Thằng Đức

Chương 147: Vậy... đừng trách anh nhá



Hành hạ Nhàn đến gần sáng…Sau đó dĩ nhiên là nằm xuống giường là ngủ liền một giấc đến 9 giờ…Nếu Nancy không gọi…di động không reo…hắn vẩn còn trong giấc mộng đẹp…


-“A lô…anh ở đâu?” Tiếng Nancy trong trẻo…


-Ừm..trên giường..trong nhà..Tối qua nhà có tiệc..Say xỉn…Hi hi..Có chuyện gì à…


-Không có gì..Tối nay Giao Thừa..về sớm một chút…Mỷ Chi tới đón Giao Thừa với mình…Ăn uống..nhậu nhẹt như hôm trước…Ngày Tết mà…


-ừm…Nhưng mà ăn thì được…nhậu..thì thôi đi…em cũng biết đó…


-“Hi hi..Đừng sợ…Không ai trách anh mà…Ngày Tết phải ăn nhậu chứ…Cứ quyết định như vậy…” Nancy nói xong cúp máy…


-Hả?Không ai trách?Vậy có nghỉa là…Mai nầy vào phòng Thục Linh,Ngọc Như,Mỷ Kiều hoặc bất cứ ai đều được chứ gì?Dù sao cũng ‘làm’ rồi mà…Phải không?Cái gì mai mốt…Tối nay đi…Đêm Giao Thừa..ăn nhậu..rượu vào loạn tính một lần nửa…hắc hắc…


Ây…Hôm nay là ngày cuối Năm…Tranh thủ thời gian…Đức chạy đến nhà Ngân…bấm chuông…Ngân ra mở cửa…thấy hắn….mừng rở…Trong lòng nàng đang mong đợi…đang chuẩn bị các món ăn cho hắn thì Quyên và Ngọc đến thăm…


Ngân biết Quyên và Ngọc đến gặp hắn là chính..thăm nàng chỉ là phụ…nhưng không sao..Trước đây ba người cùng làm việc chung trong ủy ban…Giờ đây mổi người mổi nơi..nhưng có một điểm chung là ba người đều có mối quan hệ không bình thường với hắn…Trước kia ..Ngân không hề nghỉ là mình có thể chấp nhận nhưng thời gian trôi qua..Nhiều chuyện đã xãy ra…Ngân bây giờ không như Ngân của ngày trước…Nàng yêu hắn…biết hắn không phải chỉ có mình nàng…nhưng nàng vẩn chấp nhận…


-Anh tới rồi..Vào đi…Chị Quyên và Chị Ngọc đang ở bên trong…


-Ha ha…Ngọn gió nào thổi hai người tới đây hôm nay vậy?


-“Tới thăm Ngân..có cần anh phê chuẩn hay không”…Quyên lườm hắn…có chút hờn giận…lúc hắn đến ủy ban..nàng về Thốt Nốt…hắn không gọi cho nàng…hôm nay biết hắn tới đây nên lấy cớ tới thăm Ngân..chờ…Nàng coi như đã ly thân với chồng…đang chờ ly dị…toàn tâm nguyện ý làm người đàn bà của hắn..Như Ngân vậy…Nàng và Ngân vì vậy mà tiến gần nhau hơn…


-“Đã lâu không gặp…Tưởng cậu quên chị Ngọc nầy rồi…”Ngọc ủy khuất nói… Từ lúc làm Trưởng phòng quản lý của ở xây dựng cũng ít gặp hắn..nguyên do là có chút mặc cãm….khi nàng đến với hắn.nàng đã có hai con…Đôi lúc muốn gọi nhưng sợ hắn chê..bên người hắn..ai cũng là gái tơ….chưa có hoặc chỉ có một con…Hơn nửa ..do áp lực công tác nên lúc nầy hơi xề..khiến nàng hổ thẹn..Hôm nay dò hỏi Ngân..biết được hắn sẻ đến đây nên nàng cố ý tới đây cầu cứu…


-Ngồi..ngồi đi…Ngân..lấy anh lon bia lạnh...khát nước quá…


-“Dạ” Ngân nhu mì như cô vợ nhỏ đem lon bia Heineken trong tủ lạnh ra…thêm nước ngọt và nước cam cho Quyên ,Ngọc…Nàng ngồi xuống bên cạnh… hắn ôm nàng sát người hắn…Quyên cũng không e ngại…nàng khui lon bia đưa lên miệng hắn…Coi như chính thức xác nhận quan hệ giửa hai người…


-“..Lúc nầy công tác sao rồi?mọi việc ổn chứ?” Thấy Ngọc ngần ngừ…Đức mở lời…Đã lâu không liên lạc nay đến gặp mình..Chắc là có ý muốn nhờ vả…


