Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1579



Chương 1579

Một chiếc áo trắng quái lạ bao kín Phượng Khương Trần từ đầu đến chân, nhưng Phượng Khương Trần mặc lên người lại rất đẹp, nhìn thánh khiết hơn tên ngốc Tôn Tư Hành.

Trong mắt Huyên Minh Kỳ lóe lên sự kinh diễm, lúc này Phượng Khương Trần giống như biến thành một người khác, toàn thân tản ra khí chất nghiêm cẩn, trang nghiêm khiến người ta không tự chủ được bỏ qua tướng mạo của nàng.

Phượng Khương Trần không nói gì, từ trong chiếc túi đeo bên người, lấy mũ ra đội lên đầu, trùm hết tóc vào, không thiếu khẩu trang và bao tay, quay đầu nhìn thoáng qua Huyên Minh Kỳ, lấy chiếc khẩu trang và bao tay dự bị trong túi ra ném cho Huyên Minh Kỳ.

“Mang vào, ta không muốn phải chữa thêm một người.” Trong này có người bị bệnh truyền nhiễm hay không cũng không biết, công tác bảo vệ bắt buộc phải làm tốt, nếu ngay cả bản thân cũng bị bệnh thì thật khôi hài.

Dù Huyên Minh Kỳ không biết cái này dùng để làm gì, nhưng nhìn vẻ mặt của nghiêm túc Phượng Khương Trần, gì cũng không hỏi, dựa theo cách làm của Phượng Khương Trần, đội mũ, đeo khẩu trang và bao tay vào.

Người mặc đồ cổ trang nhưng lại khoác vào người trang bị của một bác sĩ ngoại khoa, rất không ra gì, nhưng lại không ai cười, thời điểm Phượng Khương Trần bước vào, đã bắt đầu khởi động túi trị liệu thông minh.

Nàng không am hiểu nội khoa nhất, bắt đầu rồi!

Đúng vậy, Phượng Khương Trần không am hiểu nội khoa, thứ nàng am hiểu là ngoại khoa, với nàng mà nói nội khoa là lĩnh vực khiêu chiến nhất, đồng thời cũng là một loại đột phá.

Ở hiện đại bác sĩ được chia thành từng lĩnh vực rất nhỏ, khoa quang nội và khoa ngoại có hàng chục loại, mỗi người chỉ chuyên về lĩnh vực của mình, nhưng ở đây không thế, nơi đây không có những bác sĩ khác hợp tác với nàng, nàng nhất định phải học tập…

Nhưng, may mắn nàng có túi trị liệu thông minh, như thế mới có thể giảm mức độ chẩn sai bệnh nhất, phải biết rằng đại đa số bệnh nhân đều chết do thầy thuốc chẩn sai bệnh.

Nhét nhiều bệnh nhân chung một chỗ như này, điều quan trọng nhất là không thể xảy ra sai sót trong quá trình chẩn bệnh cho họ, lúc này bệnh án đã phát huy được tác dụng, ở cổ đại là một người một bệnh một thấy thuốc, việc chữa bệnh phải giữ bí mật, nhưng nàng không cần, nàng cũng phải nói sớm cho Tôn Tư Hành biết, chữa bệnh không cần bảo mật, nếu có đại phu muốn hắn chỉ điểm một số vấn đề, biết thì nói biết, không biết thì nói không biết, không cần giấu giếm.

Y thuật, không phải giấu giếm là có thể học giỏi, mà phải chia sẻ, vì sao trung y của Hoa Hạ ta ngày càng suy bại, không phải do những thế gia y dược coi sách thuốc là vật báu, không cho người ngoài xem lại càng không truyền cho người ngoài.

Y thuật tốt không thể phổ cập ra ngoài, đây là điều bi ai của trung y Hoa Hạ, cũng là bi ai của thế gia y dược, chỉ có một hai truyền nhân thì có thể làm gì, thiên hạ này, nhiều người bệnh như vậy, một hai đại phu lợi hại có thể thay đổi gì chứ.

Ngoại trừ chuyện bí mật dính đến túi trị liệu thông minh, Phượng Khương Trần không ngại nói kiến thức y học mà mình biết ra, chia sẻ với đại phu trong thiên hạ, sống là phải học hỏi, đại phu càng phải vậy, chỉ có không ngừng bồi dưỡng mới có thể nâng cao trình độ y thuật của mình.

Bệnh nhân trong phòng này không có một ai có sắc mặt khỏe mạnh, Phượng Khương Trần không thể chỉ dùng mắt để đánh giá bệnh của người nào nghiêm trọng hơn, Phượng Khương Trần quyết định bắt đầu kiểm tra từ trái sang phải.

Phượng Khương Trần lấy bệnh án tự chế ra, bắt đầu tìm hỏi rồi viết danh tính, tuổi tác của bệnh nhân, sau đó tiện tay kiểm tra luôn, vì muốn tiết kiệm thời gian, Phượng Khương Trần trực tiếp dùng túi trị liệu thông minh để kiểm tra, mà trong quá trình kiểm tra, Phượng Khương Trần không hề cấm kỵ Huyên Minh Kỳ.

Trên cơ bản, Huyên Minh Kỳ người này không có lòng tò mò, hắn chỉ quan tâm Phượng Khương Trần, cũng không tra xét bí mật của Phượng Khương Trần, hắn làm hết phận sự đi theo sau Phượng Khương Trần, Phượng Khương Trần cần gì, hắn sẽ lấy cái đó, lúc vừa bắt đầu còn luống cuống tay chân, cần Phượng Khương Trần sửa đúng, nhưng thời gian lâu dần, hắn đã có thể thuần thục lấy ra thứ Phượng Khương Trần cần, đồng thời… có đôi khi không cần Phượng Khương Trần nói, hắn đã biết phải lấy dụng cụ gì cho Phượng Khương Trần.