Thần Y Trọng Sinh

Chương 465



Bảo hắn đầu hàng, ở trong mắt hắn không khác gì một đám kiếm cầm nhánh cây ép hắn thần phục.  

Có khả năng sao?  

Xung quanh, tất cả đệ tử Vu Thần Giáo đều nhíu mày, không đợi đám người Hà Thi Thi phản ứng kịp.  

- Tiểu tử, cậu quá càn rỡ rồi, vu chủ chúng tôi người nào muốn gặp là gặp được sao, muốn gặp vu chủ chúng tôi, phải qua cửa của tôi trước rồi nói sau.  

Một đại hán cầm một con rắn hoa đỏ đen đan xen tức giận nói.  

- Đi!  

Đại hán tức giận quát lên, chỉ về phía Mạc Phàm.  

Con rắn hoa vừa rồi còn vô cùng ngoan ngoãn trên người anh ta, trong chớp mắt biến to lên, cái mồm to như bồn máu há ra muốn cắn Mạc Phàm, như muốn một ngụm nuốt hắn.  

- Mạc tiên sinh cẩn thận, anh ta là vu sư khu xà nổi tiếng ở đây, đã từng dùng cuồng xà giết người một trấn gần đây.  

Cô gái vu tộc kia nhìn thấy đại hán này, hoảng sợ nói.  

Đại hán khu xà thấy có người nhận ra mình, khóe miệng nhếch lên, trên mặt tràn đầy đắc ý.  

- Tiểu nha đầu, cô thân là người vu tộc, vậy mà cấu kết với ngoại tộc, đợi tôi giết tiểu tạp…  

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, không thèm nhìn đại hán khu xà này, thần thức như thủy triều chen chúc mà ra.  

Con rắn hoa to lớn kia chưa tới bên cạnh Mạc Phàm, giống như bị điện giật, thân thể co rụt lại, giống như tia chớp chui vào trong miệng đại hán khu xà.  

Mắt đại hán kia mở to, tròng mắt như muốn rớt ra, vội vàng đi bắt rắn.  

Nhưng da rắn bóng loáng như bôi mỡ, anh ta còn chưa bắt được, con rắn đã chui vào trong bụng anh ta.  

Hai mắt đại hán đỏ bừng, giơ tay chỉ Mạc Phàm, “phịch” một tiếng ngã xuống đất, thân thể co giật liên tục.  

Mọi người xung quanh đều khiếp sợ.  

Mạc Phàm không làm chuyện gì, một vu sư khu xà bị rắn của mình g iết chết?  

- Tôi đã nói với các người rồi, không cần tôi phải nói lại lần thứ hai chứ?  

Mạc Phàm thản nhiên nói.  

- Mạc Phàm, cậu đã muốn chết như vậy, tôi sẽ thành toàn cho cậu.  

Hà Thi Thi nheo mắt lại, con ngươi gần như sắp phun lửa.  

- Không cần kéo dài thời gian, hôm nay các người không Tế Tự thành công đâu?  

Mạc Phàm nói chắc chắn.  

Vẻ mặt Hà Thi Thi và đám trưởng lão khiếp sợ, quả thật bọn họ có ý kéo dài thời gian.  

Chỉ cần Tế Tự diễn ra thành công, thiếu vu chủ bọn họ thành vu thể, danh xưng đứng đầu Hoa Hạ không còn là của Lâm Thiên Nam, mà của thiếu vu chủ Vu Thần Giáo bọn họ.  

- Tiểu tử, chỉ dựa vào cậu, còn cần chúng tôi kéo dài thời gian sao, Tế Tự của Vu Thần Giáo chúng tôi cho dù là Lâm Thiên Nam cao thủ đứng đầu Hoa Hạ đến, cũng không ngăn cản được, cậu càng đừng nghĩ.  

Ngũ trưởng lão lúc trước mở miệng tức giận nói.  

Ông ta vừa nói xong, “ken két” tiếng kim loại chạm vào nhau vang lên.  

Không ít người nhìn về phía nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy 18 hòa thượng mặc tăng bào để trần nửa người đi từ sau lưng ngũ trưởng lão ra, đi về phía Mạc Phàm.  

Hai tay 18 hòa thượng này tạo thành hình chữ thập, ngoại trừ hai mắt vô thần, không khác gì người sống, toàn thân như đúc bằng hắc thiết, tỏa ra quỷ khí lành lạnh.  

Thần thái như Phật lại giống quỷ, khiến người ta có cảm giác quỷ dị và k hủng bố.  

- Đây là 18 Thiết Thi của ngũ trưởng lão sao?  

18 Thiết Thi vừa xuất hiện, hai mắt Đỗ Tư Tư sáng lên, nói.  

Những Thiết Thi này là thi thể của 18 tăng nhân Vạn Pháp Tự chắn trước cửa Vu Thần Sơn luyện thành.  

Khi còn sống 18 đệ tử của Vạn Pháp Tử là Hoành Luyện đại sư, nửa bước nữa là tới Hoành Luyện tông sư, chắn trước cửa Vu Thần Sơn hơn một tháng, không ai làm gì được bọn họ, vô cùng nổi tiếng ở Vân Châu.  

Sau đó bị mười trưởng lão của Vu Thần Giáo dùng Thập Sát La Quỷ Trận giết hết toàn bộ, trong cơ thể 18 hòa thượng này bị ngũ trưởng lão rót vào hàn thiết trăm năm, luyện thành 18 Thiết Thi.  

Dựa vào 18 Thiết Thi này, ngũ trưởng lão diệt một xe tăng bọc thép chặn ông ta.  

Ngay cả đạn pháo của xe tăng cũng không làm gì được Thiết Thi, chỉ có thể trơ mắt nhìn xe tăng bị Thiết Thi đụng ngã, phá hủy.  

