-Ậy...tới nhà hoài cũng không tốt...mình phải tính toán mới được...thử nghỉ coi mai mốt thầy vừa đi Đức liền tới nhà...cẩn thận tốt hơn mà,phải không?hai ba tiếng đồng hồ được rồi...nhớ cô quá...ráng đi mà...
Giờ phút nầy thì bao nhiêu bực bội trong lòng Lan đều biến mất,nàng lại cãm thấy ngọt ngào,nghỉ mình đã trách oan cho thằng Đức,liền nói:
-Ừm ..vậy được...chừng nào?ở đâu?
-khoãng 1 tiếng sau...khi nào Đức sắp tới liền gọi...cô đi ra ngoài ngỏ Đức đón cô dước góc cây trứng cá ...được không?
-Ừm..được..lát gặp...
Lan cúp máy nhanh chóng tắm gội rồi qua nhà thím Bãy đưa thím 5 chục ngàn dặn thím cho con ăn trưa dùm rồi gọi con Tâm qua chơi với thằng con mình,lại cho con nhỏ hai chục ngàn.Lẻ ra Lan không “chơi sộp” vậy đâu,nhà cũng đâu giàu có gì,nhưng từ lúc tằng tịu với thằng Đức,nó cứ dúi tiền hoài và nói cứ xài sang một chút với hàng xóm láng giềng,đôi khi rất có lợi,Lan thấy cũng có lý nên nghe theo,dù sao lúc nầy cũng có tiền rủng rỉnh xài,con Tâm mê tít nhận lời vì được tiền lại được chơi game,nhìn đồng hồ thấy cũng xấp xĩ rồi,Lan vô phòng ngắm mình trong gương,mĩm cười hài lòng thì tiếng di động vang lên...là Đức gọi tới