Thằng Đức

Chương 73: Thank you






Từ hôm gợi ý Quốc giết người diệt khẩu sau khi đoạt được 500 nàng mỷ kim...hắn biến mất...không những hắn mà ngay cà Hùng thư ký cũng như bốc hơi...Linh tính cho Thu Hoa biết là có vấn đề...hai tên nầy đã mất tích cùng với hai tên kia...

Chuyện sống chết của bọn người nầy không phải là vấn đề Hoa quan tâm...chính là số tiền 500 ngàn mỷ kim kia...hiện giờ tất cã mọi đầu mối đều như bị bịt kín...ngoại trừ hai cậu cháu Phạm Bá Thành...vì vậy Hoa rất khôn khéo trong lúc ‘lâm trận’...Bá Thành thì khôn khéo hơn khiến nàng khó moi bí mật từ lão già nầy nhưng cháu lão thì ngoài cái tướng hùng hổ thì rất ‘non tay’...

Sáng nay,Bá Thành không đến trụ sở UBND huyện...Hoa gọi điện không thấy lảo trả lời...nàng ghé qua nhà lảo...không có gì bình thường...Hoa liền đi đến ngôi biệt thự của Hiển...tên nầy hai ba ngày nay cứ rúc trong biệt thự...rỏ ràng rất sợ hãi...hắn đã phái nhiều CA đến bảo vệ chung quanh biệt thự để có cãm giác an toàn...

-“Chị Hoa...chị đến rồi à” Tín...Phó Trưởng CA đừng hàng thứ ba ,một thân tín của Hiển thấy Hoa đến...hai mắt sáng rở nhìn Hoa với ánh mắt thèm khát...hắn muốn Hoa đã lâu nhưng biết Hoa là người của Hiển nên phải nhịn thèm..ai dè đêm qua Hoa câu dẩn hắn...cuối cùng cũng hối hả đụ được nàng trong ga ra đêm qua...Một vưu vật như Hoa..đụ được 1 cái tức nhiên là không thỏa lòng rồi...vì vậy từ sáng đến giờ,hắn chỉ mong gặp được nàng...nên vừa thấy Hoa.như mèo thấy mở...không che dấu được ánh mắt thèm khát...

Mất tung tích của Quốc,Hùng...Hoa cãm thấy bị bó tay bó chân trong lúc đang cần người giúp nàng...vì vậy tối đêm qua ,rù quến Tín...để hắn kéo nàng vào ga ra cho hắn đụ...Quả nhiên sau khi được Hoa cho thỏa mãn...Tín si ngốc ...nàng nói gì hắn cũng nghe...

-“Hắn ở trong phòng?”Hoa nhìn Tín cười lẵng lơ hỏi...nàng cố ý đứng sát gần hắn..mùi thơm từ người nàng bay ra khiến Tín cãm thấy ngộp thở...cặc trong quần hắn cứng lên....hai mắt dán vào vùng ngực nhô cao...tối qua lần đầu tiên được bóp...quá đã tay...lồn của Hoa quá bót ,lại biết cách uống éo trong lúc đó thật đã cặc...đêm qua hắn chỉ hối hả được 1 lần...hôm nay hắn muốn đút cặc vô miệng nàng...và hắn cũng muốn bú lồn nàng...

Nghe Hoa hỏi...Tín gật đầu như gà mổ thóc, nhìn Hoa đáp với ánh mắt mong đợi...

-dạ phải chị Hoa...xếp chưa bao giờ ra khỏi phòng...

Hoa làm sao không hiểu Tín muốn gì...nàng liếc hắn rồi đi về hướng ga ra...Tín sáng mắt lên..run rẫy vì bị kích thích...cặc trong quần hắn cứng như khúc củi...giựt giựt...Tín nhìn quanh thấy không có ai...hắn bước theo vào ga ra...khép,gài chốt cửa...

Hoa đứng ở đầu xe, chiếc quần lót màu hồng nhỏ xíu đã được cỡi ra nằm vắt vẻo trên mui,vạt áo đầm được nàng kéo lên cao...cặp mông trắng ngần hướng về phía Tín...đường rãnh hun hút...

