Tưởng hắn là mãnh long quá giang...cái con khỉ khô... Thằng già Lại Đức Quang muốn lấy lòng ông già Bộ trưởng của thằng nầy...cam làm tay sai cho hắn...như vậy nếu không có Lại Đức Quang,thằng nầy đéo là con cặc gì hết...như vậy rỏ ràng mình phải đối phó với cả hai thằng...
Ây...Thằng già Quang cho người theo dõi ...có khi nào...theo kiểu giang hồ?không có lý ,thằng kia rỏ ràng muốn qua con đường quan trường đì mình mà...không thể nào đâu...ụa...sao lại không thể chứ? thằng Thọ không phải chỉ vì ngứa mắt mà cho người chém rụng tay mình sao?Đụ má... không thể thể không đề phòng... bọn COCC nầy không có chuyện gì là không dám làm...
“-Làm gì cứ nhìn phía sau hoài vậy?” Thấy Đức thỉnh thoãng nhìn ra phía sau trong khi lái xe..Quyên ngạc nhiên hỏi...
-“hihi...coi ông xả chị có theo dõi mình không í mà..hihi...” Đức đang nhìn xem người của Lại Đức Quang có bám đuôi hay không...nãy giờ vẫn không thấy gì nên yên tâm...
-Nói bậy..nói bạ...
-Mấy giờ phải có mặt ở nhà?
-Hai giờ...chi vậy?
-Bây giờ là 12 giờ rồi...còn hai tiếng thôi...hihi...mình đi ăn cái gì nha...
Đụ trên xe nhiều lần rồi...biết nơi nào vắng người có tàng cây bóng mát...
Đức đậu xe,không tắt máy...trời bên ngoài nóng nực nhưng bên trong rất dể chịu...nó ngả người trên ghế..nhỗm mông kéo hẳn quần Jean và quần lót ra ngoài...cặc trong quần như được giái phóng ...hùng dũng đong đưa...sẳn sàng khai hỏa...
-Nà tôi có ý nầy..các vị suy nghỉ một chút..thay vì một hoặc hai MC...các anh chị em còn lại thì là ca sỷ...bây giờ chúng ta thay đổi...ví dụ như tất cả là MC và tất cả củng là ca sỷ ...Thấy sao?được hong?
Nói đến đây nó ngừng...nhìn mọi người...thấy nét mặt ai cũng mờ mịt...
-“Đừng có hòng..anh nghỉ tới đâu rồi?”...Kiều Nga ‘trừng mắt’...nàng như đi guốc trong bụng Đức..
-“Nghỉ cái gi chứ..hihi..em đừng có đổ oan cho người tốt..anh chỉ muốn nằm chính giửa hai đứa con anh thôi mà...hihi..bên trái một đứa...bên phải một đứa kẻ chuyện cho chúng nghe..hihi..khoa học gia có nói làm như vậy mai nầy đứa nhỏ sẻ thông minh hơn người...”
Đức hihi haha nói nhăng nói cuội...miệng nói một đàng đầu nghỉ một nẽo...nó đang nghỉ nếu được nằm giửa,tay trái,tay phãi đều được xoa lồn mỷ nử...không biết cãm giác ra sao ta? Nghỉ tới cũng thấy đã rồi... Nancy,Kiều Chinh biết nó ba hoa con chích chòe nhưng trong lòng thấy ngọt ngào...
-“Hôm nay anh về phòng Kiều Nga mà ngủ...” Nancy ‘nháy’ Kiều Chinh....nàng làm sao không hiểu em gái đang nghỉ gì nên ‘trợ giúp’ một tay...
-“Đúng.đúng...anh phải có nghỉa vụ với chị Kiều Nga...” Kiều Chinh ăn nói không khéo...nói toạt móng heo tâm sự của Kiều Nga khiến nàng thẹn đỏ mặt cúi đầu như cô gái nhu mì ...trông thật đáng yêu...chứ không phải là nhân vật số 1 của huyện Cờ đỏ...
Lê Đức Long chỉ chờ có vậy...tuy nóng lòng nhưng lăn lộn trong quan trường,cũng biết kiềm chế...nghe Chủ tịch Vân hỏi...lảo nóng lòng vểnh tai nghe...
-“Chuyện Phó Trưởng phòng Thọ bị hành hung..chúng tôi đã tỉ mỉ điều tra qua...theo cư dân trong vùng..đêm trước Phó Phòng Thọ có qua đêm tại nhà của một người phụ nử...sáng hôm sau khi ra khỏi nhà liền bị hành hung...nhóm hung thủ hình như biết trước và chờ Phó Trưởng phòng Thọ ...”