Nghe nói không chỉ đạn pháo không làm gì được Thiết Thi, pháp khí bình thường cũng không có tác dụng.  

Mỗi Thiết Thi đều là Hoành Luyện đại sư, Mạc Phàm lợi hại đến mấy cũng chỉ đến Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong, chắc chắn không phải là đối thủ của 18 Thiết Thi này.  

- Đi, giết tiểu tử này, thuận tiện bắt cháu ngoại Lạc Phi về cho tôi.  

Trong đôi mắt ngũ trưởng lão lóe lên ánh sáng lạnh, ông ta tạo pháp ấn, một ấn ký chia ra làm 18 cái, bay vào trong cơ thể 18 Thiết Thi.  

Trong mắt Thiết Thi lóe lên huyết quang, đi về phía Mạc Phàm và Tần Kiệt.  

“Keng keng!” Tiếng kim khí va vào nhau vang lên liên tục.  

Mạc Phàm nheo mắt, những Thiết Thi này từng có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, chắc chắn Tần Kiệt không phải là đối thủ của bọn họ.  

Bóng dáng hắn nhoáng lên một cái muốn đi đến chỗ Tần Kiệt, sắc mặt hắn lập tức thay đổi.  

Hắn chỉ cảm thấy trước mắt sáng lên, hai đạo kiếm quang đến trước người, như hai đạo cầu vồng chém về phía hắn.  

Bạch Ngọc Kiếm trong tay hắn chém về trước, như linh dương có sừng.  

“Keng!”  

Chỉ khẽ đụng vào, hai đạo kiếm khí lập tức lùi lại, lộ ra thân hình.  

Ra tay là hai đạo sĩ mặc đạo bào cũ nát, mỗi người đều da bọc xương, trong đó mắt một người còn lộ ra xương trắng lạnh lẽo.  

Nhưng hai vị đạo sĩ này vẫn cầm kiếm đứng như trước.  

Trong mắt lóe lên lục quang, lóe lên như quỷ như lửa.  

- Mạc Phàm, cậu muốn cứu cậu ta, chỉ sợ không dễ như vậy.  

Khóe miệng Hà Thi Thi nhếch lên, cười mỉa nói.  

Lần trước không ngờ bị ngọn lửa của Mạc Phàm thiêu chết, thực cho rằng bọn họ không có chuẩn bị sao?  

Hai Quỷ Thi này là vu chủ bọn họ dùng để phòng thân, trước khi được luyện thành Quỷ Thi hai người đều đến Tiên Thiên Tông Sư.  

Tuy sau khi bị luyện thành Quỷ Thi thực lực bị hao tổn, nhưng hai người vẫn so được với Tiên Thiên Tông Sư.Mạc Phàm muốn cứu người, đánh bại hai Quỷ Thi này trước rồi nói sau.  

18 Thiết Thi và Quỷ Thi vừa xuất hiện, tất cả đệ tử Vu Thần Giáo và đám Đỗ Tư Tư lập tức vui vẻ.  

Không phải tiểu tử này rất hung hãn sao, xem cậu ta làm gì được đám Thiết Thi và Quỷ Thi này.  

Cô gái vu tộc kia nắm chặt lấy quần áo Tần Kiệt, thân thể run rẩy.  

Những Thiết Thi và Quỷ Thi này đều dùng người tìm Vu Thần Giáo gây phiền phức để luyện chế, những người này đều bị luyện thành người không ra người quỷ không ra quỷ, bọn họ có thể may mắn thoát khỏi không?  

Lúc Mạc Phàm bị ngăn cản, hai Thiết Thi đã đến bên cạnh Tần Kiệt.  

Hai người giơ tay tóm Tần Kiệt, tiếng không khí bùng nổ qua ngón tay bọn họ truyền đến, tóm lấy Tần Kiệt.  

Tần Kiệt nhíu mày, kim quang trên quả đấm của hắn đại phóng, không do dự đánh về phía Thiết Thi.  

“Keng…” Kình phong nhấc lên, âm thanh như đánh chuông vang lên, khiến người ta đầu váng mắt hoa, hai Thiết Thi lùi về sau hai bước.  

Sắc mặt Tần Kiệt thay đổi, sức mạnh của anh ta anh ta hiểu rõ nhất, cho dù là người đá cũng sẽ bị anh ta đánh nát, hai Thiết Thi này chỉ lùi hai bước.  

- Tiểu tử, sức mạnh được đó, vậy mà có thể đánh lùi Thiết Thi của tôi, cậu thử lại xem.  

Ngũ trưởng lão cười mỉa nói, lại một pháp ấn đánh vào trong cơ thể hai Thiết Thi này.  

Mắt hai Thiết Thi lại sáng thêm vài phần, thân thể nặng hơn nhiều, vết nứt như mạng nhện xuất hiện dưới chân bọn họ, giống như mặt đất không thể chống đỡ sức nặng của Thiết Thi.  

“Rầm!” Mặt đất nứt vụn, tốc độ của hai Thiết Thi không giảm, kình phong lại nhấc lên, quỷ khí lạnh lẽo trên thiết quyền đánh về Tần Kiệt.  

Tần Kiệt nghiến răng, vận chuyển công pháp tới cực hạn, chiến đấu với hai Thiết Thi này.  

Quyền phong không ngừng nhấc lên, tiếng kim khí vang lên từng đợt từng đợt.  

Mới đầu Tần Kiệt còn chưa rơi vào thế hạ phong, nhưng sau 10 chiêu, tươi cười trên mặt Hà Thi Thi và đám đệ tử Vu Thần Giáo càng ngày càng đậm hơn.  

- Quả thật thực lực của tiểu tử này không kém, đáng tiếc Thiết Thi càng mạnh hơn.