạo phạm vảy ngược của chúng tôi rồi.  

Paul nghiến răng nói.  

Mạc Phàm không giết người của Nguyệt Hạ Chi Dực bọn họ thì không sao, nếu giết người của Nguyệt Hạ Chi Dực bọn họ, vậy không còn gì để nói nữa.  

- Vảy ngược của các người, ba người cùng lên đi.  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

Hắn động vào vảy ngược của những người này, những người này đã sớm động vào nơi không nên động của hắn.  

- Ba chúng tôi cùng tiến lên sao?  

Paul cười lạnh lùng.  

ể ấ- Mạc tiên sinh, cậu vừa nói để Phượng Hoàng ngũ cấp chúng tôi tới đàm phán đúng không?  

- Thì sao?  

Mạc Phàm nhíu mày hỏi.  

- Nếu cậu muốn đàm phán với Phượng Hoàng ngũ cấp chúng tôi, vậy chúng tôi sẽ khiến Phượng Hoàng ngũ cấp tới nói chuyện với cậu.  

Trong mắt Paul lộ ra một chút điên cuồng, không sợ hãi nói.  

Anh ta vừa nói xong, vẻ mặt ba người nghiêm túc, trên người cùng sáng lên quang mang màu đỏ, quang mang màu đỏ này ngưng tụ thành hình dạng một con Phượng Hoàng, khí tức hỏa diễm nồng đậm nở rộ trên người bọn họ.