“Hân…À……Cô có ở ngoài đó không ……Tôi là thầy Hải đây……”
Chương 24: Âm Mưu của Á Hân (3)
Thằng Quân vô cùng hoảng hốt là lão già trong ban giám hiệu mà gã đang tìm cách lập mưu chiếm đoạt tài sản ,mà lúc này đây nó thì trần truồng cởi sạch láng mà Á Hân thì cũng chẳng thể khá hơn quần áo xốc xếch, cả người toàn là mùi dâm khí tanh tưởi dâm dục của nó…mà đó chưa phải là chuyện xấu nhất lúc này…
Truyện được đăng tại TruyenMoi!
.Đúng vào lúc này đột nhiên nó nghe được từng tiếng lách cách…là âm thanh của những chiếc chìa khóa đan vào nhau
“Bỏ mẹ rồi…..lão già đó làm sao có chìa khóa dự phòng của sân thượng được vậy….” Đầu óc nhanh chóng chạy nước rút nó nhìn quanh cả sân thượng trống trơn làm gì có chỗ cho nó trốn, lão già đó mà vào thấy được nó và Á Hân trong tình trạng bây giờ thì mọi công sức của nó đổ sông đổ bể mất .
Đột nhiên nó nhìn thấy bên mép hàng rào ngoài lang can có một khe hở, bên ngoài tuy không có một gờ tường nào có thể đứng được nhưng lại có khắc nổi lên một hàng chữ “Trường Đại Học….”, mà vừa hay nó có thể đứng lên, sân thượng chỉ cao ba tầng nhưng từ độ cao này nếu rớt xuống thì nhẹ cũng phải ngồi xe lăn nặng e rằng khó qua khỏi thế nhưng lúc này nó làm gì có lựa chọn nào nữa…..
Không chút chậm trễ nó lao tới ôm lấy đống quần áo của mình dưới đất, rồi chạy thật nhanh đến mép hở ra của hàng rào, hít một hơi sâu phóng lên đó, len mình qua khe hở hẹp bước một bước dài ép mình nép sát vào tường, run rẩy đứng lên trên hàng chữ nổi đó…Cả thân người nó ép sát dính vào tường như con thằn lằn, vừa may hàng chữ đó có vẻ đủ cứng cáp để chịu nổi thể trọng của nó nhưng mà có trời mới biết là mấy hàng chữ nổi đó có thể trụ được đến bao giờ…..
Thấy hành động điên cuồng liễu lĩnh kia của gã Á Hân cũng không kịp cản lại, nàng nhanh chóng chạy ra ngoài lan can quay lưng lại phía cửa hai tay run rẩy cài lại từng cúc áo trên người, mà cũng may vừa nãy nàng không cởi váy ra nếu không thì giờ có phép màu mới có thể mặc lên kịp.
“Cạch……….Cánh cửa sân thượng mở ra……………”
Bước vào là một người đàn ông trung niên dáng người hơi mập khoảng hơn 50 tuổi khuôn mặt chữ điền,toác lên vẻ nghiêm nghị, trên mặt đeo một cặp mắt kiếng tròn khá dày nhìn vào vô cùng tri thức .
“Thì ra em ở đây….làm tôi đi tìm em mãi…..Vừa nãy….À mà thôi” Người đàn ông đeo kính kia thấy thân hình xinh đẹp của Á Hân đang một mình đứng ngoài lan can mắt nhìn về nơi xa xăm bỗng dịu giọng lại đang định nói gì đó nhưng rồi lại thôi..
“Này sao em không nói gì đi…..ngoài này gió lớn lắm mau xuống thôi kẻo lại cảm lạnh…..”
“Thầy Hải….em muốn ở một mình trên này…em muốn yên tĩnh một chút….” Giọng cô nàng run run phát âm như nức nở do vừa nãy bị thâm hầu quá lâu làm cuống họng cô bị tổn thương, khẩu âm chưa hoàn toàn trở lại như lúc bình thường, nghe giọng cô như vừa khóc nức nở vậy âm thanh êm dịu yếu ớt khiến người ta thương cảm.
Á Hân cũng vô cùng hoảng hốt cô vội vã cài lại cúc áo bàn tay mau chóng quét sạch nhưng dấu vết còn sót lại của cuộc trụy lạc đầy tội lỗi vừa nãy cố gắng chỉnh trang lại y phục đầu tóc thế nhưng cái mùi tanh tưởi khai nồng của tinh dịch và dâm thủy đang chảy ra giữa hai chân cô thì rất khó để che dấu đi, vừa may lọ nước hoa nồng nặc cô mang trên người đã phát huy tác dụng mau chóng che lấp đi mùi lạ trên cơ thể…
“Hân này tôi quả thật không biết đó là lần đầu tiên của em…..Tôi…thật ích kỷ…..tôi sẽ chịu trách nhiệm…..tôi sẽ li dị vợ và lấy em được không…..Xin em đừng lo lắng gì cả tôi sẽ lo cho em cả đời…” Nghe thanh âm nức nở kia người đàn ông khẽ cắn răng do dự một lúc sau đó nói
“Ân….thật không….thầy không gạt em phải không…..” Á Hân giật thót ra vẻ nghẹn ngào giọng điệu vô cùng cảm động hùa theo nói.