Tùng từ tốn tường thuật tình hình...thực ra Tùng đang theo kịch bản của Đức dựng ra mà từ từ đưa Lê Đức Long vào tròng...
-“Tùng Trưởng quan...Con tôi đả chính tai nghe được chân hung cũng chính là chủ mưu...một người tên Trần Đức...các người đã bắt giử hắn chưa?”Lê Đức Long nói như quát...cái gì qua đêm với một người phụ nử?rồi sao?con lảo đâu phải là con nít...ngủ với ai lại không được?có liên quan gì?...
“-Giám đốc Long...chúng tôi đá có điều tra qua rồi...sáng hôm qua..lúc Trưởng phòng Thọ xãy ra chuyện...Trần Đức đang ở Trường Đảng...có đến mấy chục người có thể làm chứng cho vụ nầy...cho nên...chuyện Trần Đức đích thân hành hung là không thể nào?”...Vinh lể phép đáp lời nhưng ánh mắt thoáng lướt qua Chủ tịch Vân thoáng ý cười...cái nầy chỉ có hai chị em mới hiểu...
-“Anh nói như vậy ..ý nói là thằng con tội bịa đặt vu khống cho Trần Đức rồi”... Lê Đức Long ánh mắt âm lãnh nhìn Vinh...lạnh lùng gằn giọng
“-Chúng tôi không phải là có ý nầy...chúng tôi nghi ngờ có người muốn vu khống cho Trần Đức...động cơ là gì?chúng tôi muốn hiểu rỏ...vì vậy mới lần mò đến nhà người phụ nử kia...” Tùng thay Vinh từ tốn đáp lời..cả hai phối hợp vô cùng ăn ý...câu chuyện mạch lạc khiến mọi người trong phòng họp vốn đã chú tâm lại càng tập trung cao độ...
“-Vậy các anh tìm ra được gì?” Phó Bí thư Việt hiếu kỳ...
-“Chúng tôi đã tìm ra được một ít đầu mối...vì vậy mới tìm đến đây gặp Long Giám đốc để làm sáng tỏ vài vấn đề...” Tùng nhìn Lê Đức long với ánh mắt ‘nghi hoặc’...
-Vấn đề gì? Lê Đức Long sẵn giọng hỏi...đầu óc lảo đang hoang mang...không phải Trần Đức?vậy là ai?thằng Thọ nhất quyết chính tai nghe được mà...hay là bọn nầy cá mè cùng lứa muốn bao che?
-Phó Phòng Thọ thường lui tới căn hộ..có quan hệ trai gái với một phụ nử...người phụ nử nầy ờ trong căn hộ ...cô ta chỉ mới 15 tuổi...mà chủ căn hộ là Long Giám đốc...vì vậy...
Lê Đức Long cãm thấy sống lưng lạnh toát...lúc con lảo xãy ra chuyện..sau khi nghe tên ‘hung thủ cũng là chủ mưu’,lão nóng lòng muốn bắt Trần Đức nên quên đi những ‘yếu tố chết người’...bây giờ thì hay rồi...sắc mặt lảo từ trắng sang đỏ ,rồi xanh mét...
Mọi người không còn tha thiết gì với cái tình tiết ai đánh ai nữa...một bức tranh sống động hiện ra...con nít cũng còn thấy huống chi những người ngồi trong phòng nầy đều là ‘tinh anh’ của cáo già...
Hai cha con Lê Đức Long cùng chơi một lổ...Lê Đức Long ‘kim ốc tàng kiều’...lại bị thằng con ‘qua mặt’
‘Hừ’...Giám đốc Sở Công thương hừ lạnh...
Chủ tịch Vân nhếch mép cười...
Phó Chủ tịch Thảo bỉu môi...
Phó Bí Thư Việt ‘ngượng ngùng’ nghỉ bụng...’Lảo Long à...thiệt làm mất mặt đàn ông a...bị thằng con cắm sừng...
Các người khác nét mặt ‘nghiêm túc’ hình như đang suy nghỉ điều gì khác...
-“Mau..mau coi ông ấy thế nào?” Bí thư Hải làm bộ ‘quan tâm’...lão Long ra tuyệt chiêu để ‘chạy’...chiêu nầy ai cũng biết...thôi thủ hổ trợ lảo mốt chút..hắc hắc ...
