Thần Y Trọng Sinh

Chương 1511: Nghịch Chuyển



“Rầm!” Một tiếng thật lớn vang lên.  

             Một quyền của Mạc Phàm đánh xuống, chỉ trong chớp mắt cự thạch ở dưới chân vỡ nát, quyền kình cường đại giống như vì sao rơi xuống hồ Huyền Vũ.  

             Đất đai chấn động dữ dội, chỉ trong phút chốc đã văng tung tóe thành vô số mảnh, lan tràn ra bốn phía.  

             Hồ Huyền Vũ vốn đang yên tĩnh, giống như bên trong núi lửa được ném lượng lớn thuốc nổ.  

             Chẳng qua bên trong hồ Huyền Vũ không có nham thạch nóng chảy, chỉ có hàn sát khí và không gian ámlưu càng nguy hiểm hơn nham thạch nóng chảy.  

             Chỉ trong phút chốc, không chỉ xung quanh Mạc Phàm được mấy thứ này vờn quanh, xung quanh đám Đông Phương Sóc cũng nhanh chóng được bao quanh bới hàn sát khí và không gian ám lưu.  

             Bên trong đám Đông Phương Sóc, một nam tử đeo thiết kiếm trên lưng không cẩn thận, cánh tay bị hàn sát khí phun trúng, cả cánh tay biến thành khối băng.  

             Chuyện này còn chưa xong, hàn sát khi theo cánh tay anh ta, lan ra toàn thân của anh ta.  

             - Tay của ta.  

             Đệ tử của Thiết Kiếm Môn hét to một tiếng, không do dự chém cánh tay của mình, bóng dáng anh ta nhoáng lên một cái liền lùi về xa.Nhưng anh ta mới rời khỏi không xa, một vòng xoáy lặng yên không tiếng động xuất hiện trước người anh ta.  

             Đệ tử của Thiết Kiếm Môn này lại không cẩn thận rơi vào trong vòng xoáy, cơ thể Nguyên Anh bị tứ phân ngũ liệt.  

             - Tất cả đừng hoảng hốt, tiểu tử chết tiệt, giết cậu ta trước đã.  

             Mỹ phụ nhíu mày, tức giận nói.  

             Thân thể bà ta nhoáng lên một cái, liền đến bên cạnh Mạc Phàm.  

             Sắc mặt Đông Phương Sóc, Bộ Kinh Phàm và mấy người của Ngạo Nhật Sơn Tông thay đổi, nhưng nhanh chóng trấn định lại, trên người bọn họ chớp lóe quang hoa, đều xông về phía Mạc Phàm.  

             Ở giữa không trung, vẻ mặt Mạc Phàm vô cùng lạnh nhạt.  

             Nếu là mấy ngày trước, những người này dụ hắn ra ngoài, hắn muốn đi không khó, nhưng muốn giết người ngoại trừ Đông Phương Sóc và mỹ phụ ra, gần như là không có khả năng.  

             Hiện giờ Ma Long đã được hắn phong ấn hoàn toàn, vậy thì khác rồi.  

             Sau khi Ma Long được hắn phong ấn, hắn vẫn chưa thử uy lực và tiêu hao, giờ thử với mấy người này một lần vậy.  

             Con mắt kia của hắn nhắm lại rồi mở ra, liên hoa huyết sắc nở rộ trong mắt hắn, một long ảnh bay từ trong liên hoa ra, chỉ trong chớp mắt đã đến bầu trời trên đỉnh đầu Mạc Phàm.  

             “Rống!” Tiếng long ngâm vang lên.  

             Ma Long vốn chỉ to bằng sợi tóc, chỉ trong chớp mắt đã biến thành trăm mét.  

             Không chỉ bầu trời tối sầm lại trong chớp mắt, ngay cả xao động ở hồ Huyền Vũ cũng lập tức yên tĩnh trở lại dưới khí tức khủng bố của Ma Long.  

             - Đi giết hai bọn họ.  

             Mạc Phàm ra lệnh cho tàn hồn của Ma Long.  

             Đôi cánh của tàn hồn Ma Long giãn ra, không do dự xông về phía Đông Phương Sóc và mỹ phụ.  

             Cách Mạc Phàm không xa, mỹ phụ và Đông Phương Sóc thấy Ma Long này thì mắt mở to, chỉ trong chớp mắt sắc mặt bọn họ rất khó coi.  

             - Tàn hồn của Ma Long, sao lại có chuyện này được?  

             Vẻ mặt Đông Phương Sóc khó có thể tin nói.  

             Không phải Ma Long đã bị Mạc Phàm diệt rồi sao, sao lại được Mạc Phàm thả ra.  

             Ngoài ra tàn hồn Ma Long xuất hiện lần này không chỉ không yếu hơn lần trước, trái lại còn mạnh hơn một chút.  

             Còn như chịu sự khống chế của Mạc Phàm, vậy thì đáng sợ rồi.  

             Mỹ phụ mặc cung trang cũng không khá hơn chút nào, tuy lần trước tàn hồn Ma Long xuất hiện bà ta không ở đó, nhưng Băng Phượng Hồn trên người bà ta là tàn hồn của Băng Phượng để lại do bị Ma Long diệt.  

             Linh hồn của bà ta và Băng Phượng dung hợp lại với nhau, đến bây giờ vẫn còn sợ hãi Ma Long.  

             Hai người gần như không có bất luận do dự gì, quay đầu bỏ chạy về phía xa.  

