Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1306





Một nửa giới quyền quý và thế gia ở Đông Lăng tham gia lần hành động này, có thể thấy sự tồn tại của hắn thật sự gây trở ngại lợi ích của đại đa số người.

Cái này cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là Phượng Khương Trần gặp sự cố ở thành Dịch Thủy, đến bây giờ hắn không tra được chủ sự phía sau màn.

Thái thú thành Dịch Thủy là con cháu cựu thần thời kỳ tiên đế, không thuộc về bất kỳ một phe phái nào, hoàn toàn không tra ra được lúc trước hắn từng tiếp xúc với người nào.

Nói cách khác, Đông Lăng còn có một phần lực lượng ẩn nấp ở trong bóng tối, nên Cửu hoàng thúc vẫn rất kiêng kị đối với lực lượng không rõ này.

Hắn kinh doanh ở hoàng thành mấy chục năm, với hắn mà nói thì hoàng thành Đông Lăng không có bí mật, nhưng đột nhiên xuất hiện một lực lượng không tên, tuy rằng lực lượng này không chống lại hắn, nhưng hắn quả thật bất an.


Cửu hoàng thúc cũng kiểm kê một lần tất cả nhân vật có khả năng ở trong hoàng thành, cuối cùng vẫn không nghĩ ra, đành bỏ qua.

Trước mắt còn có một chuyện rất quan trọng, chờ hắn xử lý.

Hắn tuyệt đối không cho phép hoàng thượng động tới linh cữu mẫu thân hắn, quấy rầy mẫu thân hắn an giấc ngàn thu.

Cửu hoàng thúc gõ nhẹ ba tiếng ở mặt bàn, một người áo đen đi ra từ chỗ tối, quỳ gối trước mặt Cửu hoàng thúc: “Chủ tử.


“Không tiếc bất kỳ giá lớn nào, ngày mai trước khi mặt trời mọc, bổn vương muốn hoàng thượng đang trùng tu lăng tẩm không còn tồn tại nữa.

” Dám quấy rầy mẫu thân hắn, cũng đừng trách hắn không khách khí.

Hoàng thượng vẫn luôn tu sửa lăng tẩm hắn, chuẩn bị trăm năm sau an giấc ngàn thu.

Hắn vẫn luôn cho rằng tiến hành rất bí mật, nhưng lại chạy không khỏi thám tử của Cửu hoàng thúc.

Dám đánh chủ ý lên linh cữu mẫu thân hắn, hắn sẽ khiến hoàng thượng chết không có chỗ chôn, hoàng thượng xây một lần, hắn liền phá một lần.


“Vâng.

” Người mặc áo đen cúi đầu, giống như pho tượng vậy, không có mệnh lệnh của Cửu hoàng thúc, không đứng lên cũng không cử động.

“Tính toán một chút, cần bao nhiêu bom sấm sét, còn lại trước giờ Tý, giao cho bổn vương.

” Cửu hoàng thúc hơi trầm tư một chút, quyết định không đau lòng bom sấm sét nữa, dùng toàn bộ cho hoàng thượng càng ngột ngạt.

Phải biết, người trong thiên hạ đều biết rằng chỉ có hoàng thượng Đông Lăng mới có bom sấm sét, dùng bom sấm sét làm chuyện xấu, cuối cùng sẽ tính trên đầu hoàng thượng.

Hắn tin tưởng, trải qua việc này, Phượng Khương Trần sẽ nguyện ý biến thuốc đó thành bom sấm sét.

“Vâng.

” Người mặc áo đen vẫn không hỏi nhiều, cho đến khi Cửu hoàng thúc nói có thể lui ra, mới vâng một tiếng rồi nghiêng mình rời đi.

Giờ Tý, mười tám bom sấm sét xuất hiện ở trước bàn Cửu hoàng thúc, ngay sau đó Cửu hoàng thúc và bom sấm sét biến mất.


Toàn bộ Cửu vương phủ cực kỳ yên tĩnh, mà nhóm thám tử của Cửu vương phủ và bóng dáng Cửu hoàng thúc cũng không nhìn thấy…
Khi một ngôi sao Mai sáng lấp lánh xuất hiện trên bầu trời phía Đông thì cũng là lúc bách tính trong bán kính trăm dặm dưới chân núi Li Sơn giật mình tỉnh giấc trong những tiếng nổ mạnh.

Ầm ầm… ầm ầm.

Hết tiếng này đến tiếng khác, âm thanh vang dội lên đến tận trời xanh, bách tính đang ngủ say đều bị những âm thanh này làm cho hoảng hốt, ngay cả áo ngoài cũng chẳng kịp khoác đã vội vã chạy ra ngoài, chỉ sợ chậm một bước thì toi đời.

“Chạy mau lên, chạy mau lên, động đất, động đất.


“Đầu Hổ, Đầu Hổ, Nương ở…”

Ai nấy đều hoảng loạn, chen chúc giẫm đạp nhau, tiếng khóc, tiếng la vang lên không ngừng.