Thần Y Trọng Sinh

Chương 1584: Làm sao vậy?



Người khác thấy khí tức này không quen, nhưng bọn họ biết rõ.  

             Khí như sóng thần, ở Thần Nông Tông chỉ có một người, đó chính là Vô Phong chân nhân người được xưng có thiên phú tren cả chưởng môn Vô Cực đạo nhân.  

             Vậy mà Vô Phong chân nhân đến Thanh Thành, còn đến đấu cung.  

             Trong chớp mắt, sắc mặt Mạnh Sơn Hà và Chu Thanh Vân tái nhợt.Mạc Phàm mới nói xong, Vô Phong chân nhân liền tới, không phải người Mạc Phàm mời là Vô Phong chân nhân đấy chứ?  

             Chúc Vũ và Lương Nguyệt Hoa cũng khiếp sợ nói không nên lời, trong đôi mắt nhìn Mạc Phàm tràn đầy phức tạp.  

             Mạc Phàm vẫn không nói người mình mời là ai, chỉ nói là không có bất luận vấn đề gì.  

             Dù thế nào bọn họ cũng không ngờ, vậy mà Mạc Phàm mời được Vô Phong sư thúc tổ có chữ “Vô” tới, bản lĩnh của Mạc Phàm cũng quá lớn rồi?  

             Chu Thanh Vân vốn ngồi trên ghế chủ tọa, ông ta vội vàng đứng dậy, quỳ về phía phát ra khí tức kia.  

             Đồng thời, Mạnh Sơn Hà, Chúc Vũ, Lương Nguyệt Hoa cùng với toàn bộ đệ tử của Thần Nông Tông đều quỳ một gối xuống, bái theo Chu Thanh Vân.  

             - Cung nghênh sư thúc tổ.  

             Ngoại trừ đám Mạc Phàm ra, những người khác đều không dám ngẩng đầu.  

             Người tới là cao thủ Đại Thừa trong cao thủ, chỉ cần một ý niệm trong đầu có thể khiến bọn họ hồn phi phách tán.  

             Chu Thanh Vân và mọi người mới nói xong, một bóng dáng nhoáng lên trong không gian, Vô Phong hơi lôi thôi xuất hiện trên sân.  

             Vô Phong liếc Mạc Phàm một cái, rồi liếc mắt nhìn những người khác ở đây, sau đó đi tới vị trí chủ tọa, ngồi xuống.  

             - Đều đứng dậy cả đi.  

             Đám Chu Thanh Vân bái tạ, lúc này mới đứng dậy.  

             - Sư thúc tổ, sao người lại rảnh rỗi tới đây?  

             Chu Thanh Vân đảo mắt, xác nhận.  

             Vô Phong chân nhân ở bên ngoài quanh năm, ở Thần Nông Tông gần như không thấy bóng dáng của ông.  

             Tuy Vô Phong chân nhân tới rất đúng lúc, nhưng chưa chắc tới vì Mạc Phàm.  

             - Con một cố nhân của ta bị người của Quỷ Ảnh Môn đuổi giết, ta nghe nói Thanh Thành có phân đà của Quỷ Ảnh Môn, nên tới một chuyến, hơn nữa ở đây cũng đang diễn ra hải tuyển, vì thế tới đây một chuyến, hải tuyển chọn thế nào rồi.  

             Trên mặt Vô Phong không có gợn sóng, thản nhiên nói.  

             Vô Phong vừa nói xong, dây cung được kéo căng trong lòng Mạnh Sơn Hà và Chu Thanh Vân lập tức buông lỏng.  

             Xem ra bọn họ chỉ sợ bóng sợ gió một lát.  

             Nếu Vô Phong chân nhân tới vì Mạc Phàm, chắc chắn sẽ không nói như vậy.  

             - Mạnh sư đệ, đệ tới nói cho sư thúc tổ đi.  

             Chu Thanh Vân liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, nói với Mạnh Sơn Hà.  

             - Là như vậy, đã tuyển ra được top 10, nhưng vì phạm vi quá rộng, một số cao thủ cách Thanh Thành quá xa không chạy tới kịp, nên hải tuyển lần này không chọn được cao thủ quá cao, có ba người chiến lực cũng tạm, nhưng thân thế và bối cảnh có chút vấn đề, chính là ba bọn họ, vì tránh để gian tế tiến vào Thần Nông Tông, trải qua bàn bạc của bốn chúng con, chỉ có thể dẫn bọn họ về luật pháp đường thẩm vấn.  

             Mạnh Sơn Hà chỉ đám Mạc Phàm.  

             Vô Phong liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, nhưng không nói gì thêm.  

             - Đúng rồi, sư thúc tổ, kẻ nào lớn mật như vậy dám ra tay với con trai của cố nhân sư thúc tổ, xung quanh Thần Nông Tông chúng ta còn mấy phân đà của Quỷ Ảnh Môn, có cần chúng con diệt trừ bọn họ giúp sư thúc tổ hay không?  

             Mạnh Sơn Hà hỏi tiếp.  

             - Ta cũng không rõ lắm là ai, nhưng người này tìm tu sĩ Hợp Đạo kỳ của Quỷ Ảnh Môn, dùng để đối phó một tu sĩ Kim Đan con trai của cố nhân ta.  

             Vô Phong nhìn Mạnh Sơn Hà, chậm rãi nói.  

             - Cái gì?  

             Sắc mặt Mạnh Sơn Hà thay đổi, cả người vốn run lên, không tự chủ được lùi về sau hai bước.  