Tín ngây ngốc...hắn nuốt nước bọt...đứng khờ ra...

-“Còn đứng đó?mau lên...hihihi”Hoa lẵng lơ cười hihi trông thật dâm đãng...

-Ừm..phải...phải...nghe Hoa ‘nhắc nhở’...Tín bừng tỉnh..hắn vừa hối hả bước tới vừa đưa tay tháo khuy quần...chợt nhớ tới niềm ‘ước mơ’ từ đêm qua...hắn quì xuống áp miệng vào...mút liếm...

Hoa mĩm cười đắc chí...áp người nằm trên đầu xe...sàng mông qua lại...nhắm mắt hưỡng thụ cãm giác...vừa suy nghỉ...lảo già Bá Thành chắc lành ít dử nhiều rồi...500 ngàn kia đan ở đâu?coi bộ bây giờ người duy nhất có thễ mang hy vọng chính là thằng Hiển...nhờ thằng nầy theo dõi thằng Hiễn 24/24 để coi hắn làm gì...từng bước một...hy vọng có chút manh mối...

Tín lần đầu tiên được bú mút cái lồn ‘chất lượng’ nên mút lấy mút để...hắn miệt mài khiến Hoa cũng ‘giựt mòng’...dâm thủy tuôn lai láng...mặt mủi Tín ...ướt đẫm dâm thủy của nàng...

Bú liếm một hồi...sực nhớ tới còn một ước mơ chưa thực hiện...Tín đứng lên,cầm tay Hoa đưa tới cặc hắn...hai mắt đờ đẩn nhìn Hoa...tay hắn ấn vai nàng...Hoa hiểu ý ...ngồi xuống...há miệng ngậm vào...

Tín bị kích thích quá độ rồi...Hoa vừa ngậm vào,hắn cãm giác đầu cặc ấm lên,vô cùng dể chịu...chưa kịp nắc cái nào liền phun xối xả...Hoa cứ mặc cho hắn phun vào miệng...một tay nàng xoa phía dưới bìu dái,tay kia xoa bìi dái trên...được một hồi,nàng nhả một ngụm trắng đục trên sàn ga ra,tiếp tục liệm sạch đầu cặc Tín...

Hoa đứng lên,lấy quần lót mặc vào...Tín vẩn còn tham lam đưa tay bóp vú...

-“Ây..đừng mà..ngoan đi...mai mốt cho cậu tha hồ...hihihi” Hoa dâm đảng dụ dổ...

Tín được hứa hẹn,phấn khích mặt đỏ bừng...tay kéo hóa quần miệng miệng cười hehe nọi:

-Chị hứa rồi đó nha...ừm...xếp hình như đang chờ chị đó...từ sáng tới giờ hỏi chị tới chưa hai lần rồi...

-Có biết chuyện gì hong?

-Không...chỉ thấy xếp hình như đứng ngồi không yên...không biết là chuyện gì...

-“Được rồi...chị lên coi sao...” Hoa thầm nghỉ chắc chắn có liên quan đến sự mất tích của Phạm Bá Thành...

Quả nhiên khi vừa nhìn thấy Hoa,Hiển liền hỏi.

-Em Có thấy cậu tui không?gọi điện mấy lần không thấy ổng trả lởi...

-Sáng nay không thấy ông ta đến ủy ban,gọi điện củng không trả lời,em có ghé nhà cũng không thấy...không biết xãy ra chuyện gì...mấy người kia cũng mất tiêu...rúc cục là chuyện gì vậy?

Hoa nhìn Hiển hỏi với cặp mắt dò xét...

-“Em không biết đâu...”Hiển ngần ngừ,trong đầu rối tung lên...bình thường mọi chuyện do cậu hắn sắp xếp...hắn đứng giửa truyền mệnh lệnh,bây giờ mọi người như bốc hơi,bên cạnh hắn chỉ còn Hoa.Hiển đang phân vân,hắn không muốn ra khỏi biệt thự,lo sợ người sắp tới sẻ là hắn,ở trong biệt thự,có đám đàn em bao quanh,hắn cãm thấy an toàn hơn,nhưng hắn cần có người làm một số việc,xem ra hiện nay Hoa là người lý tưởng nhất...