“Thật mà tôi và vợ sống với nhau đến giờ cũng chỉ còn trên danh nghĩa…..Người tôi yêu là em….Á Hân…Xin em hãy cho tôi chút thời gian tôi sẽ giải quyết mọi chuyện…...”
Á Hân đột nhiên quay lại khuôn mặt nhòe đi vì lệ, phấn mắt mascara chảy xuống tạo thành một viền đen phía dưới mi mắt, lớp phấn nền trang điểm trên mặt cũng trôi đi không ít gương mặt vẫn xinh đẹp nhưng có chút nhạt nhòa ướt át ,không hiểu sao cảnh tượng đó lại khiến tim thầy Hải như co thắt lại….có lẽ khuôn mặt đáng thương buồn bã kia mới chính là khuôn mặt xinh đẹp nhất trên thế gian lúc này trong mắt lão.
“Em…em cũng yêu anh….em không hối hận vì đã đem lần đầu tiên của mình trao cho anh……” Á Hân nức nở nói sau đó ôm chầm lấy thầy Hải
Cả hai vô cùng xúc động ôm chặt lấy nhau, Á Hân bị người đàn ông siết chặt thở hổn hà hổn hển cuối cùng hai bờ môi từ từ tìm đến nhau,Á Hân chủ động hôn lấy thầy Hải, mà ông ta cũng mở miệng đón nhận phối hợp cùng với nàng,rất nhanh chóng hai đầu lưỡi quấn chặt lại một chỗ với nhau….
Một nụ hôn vừa mang lại vị ngọt ngọt lại có chút ngây ngấy thậm chí mang theo một chút mặn chát hương vị
Thầy Hãi khẽ nếm lấy nụ hôn ngọt ngào kia, một lúc sau đó cùng Á Hân tách ra:
"Đây là cái vị gì nha? Mặn mặn?"
Truyện được đăng tại TruyenMoi!
Á Hân cả người vô cùng kích thích , bên dưới thiếu chút nữa cao trào vẻ mặt quỷ dị cười quyến rũ, thân thể mềm mại phập phồng càng thêm kịch liệt ôm chầm lấy người đàn ông nói
"Hì hì... Có ngon hay không? Là hương vị của nước mắt và tình yêu của em giành cho anh đó hương vị của nụ hôn này chỉ có trên đôi môi em mà thôi…..” nàng nghịch ngợm nói một cách văn vẻ nở nụ cười vô cùng xinh đẹp
Người ta nói khi yêu con tim mù lòa quả thật vô cùng chính xác, trong trường hợp này, chưa kể đứng trước một nụ cười hồn nhiên rạng rỡ đầy quyến rũ này người đàn ông kia quả thực như bị thôi miên đầu óc không còn nghĩ được gì nữa trong mắt chỉ còn người con gái xinh đẹp kiều diễm trước mắt mà thôi …..
"Uh….... ngon nhất trên đời rồi…..Ngon lắm cả đời này của anh chưa từng được nếm thử mùi vị nào tuyệt đến vậy ." Thầy Hải như si như mê nói
Á Hân cười càng quyến rũ, hướng đến cái trán lão nhẹ nhàng hôn một cái, hai tay vòng ra phía sau cổ ôm lấy, mở đôi mắt to như nước trong veo tràn đầy tình cảm nhìn người đàn ông nói:
"Hi...Vậy sau này em sẽ thường xuyên cho anh thưởng thức hương vị đó nhé có được không ??? Vừa nói vừa ôm chầm lấy thầy Hải, thế nhưng một khắc sau khi ôm lấy người đàn ông kia ánh mắt cô chợt thay đổi sắc lạnh và tràn ngập nhục dục, khóe môi nở nụ cười vô cùng ma mị và phóng đãng dâm mị..
Cả đời này nàng chưa bao giờ cảm thấy hưng phấn đến vậy rõ ràng trong miệng ngậm lấy tinh dịch của thằng Quân lại đi hôn một người đàn ông khác mà người đàn ông này lại còn ngu ngốc bảo với nàng đó là nụ hôn có mùi vị tuyệt vời nhất cảm giác tội lỗi vì lừa dối không ngờ lại kích thích đến vậy….
“Được anh nguyện cả đời được nếm hương vị đó có được không…? Á Hân……anh yêu em…..” Cả hai lại dính chặt lấy nhau cũng nhau nút lưỡi…..
Người đàn ông kia lại được nếm lấy hương vị “ngon nhất trên đời” từ miệng của Á Hân mà nào đâu biết được một sự thật kinh hoàng phía sau hương vị đó.
Tuy nếm được hương vị kỳ lạ nhưng thầy Hải lại cho rằng đó là vị của nước mắt hòa cùng lớp phấn trang điểm trên mặt của Á Hân tạo ra một mùi vị rất riêng nên cũng không suy nghĩ nhiều tận tình say đắm hưởng thụ nụ hôn ngon nhất trên đời đó….