             Người tìm tu sĩ Hợp Đạo kỳ của Quỷ Ảnh Môn đối phó tu sĩ Kim Đan, ngoại trừ ông ta ra còn có thể là ai?  

             - Làm sao vậy?  

             Vô Phong cảm nhận được dị thường của Mạnh Sơn Hà, lạnh nhạt hỏi.  

             - Không, không có gì.  

             Mạnh Sơn Hà nuốt nước bọt, lắc đầu.  

             Với bản lĩnh của Vô Phong chân nhân, chắc chắn biết ai ra tay với Mạc Phàm, sở dĩ không nói thẳng ra, là vì nể mặt Mạnh gia bọn họ.  

             Lúc này ông ta thừa nhận, chỉ sợ sẽ làm xấu mặt Mạnh gia.  

             - Ừm, không có gì là được, vậy ngươi vừa nói thân thế và bối cảnh của ba bọn họ có vấn đề, là vấn đề gì?  

             Vô Phong khẽ gật đầu, hỏi.  

             Mạnh Sơn Hà nhìn Mạc Phàm, miệng cử động vài cái, nhưng không nói nên lời.  

             Chắc chắn Vô Phong tới vì Mạc Phàm, ông ta nói thân phận của Mạc Phàm có vấn đề, không phải là muốn chết sao?  

             Đừng nói là ông ta, cho dù là lão tổ Mạnh gia cũng không dám.  

             Cuối cùng ông ta cũng hiểu vì sao Mạc Phàm kiêu ngạo như vậy, tối qua còn dám tới phủ đệ Mạnh gia.  

             Nếu ông ta là con cố nhân của Vô Phong, chắc chắn cũng dám làm vậy.  

             Phải biết rằng thiếu chút nữa Vô Phong trở thành chưởng môn của Thần Nông Tông, người như vậy ai dám động?  

             Nếu sớm biết Mạc Phàm là con cố nhân của Vô Phong sư thúc tổ, ông ta chắc chắn không gây khó dễ cho Mạc Phàm.  

             Lần này ông ta gặp phiền phức, Mạnh gia cũng phiền phức rồi.  

             Mạnh Sơn Hà biết những chuyện này, nhưng Chu Thanh Vân không biết.  

             Ông ta thấy Mạnh Sơn Hà không nói gì, vội vàng nói thay.  

             - Sư thúc tổ, là như vầy, vì tránh để kẻ gian tiến vào Thần Nông Tông chúng ta, con vốn định sưu hồn 10 người, nhưng lúc con sưu hồn tên tiểu tử này, trái lại bị phong ấn linh hồn của tiểu tử này làm nát một tay, cho nên con hoài nghi tiểu tử này có vấn đề, hai người bên cạnh cậu ta là bạn của cậu ta, vì tiểu tử này có vấn đề, cho nên phải điều tra cả hai bọn họ.  

             Chu Thanh Vân đắc ý nhìn Mạc Phàm, cười mỉa nói.  

             Có Vô Phong sư thúc ở đây, ông ta càng không có gì phải lo lắng, người Mạc Phàm tìm tới còn lợi hại hơn Vô Phong sư thúc tổ được sao?  

             - Con nói cậu ta sao?  

             Vô Phong chỉ Mạc Phàm, xác nhận.  

             - Đúng vậy, sư thúc tổ, chính là cậu ta.  

             Chu Thanh Vân cười nói.  

             Lúc Chu Thanh Vân nói chuyện, sắc mặt Chúc Vũ và Lương Nguyệt Hoa coi như bình thường, nhưng sắc mặt Mạnh Sơn Hà càng ngày càng khó coi.  

             Chu Thanh Vân nói những lời này, không thể nghi ngờ là đẩy bọn họ vào rãnh sâu, Vô Phong ở đây, ông ta không tiện nhắc nhở.  

             - Theo ta được biết, 10 người đứng đầu hải tuyển sẽ được dẫn tới trước mặt chưởng môn và mỗi phong chủ, để bọn họ quyết định để những người này đi hay ở lại đúng không?  

             Vô Phong lạnh nhạt hỏi.  

             - Quả thật là như vậy, sư thúc tổ, nhưng chuyện này được tổ chức ở phía nam, Mạnh sư bá mời cha con tới, bảo cha con phái một người tới đây, phòng ngừa có kẻ gian lẻn vào.  

             Chu Thanh Vân nhíu mày, vẫn giải thích.  

             - Mời cha con, cha con là người quản lý khống chế quy tắc, giới luật của đệ tử chính quy Thần Nông Tông đúng không, liên quan tới hải tuyển từ lúc nào thế, nhận đồ đệ còn cần luật pháp đường các con tới quản, chuyện này cha con biết không, Thanh Vân?  

             Vô Phong khẽ nâng mí mắt, liếc mắt nhìn Chu Thanh Vân một cái, hỏi.  

             Cơ thể Chu Thanh Vân hơi run lên, lập tức giống như bị sét đánh, vẻ mặt trở nên kỳ lạ.  

             Tuy ông ta không biết rốt cuộc là tình huống gì, nhưng đã cảm nhận được kỳ lạ rồi.  

             Vẻ mặt Chu Thanh Vân ngẩn ra, vội vàng nói.  

             - Vậy sao, vậy con muốn sưu hồn con của cố nhân ta là có ý gì?  

             Vô Phong hỏi.  

             Ông mới nói xong, Chu Thanh Vân và không ít người xung quanh lập tức sửng sốt.