-Thần thần bí bí...không biết xãy ra chuyện gì...anh không nói làm sao em biết được...

Hoa là người thông minh...đoán biết trong lúc nầy,nàng là người duy nhất Hiển có thể trông cậy,Hoa không gấp,nếu hối thúc,hắn sẻ sin lòng nghi ngờ,vì vậy ‘bình thản’ cỡi áo quần như bình thường mỗi khi nàng tới gặp hắn cho hắn đụ...

Quả nhiên Hiển thấy Hoa không ‘quan tâm’ chút nào liền giãm lòng đa nghi...hắn trầm giọng nói:

-Không phải là không tin em...thôi được...anh nghỉ ổng chắc cũng bị bắt cóc rồi...bọn thằng Quốc,Hùng thư ký cũng vậy...nhưng đối phương là ai...anh thật sự cũng không biết...

Trước khi mất tích, Quốc đã kể qua chuyện của Minh sẹo và Tấn lác nên Hoa đã biết chuyện bắt cóc,ây giờ nghe Hiển nói...nàng làm như ‘kinh hãi’:

-Sao...sao có thể?

-“Chuyện là vầy...” Hiển trầm giọng nói...

-Số tiền 500 ngàn mỷ kim nhất định phải lấy về...còn nửa...20 kg bột...chắc chắn đâu đó trong nhà...Hoa à...chuyện nầy phải nhờ em rồi.Anh là người biết điều...em yên tâm.

-Vậy..vậy anh muốn em làm gì?

...

“-Ừm...trong phòng ngủ,chỉ cần đẩy cái giường qua một bên...đầu giường bên trái,chỉ cần lấy lưởi dao cạy miếng ván đầu tiên lên là được,sau đó các miếng còn lại thì không thành vấn đề...”Hiển nghiêm trọng dặn dò...

-Vậy sao anh không đi...

-Bọn thằng Quốc,lảo Hùng kia với cậu bị gì em không rỏ sao?anh nghỉ mục tiêu kế tiếp chắc chắn là anh... anh không biết họ là ai...họ trong bóng tối,anh ngoài ánh sáng..cho nên em đi là người thich hợp nhất...Chỉ cần em đem tất cả đồ trong đó ra khỏi nhà...ừm..tạm thời đem về cất trong nhà em...cẩn thận 1 chút...làm xong chuyện nầy càng sớm càng tốt...

-“Trong đó có cái gì?”Hoa hồi hợp hỏi.

-“Cứ lấy hết là được rồi..không chừa món nào lại...trong đó nhất định có 20 kg ‘bột’...”Hiển nhớ Phạm Bá Thành lần trước nói trong tay còn 20 kg...như vậy thì chỉ có chổ nầy là nơi cất dấu...không nơi nào khác...

Hoa hít một luồng khí lạnh...nghỉ:”20 kg bột trắng..theo giá thị trường từ 700 ngàn đến 1 triệu đô...tùy theo phẩm chất...

-Vậy...tối nay em đi...sao hả?

-Ừm...càng sớm càng tốt...thằng Tín dưới nhà...hồi chiều giờ anh cũng chưa ăn gì...anh nghỉ nó cũng đói bụng...hay là kêu giao hàng pizza Hut ...khui chai rượu chát...

-Ừm...để em đi chuẩn bị

...

Trên bàn ăn,hai chai rượu đỏ chỉ còn nửa chai,bên cạnh hai hợp pizza Hut chỉ còn lại 1 lát...Hiển và Tín gục trên bàn ngái khò khò...Hoa đang đứng gần đó nhếch mép cười lạnh...bỏ trọn gói thuốc mê trong chai rượu...nàng bão đãm hai thầy trò tên nầy sẻ ngủ như con heo...

Quả nhiên Hiễn và Tín không một chút phản ứng khi Hoa kéo từng người một vào ga ra...để hai người ngồi trên ghế,kế đó nàng đem hai chai rượu,2 hộp pizza dang dở để trên bàn nhỏ trong ga ra...mục đích là tạo hiện trường của 1 trận nhậu say bí tỉ...

