Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 629



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 629

 

“Ngươi là ngươi, Tạ gia là Tạ gia.” Thật ra Phượng Khương Trần muốn nói, bọn họ vốn không thân thuộc, nào có giao tình gì đáng nói, có thể tưởng tượng được lời này thật sự tổn thương người khác. Hơn nữa coi như con người Tạ Tam này không tồi, nếu không cũng không nói ra lời như vậy.

 

Tạ Tam khẽ thở phào: “Vậy được rồi, ta thật sự không mong ngươi vì chuyện của Tạ gia mà chán ghét mỗi người trong Tạ gia!”

 

Phượng Khương Trần chỉ cười không nói. Trên thực tế, đúng là nàng ghét đám người Tạ gia, quan niệm vào trước là chủ khiến nàng trở nên không thích người nhà họ Tạ.

 

Đơn giản là nàng hiểu được mọi thứ dễ đổi, nàng cũng sẽ không tùy tiện biểu lộ hỉ nộ của mình ra ngoài.

 

“Khương Trần, chuyện Tạ quý phi Tạ gia cũng tra được một ít, chỉ là không quá chắc chắn. Hôm qua sau khi ngươi xác định, Tạ gia cũng đã biết nên làm như thế nào. Chuyện này cũng sẽ không phiền đến ngươi nữa, cũng không liên lụy tới ngươi nốt!”

 

Phượng Khương Trần gật đầu không nói lời nào, trong lòng thầm nghĩ. Nếu không phải việc này, vậy Tạ phủ còn muốn nhờ nàng điều gì nữa?

 

“Khương Trần, ngươi cũng biết tuy Tạ gia là thế gia trăm năm, nhưng căn cơ ở trong cung vẫn rất cạn. Tạ gia vẫn chưa có thái y nào giao hảo trong cung. Vậy nên, thái y có biết rõ thân thể Quý phi nương nương khác thường, cũng không nói nhiều hơn một câu. Tạ gia nghe nói ngươi có giao hảo với Tôn Thái y, bèn mong thông qua ngươi có thể kết nối với Tôn Thái y, hy vọng Tôn thái y có giúp Tạ Quý phi lúc trong cung hơn một chút.” Tạ Tam bèn nói ra hết.

Trần, ngươi yên tâm đi, Tạ gia sẽ không khiến ngươi khó xử trong chuyện này! Ngươi chỉ cần nói với Tôn Thái y, rằng sức khỏe Tạ gia lão phu nhân không tốt, Tạ gia cần ngươi mời ông ấy qua trị liệu, chuyện sau đó Tạ gia sẽ giải quyết!”

 

Phượng Khương Trần đồng ý rồi, vậy có phải nghĩa là nàng sẽ không xem Tạ gia như kẻ địch? Nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt Tạ Tam càng sâu hơn. Hắn thật sự không mong phải đối địch với Phượng Khương Trần.

 

“Chuyện này ta sẽ làm tốt. Chưa hết, nếu Tam công tử nhìn thấy quý phi nương nương, mong ngài giúp Khương Trần hỏi Quý phi nương nương một chút, xem Lạc vương điện hạ làm sao vậy?” Không cần phải nói huỵch toẹt ra, nàng cũng tin Tạ quý phi là người thông minh, chắc chắn sẽ hiểu được ý của nàng.

 

“Ngươi nói sao?” Tạ Tam cũng lập tức hiểu ngay. Phượng Khương Trần đột nhiên nhắc tới Lạc vương, còn hỏi ý kiến của Tạ Quý phi, chứng tỏ bề trên đã cố ý tác hợp cho Phượng Khương Trần và Đông Lăng Tử Lãng.

 

Một khi Phượng Khương Trần đã vào Lạc vương phủ rồi, thì bất kể có thân phận gì, Phượng Khương Trần vẫn coi như nhân tức của Hoàng hậu, chắc chắn sẽ đứng về phía Hoàng hậu.

 

Phượng Khương Trần đã nói những lời này, vậy một là mong Tạ Quý phi phá hỏng hôn sự này, hai cũng muốn nói cho Tạ Quý phi biết, rằng nàng không muốn vào Lạc vương phủ, cũng không muốn đứng về phía Hoàng hậu.

 

Phượng Khương Trần gật đầu, tỏ vẻ đúng như Tạ Tam suy đoán vậy.

 

“Ta hiểu rồi! Chuyện này ngươi yên tâm, nhất định ta sẽ chuyển lời đến Tạ Quý phi, ngươi hãy chờ tin tức tốt của ta!” Tạ Tam không hề ở lại, lập tức về Tạ phủ.

 

Tạ gia muốn mượn Phượng Khương Trần nhờ vả Tôn Chính Đạo, nhưng một khi Khương Trần vào Lạc vương phủ rồi, có thể nàng sẽ không giúp được Tạ Quý phi nữa. Một Phượng Khương Trần thì không tính cái gì, nhưng Tôn Chính Đạo không giống thế.