Nằm úp lên người hai bàn tay Đức bấu hai bên mông nàng hổ trợ... ,khi thì sàng mông qua sàng mông lại...khi thì mông nhấp nhô lên xuống như đang phi ngựa...
“-Anh không phải là bà con bên tôi...vậy anh là bà con thế nào với anh rể tôi vậy?” Tuyết nhìn ‘chăm chú Đức...nói ‘trêu’...anh không phải là người nhà...
-“Dì ba...Dì không biết đó thôi..anh coi cậu ta còn hơn người nhà đấy...”Thấy Tuyết ‘tấn công’ Đức..Phan liền ra mặt bênh vực...còn không phải sao?nhà Phan có hai anh em...một tiếng nói của Đức,Chi liền được vào làm việc ở UBND thành phố...còn chưa kịp cãm tạ..đến lượt mình trở thành Phó Chánh văn phòng của huyện Phụng Hiệp ...Ân tình nầy làm sao trả hết đây?
“-Ậy..không sao...hay là cô gã cho tôi thì chúng ta sẽ là người một nhà rồi...” Đức nheo mắt ‘phản pháo’...
-“Hả?hihihi...đúng..đúng...”Phan tán đồng cười to lên...cãm thấy thú vị...hai má Tuyết đỏ hồng lên,mắt liến ‘gừm’ Đức nhưng trong lòng rất ngọt ngào...
-“Chuyện gì vậy?có nguy hiễm không?” Tuyết băn khoăn...sợ,hồi họp pha lẩn kích thích...lần đầu tiên trong đời..bị theo dõi...tuy biết không phải là theo dỏi mình nhưng thắc mắc không biết Đức làm gì lại bị người ta theo dỏi như vậy...nàng nhớ mang máng đã nghe qua hắn làm cái gì trong Cục An ninh quốc gia...lúc đó,tưỡng là hắn bóc phét ‘hù’ mình chứ...xem ra hình như là thật rồi...nếu không tại sao hắn bình tỉnh như vậy?trong phút chốc hình tượng của Đức trong lòng lại tăng lên không ít...
-hihi...Anh đang nghi ngờ bạn trai em đang theo dõi mình...
-“-Cám ơn anh bạn...biết loại bánh ngọt nào ngon nhất đem ra...café sửa đá...Tuyết..em ăn gì?ở đây bánh ngon lắm...kêu vài cái cho em thử nha”..vừa ngồi xuống Đức liền bô bô cái miệng...rất vui vẻ nhưng ánh mắt âm thầm liếc nhìn ra cửa...một người đàn ông trên dưới 40 đi vào...ngồi xuống bàn cạnh mé sông...hắn ngồi quay lưng về hướng nầy nên không rỏ diện mạo ra sao...
-Em đang giãm cân...uống nước cam được rồi...
-“Giãm cân?không chứ hả...ây da...không cần đâu..em có ú ì lên anh vẫn cưng mà”...Đức trơ trẻn trêu chọc ...Tuyết biết hắn nói nhăn nói cuội nhưng trong lòng thấy rất ngọt ngào...
Người nam phục vụ âm thầm đưa hai ngón tay cái...”cao thủ nịnh đầm nha”...
-Dạ được...xinhai vị chờ giây lát...
...
-“Sẻ có thay đổi lớn trong công ty...em nên có chuẩn bị một chút...” Đức bổng nghiêm túc lại..không hihi haha nửa...
-“Thay đổi?tại sao?anh bán công ty ?” Tuyết sửng sốt...nàng đang làm việc rất vui vẻ...rất có cãm tình với Đức Lập...công ty nhận được nhiều công trình lắm mà..có lý nào đổi chủ?
-“hihi..không phải bán...mà là thay đổi nhân sự...mẹ anh sẻ là Chủ tịch..Phó Loan sẻ là Tổng giám đốc...anh muốn lấy tên anh ra thôi...nằm trong bóng tối...hihi..sao khẩn trương vậy?
-Ừm...Toàn Đức Lập..tính cả công ty của ba và chú anh ...hiện nay có gần 300 nhân viên...phải qui mô tổ chức lại... trước khi niêm yết Đức Lập lên thị trường chứng khoáng...
Ý anh là như vầy ,anh đã bàn với phó Loan rồi,em làm Giám đốc công trình...Dì Tâm làm Giám đốc nhân sự...Yến Giám đốc Huy hoạch và chị Nhung thì Giám đốc Tài chánh.....Yến thì anh đã nói rồi...hôm nay nói với em...không cho phép từ chối...vì có từ chối cũng không được...hihi...
-“Tại sao không được?” Tuyết bỉu môi....