Hoa cẩn thận lau hết dấu tay của mình...lấy chìa khóa nổ máy xe...đóng cửa...

Trong ga ra,thán khí CO2 từ chiếc xe thả ra suốt đêm...sáng mai còn mạng ...là chuyện không thể nào...

...

Hai ống nghe bên tai...Phương Anh ngồi bất động trong bóng tối...tuy lảo già Bá Thành và 3 tên kia đã được đưa về Biệt thự nhưng nhiệm vụ vẩn chưa xong...nàng vẩn còn đang ở trong nhà kiên nhẩn ngồi chờ...bên ngoài là Mỷ Kiều,cả hai nội ngoại phối hợp....

Nếu ba tên kia thật sự còn có tiếp ứng thì sau khi thấy đồng bọn mất liên lạc ,bọn người tiếp ứng sẻ tìm đến coi hư thực và như vậy sẻ ‘hốt’ hết trọn ổ bọn chúng... ...thêm nữa giờ nữa nếu vẩn không có gì... nhiệm vụ mới được coi là hoàn hảo.

-“Có ‘khách’ tới Phương Anh...” Tiếng Mỷ Kiều vang lên trong ‘tai nghe’...

-“Ừm...biết rồi”...liên sau đó Phương Anh nhanh như chớp đưng lên,bước về góc phòng,nép sau góc tủ...

Hoa mở cửa bước vào...quá quên thuộc với hoàn cảnh,nàng không mở đèn thoăn thoắt bước vào phòng ngủ,khi đến đầu giường bên trái,nang ngồi xuống dùng sức đẩy chiếc giường lệch khỏi vị trí...mắt chăm chú quan sát...không hề để ý có cặp mắt đang theo dỏi nhất cử nhất động của nàng...

Bổng Hoa sáng mắt lên...mở bóp,lấy ra con dao nhỏ,kê mũi dao vào một miống gổ ...nạy lên...

‘tách’...miếng gổ bật lên...Hoa nhanh chóng dùng tay bốc những miếng gổ khác ra ngoài...phía dưới sàn gổ,một khung hộp hiện ra...khoãng 10 gói bột thắng nằm thẵng hàng,5 bó tiền mỷ toàn giấy ‘100’ và ước lượng ít nhất cũng cã trăm cây vàng lá bốn số ‘9’...

Hoa hít một luồng khí lạnh...hạnh phúc ngất trời...tưởng chỉ có bột trắng cũng đủ làm giàu rồi...ai dè thu hoạch lớn hơn mong đợi rất nhiều...Cố dằn cơn xúc động..nàng nhanh chóng gom bỏ tất cả vào túi vãi mang theo... bó tiền mỷ cuối cùng vào túi,kéo phẹc mơ tuya lại...Hoa mĩm cười đắc ý...dợm người đứng lên...bất thình lình cãm thấy nơi mông đau nhói lên...chưa kịp biết đó là cái gì thì đầu váng mắt hoa ...hai mắt tối xầm..ngã xuống nền gổ...

-“Phương Anh...tháo hết camera đem về..không để lại gì hết...đặt cô ta lên giường...nhiệm vụ hoàn thành...”Tiếng Nancy vang lên trong ‘tai nghe’...

-Dạ rỏ..Thủ trưởng...

Không đầy 5 phút sau..ngôi nhà Phạm Bá Thành trở lại bình thường...trong phòng ngủ,trên giường,Chánh văn phòng Thu Hoa ngáy nhè nhẹ...cạnh bên nàng có mãnh giấy viết tay...giòng chử rất đẹp:

‘Thank you’...

***

Kiều Nga,Kiều Chinh sửng sốt khi nhìn thấy hình dáng của Bùi Hộ...

-“Tên nầy muốn ‘ám sát’ anh...hahaha..cũng may ở hiền gặp lành nên có đám anh em cứu giá..hihihi...”Đức cười hi ha ‘lưu manh’ giãi thích...

