Vẻ mặt đám Long Nhược Tuyết thay đổi, trên mặt đều là sợ hãi.
Dù thế nào Hiên Viên Thai cũng là đội trưởng của tiểu đội Bạch Hổ Long Tổ, đương kim Hổ Vương cũng chỉ làm da Titan bị thương.
Chỉ một Titan bọn họ đã khó đối phó, càng không nói bên cạnh còn có U Hồn và Sindra.
- Có bản lĩnh thì ra tay đi, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì.
Long Nhược Tuyết nghiến răng nói.
- Ha ha, người Hoa Hạ ái mộ hư vinh xương cốt cứng rắn, chỉ có thể đánh gãy xương cốt các người, các người mới có thể cúi đầu, Sindra, đi bắt mấy cô nương mỹ lệ trẻ tuổi đó lại, Titan cậu xem rồi xử lý mấy người còn lại đi, chỉ cần không gi ết chết là được, giữ bọn họ ít nhất Long Tổ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
U Hồn nhíu mày, cười khinh thường nói.
Theo ý ông ta, Thanh Long không có Long Vương, giống như cá chạch không có răng nanh, móng sắc và vảy cá, ngay cả tư cách để ông ta ra tay cũng không có.
Mặt Titan không chút thay đổi, khóe miệng Sindra nhếch lên, hai người lập tức đi về phía đám Mạc Phàm.
Rõ ràng chỉ là hai người, không hiểu sao áp lực như tòa đại sơn đè nặng trong lòng đám Long Nhược Tuyết, mồ hôi to như hạt đậu ở khắp người bọn họ.
- Làm sao bây giờ, đại lưu manh.
Long Nhược Tuyết nhìn hai người đi tới, sốt ruột nói với Mạc Phàm.
Mạc Phàm thân là đội trưởng của Thanh Long, đã đến lúc này rồi còn không nói một lời, không nhúc nhích chút nào, cô hoài nghi Mạc Phàm là đội trưởng giả.
Mạc Phàm không thèm nhìn Titan và Sindra, dời mắt nhìn động lớn hình người trên vách tường trong gác chuông.
- Nam đi nâng Hiên Viên Thai ra đi.
- Cái gì?
Vẻ mặt Long Nhược Tuyết sửng sốt, vẻ mặt những người khác cũng mờ mịt, hoàn toàn không rõ Mạc Phàm muốn làm gì.
Lúc này Mạc Phàm không nghĩ biện pháp đối phó Titan và Sindra trước mặt hay rút lui, mà lo lắng cho Hiên Viên Thai.
Mạc Phàm không giải thích, quay đầu liếc mắt nhìn Thỏ Tử một cái.
- Cô là Trận Pháp Sư sao?
- Ừm!
Thỏ Tử nhíu mày, vẫn gật đầu.
Hai ngón tay của Mạc Phàm khẽ điểm lên trán Thỏ Tử, thần niệm vừa động.
- Trận pháp này có thể phá giải Phong Ma Trận Pháp, đi thả những người còn lại ra.
Mắt Thỏ Tử mở to, bên trong tràn đầy vẻ khó mà tin.
- Chúng tôi thì sao?
Long Nhược Tuyết nheo mắt lại, lạnh giọng hỏi.
- Các cô ở một bên nhìn đi.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
- Vậy cậu làm gì?
Long Nhược Tuyết kìm nén lửa giận, trầm giọng hỏi.
Mạc Phàm muốn cứu người cô có thể lý giải, dù sao đám Hiên Viên Thai cũng là người của Long Tổ.
Nhưng Mạc Phàm bảo bọn họ bàng quan, cô thực sự cảm thấy Mạc Phàm điên rồi.
Vừa rồi Titan nghiền áp Hiên Viên Thai thế nào, bọn họ đều nhìn thấy được.
Hổ Ma Chi Thể cộng thêm Thiên Sát Đao của Hiên Viên Thai là hai quân bài chưa lật, cũng chỉ khiến Titan rớt một tầng vết chai.
Thực lực của Mạc Phàm chỉ như Hiên Viên Thai, cho dù mạnh hơn Hiên Viên Thai, cũng không mạnh đến đâu, chắc chắn không phải là đối thủ của Titan, vậy mà cậu ta dám nói muốn giết ba người.
- Cậu điên rồi à?
Long Nhược Tuyết tức giận nói.
Đám U Hồn nhướn mày, nhìn nhau cười.
Giết ba bọn họ, cho dù là Giang Thành trưởng lão Thanh Long cũng không có khẩu khí lớn như vậy, có lẽ Lâm Thiên Nam có bản lĩnh này, nhưng cũng phải trả cái giá thật lớn.
Nhưng bất luận là tuổi tác, diện mạo hay tu vi, người thanh niên này không phải là Lâm Thiên Nam.
- Cậu là người phá trận pháp của chúng tôi sao?
Đôi mắt lạnh lùng của U Hồn nhìn chằm chằm Mạc Phàm, mỉm cười hỏi.
- Ông là giáo chủ của giáo đường này sao?
Mạc Phàm không đáp hỏi ngược lại.