-“Hihi..tại vì em là người phụ nử của anh...hihi” Đức rù rì bên tai nàng...Cầm tay người đẹp ‘mân mê’...gương mặt đầy vẻ đa tình nhưng hai mắt lạnh lùng liếc nhìn về hướng bờ sông...
Tuyết nghe câu ‘tại vì em là người phụ nử của anh’ rù rì bên tai...tâm thần mê muội,lòng cãm thấy như uống mật ngọt...nhưng vẫn còn gay gay tiếc nuối vì biết tên nầy đào hoa...phong lưu...nàng không phải là người độc nhất...
Ngay lúc nầy di động trên bàn vang lên...Đức bắt máy..ánh mắt ‘đa tình’ nhìn vào mặt Tuyết...
-“A lô..tới rồi à...để ý chiếc xe Toyota Land cruiser màu nâu vàng...không biết trên xe còn ai không nhưng có một tên đang ở bên trong nầy ” Đức vừa nói di động...vừa đưa tay vuốt tóc Tuyết...ra chiều ‘âu yếm’...mắt nháy nháy...Tuyết hiểu ý phối hợp đóng kịch...
-“ừm ..thấy rồi...có 1 tên đang ngồi trong xe...cậu muốn chúng tôi phải làm sao?” Tiếng Thu Tâm vang lên...
-5 phút nữa...tôi đi ra...chị tìm cách chận chúng lại...chừng hai phút là đủ rồi...sau đó tìm cách theo dõi chúng...tôi muốn biết bọn chúng là ai...làm gì ở đâu...làm việc cho ai...Có vấn đề gì không?
-Không thành vấn đề...
...
-“Sao hả?Soái ca muốn sao? Thu Hà có vẻ hơi mất kiên nhẩn...mắt liếc nhìn về hướng chiếc xe kia muốn bước tới ‘thu thập’ người đang ngồi bên trong...đem về tra hỏi...
-Soái ca muốn ‘thả dây dài câu cá lớn’...mầy xuống xe đi...đem theo cái GPS...lúc tao ‘quẹt’ đầu xe bọn chúng...mầy tìm cơ hội ra tay...sau đó đi vô nhà hàng chờ tao..OK?
-“No problem...” Thu Hà nhanh nhẹn xuống xe...
Đức ôm eo Tuyết ‘âu yếm xà nẹo’ bước ra xe...liếc mắt nhanh chóng nhận thấy chiếc Toyota Land Cruiser màu đen quen thuộc của phe ta...không xa đó chiếc Totota Land Cruiser màu nâu vàng...
-“Em..em không sao...hai anh thật là phóng khoáng...em xin lổi nhé...em đền tiền cho hai anh nhé” Thu Tâm loay hoay mở túi xách hàng hiệu Fendi...
-“haha...chuyện nhỏ thôi mà..bỏ đi em gái...haha” Trọng vô cùng rộng lượng...
-“Không được..hay là thế nầy đi...hai anh cho em số hai anh nhé..hôm nay em có việc gấp...ngày mai em gọi cho hai anh nhé...đâu phãi vào đó mới được...tánh em là thế...hay là vầy đi...số của em là ....anh ghi lại đi...mai gọi cho em nhé...
-Thế à...vậy số của anh là...
Trọng lấy di động bấm số Thu tâm vừa nói...nghe tiếng di động của nàng reo lên...gả yên chí híp mắt khoái chí.
-Thế có việc thì đi đi...liên lạc sau nha người đẹp...
-“Hai anh thật là dể thương...hihi..thế em đi nhé..mai gọi cho em nhé...” Thu Tâm ánh mắt đưa tình khiến cả hai Tồn,Trọng...bồi hồi nhìn theo xe người đẹp...
-“Con nầy...bạn bè lâu nay mầy biết tánh tao mà...mầy nói cái kiểu úp up mở mở như vậy ...tao không để mầy yên đâu..nói tao nghe đi mầy...
Thu Tâm do dự ngần ngờ một chút rồi ghé vài tia Thu Hà rù rì...
-“Thiệt?mầy không nói chơi cho vui chứ mậy?hắn ‘khủng’ vậy sao? Thu Hà kinh ngạc...trợn mắt há mồm...
-“Mầy không lên..tao lên đó nha...cho dù mầy lên tao cũng lên...hihi...Thủ trưỡng OK...mầy không hẹp hòi với tao chứ hả?hihihi...” Thu Hà đột nhiên có ý đồ ‘chơi bạo’..
-“Con quỷ mầy...sao nói nhịn được”...Thu Tâm cười mắng...