-“Cậu không sao chứ?”Biết tên nầy nói nhăng nói cuội...Nancy cũng ‘quan tâm’..hỏi...dù sao hắn cũng là người đàn ông của nàng...

-“Muốn động tới Trần Đức tui?Hắn chưa đủ tư cách...” Đức ‘hách dịch khinh thường...

-“Cũng là cậu oai nhất...vậy được chưa?”Nancy ‘cười mắng’...

-“Hihihi...vậy còn nhge được” Đức ‘mặt dầy’ ưởn ngực nhận lời ‘khen’...

Thôi được,nhốt tên nầy chung với đồng bọn...sáng mai Cục An ninh tạm thời tiếp quản chúng...tất cả vào phòng họp...

Phòng ăn cũng là phòng họp...cái bàn rộng làm từ gổ cây sồi,hình chử nhật dài có thể 20 người ngồi chung quanh...nhìn những vật trên bàn...Đức sửng người ra...

-“Đã đếm hết rồi...tổng cộng là 150 miếng vàng lá 4 số ‘9’...1 triệu 2 mỷ kim và 20 ki lô heroin...Tất cả thứ nầy lấy được từ nhà Phạm Bá Thành...”Không tính giá trị của heroin...tiền mặt và vàng lá...tương đương với 2 triệu đô...tức là 40 tỷ đồng...”Nancy điềm đạm nói...

-“Hắn giàu vậy sao?rỏ ràng là làm chuyện bất chính mà...”Đức lòng ‘ngưỡng mộ’ nhìn đống vàng bạc nhưng ngoài mặt ‘phẩn hận’ mắng nhiếc...

-“Con nít cũng nhìn ra mà...không thấy bột trắng kia sao?” Phương Anh ‘liếc xéo,bỉu môi’ hương về phía Đức tỏ ý ‘khinh thường’...mấy ngày nay trong bụng oán giận vu vơ đổ thừa nó làm nàng mất ngủ...

Nancy im lặn một lúc...nhìn quanh quan sát nét mặt của mỗi người...

-Với cuốn sổ của Phạm bá Thành...có thêm vào 1 hoặc 2 ki lô của heroin nầy thì tốt...không có cũng không sao...Những điều lảo ghi lại trong cuốn sổ củng đủ để lảo bóc lịch suốt đời...hơn nửa cũng làm rung chuyển chính trường của Đồng Tháp...

...Đức liếc nhìn Nancy...cùng lúc nàng cũng liếc nhìn về hướng nầy... Tâm tư Đức chợt động”Thiệt mừng a..hình như nàng đã chấp nhận đề nghị của mình”...

-Chúng ta đều cùng tên một chiếc xuồng...tôi có đề nghị nầy,muốn nói ra để mọi người cùng tham khảo...sau khi nghe tôi nói...ai có ý nghỉ gì cứ nói ra...rồi chúng ta quyết định...

...

-Thứ nhất..chúng ta giử số tiền nầy thành lập công ty...mướn các chị em đã giãi ngủ từ trong quân đội...tạo công ăn việc làm cho họ...lợi nhuận từ công ty sau khi phát lương sẻ dùng trong các công việc từ thiện...

Thứ hai...nếu số tiền nầy chia ra ..như vậy mỗi phần sẽ được khoãng 2 tỷ...nếu ai cá thấy đề nghị thứ nhất không thích hợp...vậy thì cứ lấy 2 tỷ rồi về quê...những người còn lại sẻ theo đề nghị thứ nhất mà làm...

-Vậy còn giải pháp thứ ba thì sao?Đức tò mò hỏi...nhiều ánh mắt cũng dồn về phía Nancy...

-“Giao tất cả cho Tỉnh ủy...” Nancy hững hờ đáp...

-“Hả?hahaha...nói chơi à?nà...không phải là không tin nhưng tiền bỏ trong túi mình...muốn xài chổ nào thì xài...hơn nữa thời buổi nầy khó nói lắm...làm như vậy chẳng khác nào giao trứng cho ác...cái nầy..hahaha quên đi ha...” Tui là người đầu tiên phản đối...