Kiếp trước, giáo chủ giáo đường này giết hại rất nhiều cô gái Hoa Hạ, cuối cùng còn trào phúng cô gái Hoa Hạ quá ngu ngốc, khiến cha mẹ rất nhiều người bị hại tức giận.
Giáo chủ này trông như thế nào hắn không nhớ rõ, chỉ nhìn trang phục, hẳn là U Hồn này.
U Hồn khẽ nâng mí mắt, lộ ra chút bất ngờ, nhưng lập tức thay thế bằng khinh thường.
Mạc Phàm không đi xác nhận thân phận trưởng lão Thần Điện của ông ta, trái lại hỏi ông ta một chức vị nhỏ bé không đáng kể.
Vật họp theo loài, người phân theo nhóm.
Ở trong mắt ông ta, thân phận của Mạc Phàm cùng một cấp bậc với thân phận giáo chủ của ông ta.
- Quả thật thân phận của tôi là giáo chủ giáo đường này, nhưng thân phận chân chính của tôi là đại trưởng lão của Thần Điện, thế nào, vị tiên sinh trẻ tuổi này, cậu có vấn đề gì sao?
U Hồn cười khinh thường nói.
- Nếu là giáo chủ của giáo đường này, cho dù ông là điện chủ của Thần Điện, ông cũng có thể đi chết đi.
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Giáo chủ này giết nhiều cô gái Hoa Hạ như vậy, nhưng không bị phán tử hình, sau khi quay về Châu Âu chắc chắn là được thả ra.
Nếu kiếp trước Hoa Hạ không thể phán ông ta tử hình, hôm nay hắn sẽ tới chấp hành tử hình.
Vẻ mặt hắn lạnh nhạt, lập tức đi về phía U Hồn.
Kình phong xuất hiện xung quanh người hắn, không khí ngột ngạt hơn.
Đám Long Nhược Tuyết ở gần đó sửng sốt, nhìn Mạc Phàm với vẻ khó mà tin.
Trong mấy người chỉ có Long Nhược Tuyết từng thấy Mạc Phàm ra tay, nhưng vẫn bị khẩu khí của Mạc Phàm làm khiếp sợ.
Cho dù là điện chủ của Thần Điện, cũng phải chết?
Tươi cười trên mặt Titan và Sindra cứng đờ.
Vẻ mặt U Hồn phát lạnh, trong con ngươi giống như có ngọn lửa lay động.
- Titan, giết cậu ta.
- Tiểu tử chó vàng, tôi sẽ đánh nát xương cốt toàn thân cậu.
Mặt Titan không chút thay đổi, chân giẫm mạnh xuống đất, giống như động đất, sóng gợn tản ra, mặt đất chấn động theo.
Thân thể khổng lồ như núi của anh ta đến bên cạnh Mạc Phàm tronggiây lát, kình phong giống như gió bão thổi về phía Mạc Phàm.
Cánh tay tráng kiện của Titan nâng lên, giống như máy bay ném bom nhanh chóng đánh về phía Mạc Phàm.
Lực đánh như bão theo một quyền lại mạnh hơn nhiều, giống như lại có vạn tấn thuốc nổ nổ mạnh trong nước biển.
Thanh thế cường đại, khiến sắc mặt đám Long Nhược Tuyết thay đổi.
Vừa rồi Titan đụng vào đã khiến Hiên Viên Thai không rõ sinh tử, hiện giờ một quyền này còn đáng sợ hơn trước không chỉ một lần.
Vẻ lo lắng hiện lên trên mặt mấy người.
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, con ngươi như vì sao lạnh lùng nhìn lướt qua Titan.
- Anh cho rằng khí lực của anh rất mạnh sao?
Hắn vừa nói những lời này, cả người hắn như ngọc lưu ly, ánh sáng ngũ sắc tỏa ra.
Lực lượng sau khi dùng Thứ Thần, Thứ Huyết, Thứ Cốt phát ra, khí tức như Chân Long tuôn trào từ trên người hắn ra.
Cùng là một quyền, không do dự đánh về phía Titan.
Lực lượng thân thể không mang theo chút linh khí dao động, thậm chí Mạc Phàm không sử dụng không khí kỹ, chỉ dùng lực lượng thân thể.
Nếu người Châu Âu này tự tin với lực lượng như vậy, vậy dùng lực lượng thân thể hủy anh ta.
Nhìn Mạc Phàm bùng nổ lực lượng, U Hồn và Sindra vốn khiếp sợ, sau đó cười khinh thường.
Lúc trước từng có 9 người xưng là lực vương liều mạng với Titan, đều bị Titan đánh nát xương cốt toàn thân, lần này sẽ không có gì khác.
“Bùm!” Như tiếng sầm bùng nổ.
“Răng rắc…” Tiếng xương gãy vang lên theo.
Một màn kinh người xuất hiện trước mắt mọi người.
Quả đấm một lớn một nhỏ của Mạc Phàm và Titan chạm vào nhau, vậy mà xương cốt như hợp kim của Titan nứt ra, nửa cánh tay như bùn lầy.
Xương khuỷu tay bị gãy của Titan đâmqua da lộ ra ngoài, nhìn khiến da đầu người ta run lên.
“A…” Titan thét lên giận dữ, thân thể to lớn lùi về phía sau, lê ra hai đạo rãnh sâu trên mặt đất.