             Mạc Phàm cười lạnh lùng, ý niệm của hắn vừa động, Ma Long một phân thành hai, phun ra long tức màu đen đuổi theo hai người kia.  

             Có tàn hồn của Ma Long đối phó hai người này, Mạc Phàm nheo mắt nhìn những người còn lại.  

             Tàn hồn của Ma Long này cũng có thực lực Hóa Thần, chỉ có thể chấn nhiếp Đông Phương Sóc và mỹ phụ kia một phen, muốn giết hai người rất khó, giết hai người còn cần phải trả giá rất đắt, tàn hồn của Ma Long đuổi bọn họ đi là được.  

             Lần này hắn chỉ cần giết những người còn lại được rồi.  

             Hắn không giết được tu sĩ Hóa Thần, những người này đủ rồi.  

             Ngoài ra đã lâu rồi thực lực của hắn không tăng lên, nhân cơ hội này tăng tới Kim Đan đỉnh phong vậy.  

             Cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, mới dễ lấy được vị trí số 1 hải tuyển, nếu không hắn khó mà thắng được Vọng Cơ sư huynh.  

             Hắn vươn một tay ra, Cửu Tinh và Mệnh Kiếm Ảnh cùng xuất hiện trong tay hắn.  

             - Bắt đầu từ ngươi trước.  

             Mạc Phàm nhoáng lên một cái liền đến trước người nam tử tóc bạc, Cửu Tinh lập tức chém về phía nam tử tóc bạc.  

             - Tiểu tử, ngươi cảm thấy ta là tên phế vật Nghịch Thủy Hàn kia à, không có tàn hồn của Ma Long, ngươi cảm thấy ngươi là đối thủ của ta sao, chủ nhân ta không có ở đây, vậy để ta tới lấy cơ thể ngươi.  

             Nam tử tóc bạc cười âm trầm, Huyền Băng Côn ngọc bạch xuất hiện trong tay hắn.  

             Tàn hồn của Ma Long đuổi theo Đông Phương Sóc và mỹ phụ, chỉ còn lại Mạc Phàm, mình ông ta đủ đối phó rồi.  

             Ông ta không quan tâm Cửu Tinh của Mạc Phàm, một côn không do dự đánh về phía Mạc Phàm.  

             Theo một côn này, vậy mà hàn sát khí ở xung quanh lao về phía Mạc Phàm một cách dũng mãnh theo Huyền Băng Côn trong tay nam tử tóc bạc.  

             Mạc Phàm nhíu mày, trường kiếm Cửu Tinh nhất chuyển trong không trung, chắn trước Huyền Băng Côn của nam tử tóc bạc, đồng thời Mệnh Kiếm nhất chuyển, giống như một đạo quang đâm về phía nam tử tóc bạc.  

             “Keng!” Cơn gió được nhấc lên, Cửu Tinh và Huyền Băng Côn chạm vào nhau, chỉ trong chớp mắt xung quanh dập nát.  

             Cửu Tinh không chỉ không chặt đứt được Huyền Băng Côn, trái lại hàn sát khí trên Huyền Băng Côn theo Cửu Tinh lan tràn lên tay Mạc Phàm.  

             Không chỉ như vậy, Mệnh Kiếm đâm lên người nam tử tóc bạc, nhưng giống như đâm vào không khí, nam tử tóc bạc không có chút phản ứng, chỉ có mấy sợi tóc trên trán ông ta rụng ra.  

             - Tiểu tử, vậy mà ngươi có hai thanh linh khí, hai thanh linh khí này đều là của ta.  

             Nam tử tóc bạc cười mỉa nói.  

             Huyền Băng Côn trên tay ông ta là một thanh linh khí, nếu Cửu Tinh trên tay Mạc Phàm không phải là linh khí, Cửu Tinh đã bị chém đứt.  

             Còn Mệnh Kiếm của Mạc Phàm, vậy mà có thể thương tổn được ông ta, tất nhiên cũng là linh khí không kém.  

             Một tiểu tử từ Hạ giới tới, vậy mà có hai kiện linh khí.  

             - Hàn Sát Chi Thể sao?  

             Mạc Phàm nhướn mày, hiểu ra nói.  

             - Ngươi phát hiện ra rồi à, vậy ngươi có thể đi chết đi.  

             Nam tử tóc bạc hơi nhếch miệng cười đắc ý, Huyền Băng Côn trên tay ông ta biến thành hàn sát khí, xuyên qua Cửu Tinh của Mạc Phàm, đánh về phía Mạc Phàm.  

             Mà lúc này…  

             Hàn sát khí ở xung quanh được Huyền Băng Côn đưa tới cũng đã đến, hình thành một căn nhà giam, bao vây Mạc Phàm ở bên trong.  

             - Nhưng ngươi đấu với ta không đúng lúc, ngươi có thể đi chết đi, đốt!  

             Mạc Phàm nhắm mắt rồi mở ra, Hồng Liên Nghiệp Hỏa phun trào từ mắt hắn ra, giống như hai đạo laser bắn ra.  

             Mệnh Kiếm không có tác dụng nhiều với nam tử tóc bạc, nhưng ở dưới Hồng Liên Nghiệp Hỏa, đầu nam tử tóc bạc bị hỏa diễm xuyên thủng, Hồng Liên Nghiệp Hỏa lan ra khắp người ông ta.  

             Nam tử tóc bạc chết.