-“Cái gì giao trứng cho ác...sao nói khó nghe vậy?” Kiều Nga bỉu môi ‘phản bác’...

-Là sự thật đó mà...nà...

-“Có ai có ý kiến gì khác không?” Nancy cướp lời...không để Đức nói thêm...

-“Em thấy giãi pháp thứ nhất là tốt nhất...”Mỷ Kiều gật gù...

-“Nếu lấy 2 tỷ về quê rồi làm sao?ăn không ngồi rồi?em không biết làm ăn...giãi pháp thứ ba thì không được rồi...”Phương Anh liếc xéo Đức...

-“Em thích việc mình làm hiện giờ”...Thùy Linh cười...

-“Em thích không khí như bây giờ”..Ngọc Như ngây thơ nói...

-“Vậy còn số heroin nầy phải làm sao?” Thu Tâm hỏi câu nầy mặc nhiên nhìn nhận nàng cũng đồng tình với các chị em khác khiến Nancy vô cùng hớn hở...lúc đưa ra đề nghị nầy,nàng chỉ sợ có người lấy pần về quê thì thật là đáng tiếc..họ là nhân tài...

-“Đức..cậu nói ý nghỉ của mình cho mọi người nghe đi...” Nancy nhìn Đức...cổ vủ...điều nầy chứng tỏ nàng đã đồng ý đề nghị trước đây của nó...

-“Ừm..được...để tôi suy nghỉ chút ha,làm sao nói ngắn gọn cho dể hiểu...ừm......bắt đầu làm sao đây...ừm...phải rồi là như vầy...heroin là từ xứ Miên qua...dù muốn dù không cũng có hại cho người Việt,bây giờ mình tịch thu...phá huỷ thì uổng chi bằng bán ngược qua xứ Miên...hahaha lấy tiền làm chút công việc tốt cho dân Việt...là vậy đó...”

-“Có đạo lý...được đó”...Kiều Nga là người đầu tiên tán thành...mắt nhìn nó dạt dào iêu thương...mọi người khác cũng nhè nhẹ gật gật đầu ...ra chiều tán thành...tịch thu rồi bán lại lấy tiền làm chuyện của mình...đâu có hại gì?

-Có ai muốn nói gì không?nếu không coi như là đồng ý..từ nay chúng ta cứ thế mà làm...

...

-Tốt..Vậy được...cứ quyết định như vậy...

...

-“Nà...em nhìn đi...đó là tình điệu,thú vui phòng the đó mà...”Đêm khuya,Đức đang rù rì bên tai Kiều Chinh,hai má nàng đỏ bừng hi hí mắt nhìn màn hình của cái di động...người con gái đang mút liếm đầu cu của người đàn ông khiến Kiểu Chinh ngượng chín người...

Thì ra đây là lần đầu...Đức đang rù quến dụ dổ chỉ đạo Kiều Chinh thổi ‘sắc xô’...tức là bú cặc...

Đặt Kiều Chinh nằm gối đầu trên đùi,nó kê đầu cặc ngay môi nàng...Kiều Chinh ngượng ngịu mím môi một hồi nhưng sực nhớ hắn nói ai cũng vậy đó là tình điệu,thú vui phòng the...khiến nàng sinh lòng hiếu thắng nghỉ “không thể thua Kiều Nga được...” liền hé môi thế là Đức được dịp đẫy vào...cuối cùng nguyên con cặc nằm gọn trong miệng nàng...

Dần dần Kiều Chinh bắt đằu quen quen với ‘vật lạ’ trong miệng nhưng chưa được ‘linh hoạt’ lắm,vẫn còn thụ động..cứ ngậm nhưng chưa biết gục gặt đầu...nhưng như vậy cũng lả khá lắm rồi...vạn sự khỡi đầu nan a...

Để nàng quen với ‘môi trường’ một chút... Đức bắt đầu chầm chậm xê dịch mông ra vào...con cặc nó vì thế bơm ra bơm vào cái miệng xinh xinh của Kiều Chinh...hai má nàng đỏ ửng...hai mắt nhắm khít...ây da cũng khá lắm rồi...Đức vừa se se đầu ti vừa bóp vú nàng,thĩnh thoãng chồm người đưa tay vào giửa vùng tam giác khều khều móc móc khiến Kiều Chinh uốn éo không ngừng...