-Ậy...đồ tầm thường thi bà đây chả thèm...nà mầy đừng nói với tao là không động lòng đó nha...tao biết mầy không đạo đức giả như vậy đâu...hihihi
-Thôi...bây giờ đi coi sào huyệt của hai thằng kia...chuyện nầy nói sau...
-“mầy nhìn ra hả?hồi nãy hai tên kia nhìn cái túi ..hihi tưỡng tao giàu lắm í...nói cái gì cũng gật đầu...hihi” Thu Tâm cười đắc ý...
Tụi nó ngu thôi...chứ tao thì đồ dõm nào mà chưa xài qua... cho nên tao nhìn cái là biết liền...dân trong nghề mà mậy...hihihi
...
-“Em nghỉ ra rồi...trăm phần trăm là anh dụ dổ vợ người ta nên mới bị theo dõi như vậy” Tuyết hình như tìm được ‘nguyên nhân sâu xa’ của sự việc...’hung hăng’ kết tội...
-“Em còn độc thân mà...đừng nói là ông xả em cho người theo dõi mình nha?” Đức ‘sững sốt’...
“Đồ quỷ anh”...Tuyết cười khì...người nàng nóng lên...mặc cho Đức lột nàng trần truồng như nhọng...
...
***
Khi Đức về Biệt thự...cũng gần 11 giờ...tuy đã tối nhưng Kiều Nga nói Thu Tâm và Thu Hà đang bận bịu làm việc trong trong căn phòng trên lầu ba..vì vậy nó lên lầu ba...dù sao cũng nóng lòng muốn biết người theo dõi minh là thần thánh phương nào...Vừa bước vào...Đức sửng sốt...hầu như ai cũng có mặt...đang trò chuyện như bắp rang...thấy nó bước vào...liền im lặng...không khí có vẻ quỷ dị...
“Dựa trên bản số xe ,mình tìm ra chủ xe...hắn tên là Trọng...Nguyển Trọng...năm nay 45 tuỗi,là bộ đội xuất ngủ...là một trong hai người theo dõi cậu hôm nay...tên kia thì không biết...cần phãi lấy dấu tay mới biết được...” Thu Tâm đáp...
-Vậy hang ổ của hắn thì sao?hắn đang ở đâu?với ai?
-Ây...từ từ...hắn đang ở khu Bình Thủy...ở với ai thì chưa biết nhưng hắn có người anh...tên là Nguyển Quân...người nầy cậu không biết nhưng hắn biết cậu...
-“Nguyển Quân? Tui đâu có quen người nầy...tai sao hắn biết tui”? Đức nhìn Thu Tâm nghi hoặc...
- Hihi...Cái nầy không cần Bác sỉ ...rờ trán hoặc mở miệng hà hơi là biết có sốt hay không mà...ngủ một đêm tới sáng sẻ không sao...
-ừm...biết ai theo dõi rồi hả?...
-“Ừm...ngũ đi...chuyện nầy không cần xen vào...cứ để cho Soái ca ‘điều binh khiển tướng’ ...ngủ đi...Đức qua thăm Kiều Chinh...” nói xong cúi xuống hôn lên môi nàng một cái nhẹ ...đứng lên tắt đèn đi ra ngoài...Nancy nhìn theo mĩm cười hạnh phúc...
...
Kiều Chinh cũng chưa ngủ...nằm sấp trong phòng...trước mặt là cái laptop...có lẻ đang say mê lên mạng...không biết Đức đang vào phòng và tiến gần...
-“Ây da...nghe nói em không được khoẻ...thì ra trốn trong phòng đọc truyện dâm hihihi”Đức đánh vào mông Kiếu Chinh một cái...cười hihihaha trêu ghẹo...
-“Anh..anh vô đây hồi nào?sao không gỏ cửa?” Hai má Kiều Chinh đỏ rực...muốn tim cái lổ nào đó chui vào...cho đở ngượng...tại vì nàng đang coi 36 kiểu làm tình...bị Đức bắt quả tang...
-Ây da...cái nầy phải có anh phối hợp mới mau tiếng bộ...hihi...nè...mình thực tập nha...em thích kiểu nào...hihi...
-“Bậy bạ...cũng tại anh dạy hư thôi...hôm nay không khỏe..nằm một mình thấy buồn nên thử coi thôi mà...” Kiều Chinh ngượng ngùng lí nhí...
-Ok...OK...nà..không khoẻ thì ngủ sớm đi...ngoan...em mà tiếp tục coi thì sẻ bị ‘tẩu hoả nhập ma’ luôn á...nè...nằm xuống đi....mai khoẻ lại anh với em ‘song tu’...36...72 hay 108 cũng chỉ là chuyện nhỏ...hihihi.ngủ đi cưng...