-”Bí thư Hải,Chủ tịch Vân..tôi còn có chuyện quan trọng muốn báo cáo..cách đây nửa giờ trên mạng phây bù đã phát tán chuyện Giám đốc Long và Phó phòng Thọ...”...nói đến đây Tùng ghé miệng nói nhỏ bên tai Bí Thư Hải :”họ nói hai cha con cùng ...cùng chơi một lổ...”
.Dương đại Hải sửng sốt nghỉ bụng :con mẹ nó..ai..ai mà lợi hại như vậy?phen nầy hai cha con thằng Long coi bộ tiêu rồi...
-Ráng nhắm mắt thêm chút nửa đi Long giám đốc..xe cứu thương sắp tới rồi..
Nghe lời Bí Thư Hải...Phó Vinh ngồi xuống ‘xem xét’ tình hình của Lê Đức Long... nhân lúc mọi người đang ‘náo loạn’…Vinh nói vừa đủ cho lảo nghe...
Lảo có nghe hay không thì khó biết được...chỉ thấy hai mí mắt lảo giựt giựt....
***
Cùng thời gian...Thị xả Cao Lảnh Đồng Tháp...Sở CA...
“-Lảo Sơn...anh thật là may mắn...có số hưởng phước...aiz...không có ai như tui,,bây giờ muốn vui thú điền viên như anh cũng phải chờ ít nhất 20 năm nữa...aiz...” Quốc,quyền Trưởng CA Cao Lãnh ‘lắc đầu ngao ngán’ nhưng mọi người chung quanh ai cũng biết hắn đang đắc chí...
Những thằng xum xoe nịnh bợ lảo trước kia nay nhìn lảo không tới nửa con mắt,mụ chánh văn phòng xưa kia chỉ cần lảo gật đầu..mụ liền qùy trước háng lảo mà bú cặc miệt mài...vậy mà vừa rồi buông lời mỉa mai...
Ngọc Sơn là người cố chấp...lảo không cam lòng...phải trả thù...Trần Ngọc Sơn không phải Vủ văn Đương,Phạm Trung Trực..người ta đạp lên đầu cũng chịu được...đụ má thằng nào con nào gieo gió phải cho tụi nó gặt bảo...
Ngọc Sơn hai mắt đỏ ngầu...thừa lúc không ai chú ý ...mà cũng chẳng ai chú ý đến lảo...họ đang tâng bốc thằng chó La Định Quốc kia...lảo bước ra ngoài lấy di động ra gọi...
-“Lảo đại...đúng lúc tụi nầy cũng sắp sửa gọi anh...” phía bên kia một giọng cung kính vang lên...giọng điệu rỏ ràng là thuộc dân giang hồ tứ chiến...
-Có tình huống mới...hôm qua tụi nầy khám phá ra có người theo dõi thằng đó nên chưa ra tay...xem ra thằng nầy có rất nhiều kẻ thù...
-Có biết là ai không?
-Cái nầy thì chưa...nhưng cũng là tay xoàng thôi...bọn nó theo thằng kia...không biết tụi em đang bám theo sau ...nếu muốn biết họ là ai,làm việc cho ai cũng phải ít nhất hai ba bửa...
-“Không cần đâu..ai cũng mặc kệ..đụ mẹ hai thằng bây dứt điễm nó cho tao...” Sơn lạnh lùng ra lệnh...
-Yên chí đi đại ca...ngày nầy sang năm là ngày giổ của nó...
-Tao không cần biết...nó không chết thì hai thằng mầy đừng về...
...
-“Hắc hắc hắc...Kiều Nga đêm qua sung hết biết nha...quá đã...”Đức vừa lái xe vừa huýt sáo...tuy đêm qua ít ngủ nhưng tâm hồn phấn chấn vô cùng yêu đời khi nhớ tới biểu hiện của Kiều Nga đêm qua...cứ như là muốn ‘vắt’ hết tinh lực của mình í...nhìn không ra nha...không ngờ cà nanh dử ha...
Đang đắc ý ...Đức sa sầm nét mặt...hình như bị theo đuôi nửa rồi...ụa..hình như không phải,chiếc xe nầy Mazda CX8... chiếc xe hôm kia là Toyota...chắc mình quá đa nghi rồi...
Tuy vậy nhưng Đức vẩn cho xe chạy về hướng cầu...thử đi qua phía Vỉnh Long xem sao...liếc nhìn kiếng chiếu hậu...chiếc Mazda CX8 vẫn theo phía sau...đúng lúc nầy chiếc Mazda đổi làn đường sang bên trái...tăng tốc độ...