Hai mắt lim dim vừa hưỡng thụ cãm giác ấm áp nơi đầu cặc mang lại vừa nghỉ về Yến,Tuyết,Kiều Nga và bây giờ là Kiều Chinh...đặc điễm đều giống nha...lúc đầu thì thẹn thùng nhưng sau đó là muốn cắn đứt cặc mình luôn...

-hắc hắc hắc.....

***

Sáng ngày hôm sau,Nancy đáp chuyến bay ra Hà Nội,cùng tháp tùng có Phương Anh,Thu Tâm...hai người nầy hiện nay thế vào vị trí của Kiều Chinh và Kiều Nga...bằng chứng trích ra từ cuốn sổ của Phạm Bá Thành và lời khai của bộ tứ Bùi Hộ sẻ làm rung chuyển chính trường Tỉnh Đồng Tháp...Chính vì vậy mà Thiếu Tướng cẩn đích thân báo cáo với cao tầng tại Trung ương...

Bọn bộ tứ Bùi Hộ được tạm giam đặc biệt tại Cục An ninh địa phương..chờ Thiếu tướng trở về từ Hà nội...

Phạm bá Thành cùng bộ tứ Hùng Thư Ký được tống giam tại nhà giam Tỉnh cùng một lúc với bô ba Kiến Quân,Tuấn Phàn ,Huân...Phạm Bá Thành đặc biệt hơn còn thêm tội 10 năm trước đã âm mưu tổ chức vượt ngục cho đứa em trai Hùng thư Ký đích danh là Lê Minh Triều...cộng thêm tội buôn bán ma túy có hệ thống...nếu không tử hình thì cũng sẻ suốt đời bốc lịch trong khám...đó là chuyện sau nầy...

Cùng ngày...Trưởng CA huyện Cờ đỏ cùng thân tín Phó Trưởng Tín nhậu say bí tỉ trong ga ra,vì quên tắt máy xe...Cuối cùng cả hai tử vong vì hít quá nhiều thán khí...Sự việc nầy được Chánh văn phòng Thu Hoa sốt sắn theo sát phòng CA huyện để làm sáng tỏ vấn đề nên kết quả ra rất nhanh chóng ... Hiển tự sát vì sợ tội và Tín bị vạ lây...

Trong văn phòng của Chánh văn phòng UBND huyện Cờ đỏ...Thu Hoa thẩn thờ nhìn tờ giấy có ghi hai chử ‘Thank you’...thêm một lần nửa giận muốn hôn mê bất tỉnh...nàng nghỉ lại sáng hôm đó tỉnh lại chỉ thấy tờ giấy nầy...ngoài ra tất cả đều ...bốc hơi...Xót của,Hoa giận muốn ngất đi..,nhưng cuối cùng cũng ráng ngậm bồ hòn...nuốt giận...

Cùng lúc nầy chuông điện thoại trên bàn kêu lên...

-A lô..tôi là Thu Hoa...Chánh văn phòng UBND huyện Cờ đỏ...

-A lô...xin chào...tôi là Hiếu...Chánh văn phòng Hoa có thể đến văn phòng tôi ngồi một chút..tôi có vài chuyện cần tham khảo bàn bạc...

-“Chủ tịch Hiếu...hihihi..sao anh lại nói vậy...bất cứ lúc nào anh cần ...nhiệm vụ của tôi là phục vụ các lảnh đạo í mà...Tôi sẻ đến ngay...anh cho tôi một phút nhé...” Hoa cười ủy mị..tiếng nói như pha lê trong điện thoại khiến Hiếu cãm thấy ngây ngất...

-Ừm..được...được...tôi chờ chị...Cứ thông thả...không gấp..hahaha.

Hoa gát điện thoại,đi vào phòng vệ sinh săm soi hình dáng...nhìn mình trong gương..mĩm cười...