“Ouf...không phải theo mình...mẹ kiếp...làm giựt gân cha nội”...Thấy chiếc Mazda chuyển làn đường vọt lên...Đức thở phào..giãm căng thẵng...nếu theo thì bám ở phía sau đâu có vượt lên...vì vậy khi chiếc xe vừa ngang tầm,Đức quay đầu sang trái cười định mĩm chi...
-“Tao cũng đéo biết..dọt lẹ mầy...tính sau...tụi CA tới bây giờ...” Gả ốm cao hối thúc...trên cầu nhiều xe dừng lại...chiếc xe của Đức ca móp đầu,móp đuôi ..kiếng bể...đầu xe đang bốc khói...phía sau vài chiếc xe thắng không kịp hút đít lẩn nhau...
Tai nạn liên hoàn trên cầu Cần Thơ...
Buổi sáng,người trong biệt thự thường thức sớm,xuống phòng gym tập thể hình khoãng 1 giờ ...sau đó tắm rửa,tập họp tại phòng ăn...uống cà phê ăn sáng...Kế tiếp ai có nhiệm vụ gì thì đi làm..Ngọc Như đưa Bí Thư Kiều Nga đến UNND huyện Cờ đỏ...
Nancy hoặc lên mạng xem xét tình hình...hoặc xem tv...đôi khi chuyện trò bàn thảo cùng các chị em cũng là thuộc hạ...hôm nay nàng không lên mạng,cũng không xem tv...đang đọc tạp chí của nhửng bà bầu...vừa uống trà thay vì cà phê...miệng thỉnh thoãng mĩm cười hạnh phúc...
Kiều Chinh đang lên mạng..truy tìm thời trang cho phụ nử trong lúc mang thai...cũng truy tìm y phục của em bé...miệng thỉnh thoãng cười vu vơ...
“-Không sao...hắn sẻ không có sao...Thu Tâm...gọi cho Cục An ninh...kêu họ tập họp...chúng ta sẻ đến đó trong vòng 10 phút..Phương Anh...lấy súng..tất cả theo tôi...Cho dù lật hết Cần thơ nầy cũng phải tìm ra hung thủ và tìm ra hắn...” Nancy nói như hét...hai mắt long lên...
Hai vợ chồng ông Tư nghèo rớt mồng tơi...bà Tư đi bán vé số còn ông đi làm mướn...ai kêu gì làm đó...nếu không có ai kêu làm thì ông lụm ve chai...cả hai vợ chồng già chui rúc trong căn nhà lá tồi tàn ven sông Hậu mà sống qua ngày...tuy vậy cả hai sống rất vui vẻ...từng tuổi nầy rồi...gần đất xa trời...không muốn gì hơn...muốn cũng không được...số trời đã định như vậy rồi...
Nhưng gần đây,hai vợ chồng già thật là không còn nước mắt để mà khóc...không biết kiếp trước làm tội ác gì..kiếp nầy sao lại khổ như vầy...hàng xóm nhìn tình cảnh nhà hai vợ chồng ông bà Tư cũng lấy làm ái ngại...
Số là hai vợ chồng có đứa con trai...cũng có vợ và có con...gần đây đứa con dâu bõ đi...thằng con trai thì bỏ mạng sau một tai nạn xe cộ...để lại cho hai vợ chồng già đứa cháu gái...
Hai vợ chồng già...sao cũng được..nhưng nhìn đứa cháu mồ côi...càng nhìn nước mắt càng rơi...Con bé lại hình như bị trầm cãm...nhút nhát...tối ngày chỉ ru rú trong nhà lá tồi tàn nầy...ngoài việc nấu cơm chờ ông bà nội về cùng ăn...không bước ra ngoài nửa bước...tương lai mờ mịt...
-Hân à..dọn cơm ra đi con..chắc bà nội cũng sắo dìa rồi...
-“Dạ ông nội” Gia Hân đem nồi cơm ra để lên bàn...đít nồi đầy lọ nghẹ,một dĩa rau luột và một chén nước mắm kho quẹt...ngày nào cũng như ngày nào...đây là thức ăn của hai vợ chồng và đứa cháu gái...Gia Hân bày ra 3 cái chén đá...ngay cả chén đá cũng không lành...mẻ miệng hết rồi...
-Vào đi..vào đi cậu...haha..nhà tui ở đây..khu xóm nầy ai cũng nghèo...nhà tui là nhà nghèo nhất...
Ông Tư đang vấn điếu thuốc rê..nghe tiếng vợ...ông quay lại sững sốt...bên cạnh bà vợ ông một thanh niên ướt như chuột lột...hai hàm răng đánh nha nghe lộp cộp..hắn đang lạnh run...Ông Tư vội vả đứng lên.