-“Chị Ngọc đang bị thằng cha Phó Giám đốc dê…anh giúp chị ấy đi”..Ngân nhanh miệng nói thay Ngọc…mắt lườm hắn…Hắn vừa nói chuyện vừa bắt đầu mò loạn…thiệt mắc cở chết đi được…Tuy đã có chuẩn bị tinh thần nhưng dù sao..ban ngày ban mặt…Cái tên nầy…Quyên thì bạo hơn..Cứ để tay hắn vuốt ve đùi nàng…trộm nháy mắt với Ngân…mĩm cười…ý nói..thây kệ hắn đi..không cản được hắn đâu…


-“Hả? Chuyện ra sao?nói nghe…” Đức sa sầm mặt…


-“Là như vầy…” Ngọc ngần ngừ rồi từ từ kể…Thì ra gần đây ở Sở Xây dựng… Phó Giám đốc thường hay kiếm chuyện gây khó khăn cho nàng…Thấy nàng có nhan sắc…Đã nhiều lần bóng gió gợi ý nàng ngủ với hắn nhưng Ngọc không chịu…vì vậy hắn càng lúc càng quá đáng…Nàng đành phải đến tìm Đức cầu cứu…


-Chuyện xảy ra khi nào?Sao bây giờ mới nói…


-“Cách đây 3 tuần…Muốn tìm cậu nhưng lúc đó cậu ra ngoài Hà Tỉnh…” Ngọc sụt sùi nói…


-“Lời chị nói là sự thật?” Đức gằn giọng…


-“Hu hu..Là thiệt mà…Cậu có thể cho người điều tra…”Ngọc khóc nức nở …


-Hắn tên gì?


-“Lê văn Long..Trước kia hắn là Trưởng Phòng…Sau đó được thăng là Phó Giám Đốc …Chị là ngồi vào vị trí của hắn lúc trước” Ngọc trả lời..không biết Đức định làm gì…


-“Vậy được rồi…” Đức cầm di động lên gọi…muốn đụng người của Trần Đức tao?Đéo mẹ…chán sống rồi…


Lương Học Hửu ngày thường vui vẻ…Tết đến lảo rất là phiền muộn…Nhật Lam phải theo chồng về quê ăn Tết..Lảo cũng bất đắc dỉ phải về Cần Thơ vui xuân bên bà vợ già…Hai vợ chồng Phó Chủ tịch Lương Học Hửu cả ngày không nói với nhau một câu…Trước kia .Trong nhà còn có Thanh Nhả,nay nàng đã dọn ra…Ngày Tết cũng không thấy bóng dáng…Aiz..Con gái lớn có cuộc sống của nó..hơn nửa lại là một Chủ tịch huyện…


Trong nhà…ông đi ra thì bà đi vô hoặc ngược lại….Phòng ai nấy ngủ…Lúc trước…Hường còn thèm…Biết lảo không được nhưng thỉnh thoảng..thèm quá cũng mò cặc chồng để khởi động..Ngày nay bà khinh…cóc cần…Hường đã có hắn…Hắn chơi bà một lần..nhịn một hai tuần cũng đáng…


Chủ tịch Hửu đạn dược khan hiếm..không muốn phí phạm trên mình bà vợ già…Thân thể thơm tho của Nhật Lam lúc nào cũng trong đầu lảo..khiến lảo ngơ ngẩn cả ngày..Chỉ mong qua Tết…Trở lại Vị Thanh công tác…


Tuy trên có lệnh cấm quà biếu lảnh đạo nhưng ngày Tết…khác với năm trước vắng như chùa bà Đanh..năm nay nhà Phó Chủ tịch Hửu tấp nập khách ra vào…người nào cũng tay cầm tay xách..nói sẳn đi chợ dìa..ghé nói vài câu chúc Tết lảnh đạo rồi đứng lên hấp tấp ra về…Ây…vì vậy mà ai cũng lãng trí bỏ quên túi đồ…tuy vậy mặt vô cùng hớn hở …Mong lảnh đạo nhớ tên…mai nầy có cơ hội được đề bạt.


Vừa tiển vài người khách…Hường lui cui kiểm cẩn thận ai ‘bỏ quên’ món gì…Trong lòng vui vẻ…Đây là niềm vui của những ngày cuối năm…Nay đã khác xưa…đúng là ‘hết cơn bỉ cực đến hồi thái lai’…Giửa đống đồ ‘bỏ quên’ chất như núi…Bà chỉ chú ý đến những hộp ‘khả nghi’ chứa đầy đô la…Những cái khác…cứ nhắm mắt làm ngơ để lảo đem cho con đỉ kia…


Hửu khinh thường…mấy món quà nhỏ như hột mè…thôi cứ để mụ già hưởng…coi như bù đắp…Dù sao mụ cũng biết điều..không làm lớn chuyện lảo làm gian phu…đụ thư ký mình…


Ậy..đời là vậy…Hửu coi Hường là già chát…không thơm tho,không ngon lành…nhưng thật ra không phải vậy… ở cái tuổi nầy..vú đít của Hường vẩn không tệ…lồn vẩn còn bót… vẩn còn rất sung sức…mổi lần cởi lên người hắn…bà hăng lắm…thường phi nước đại…không biết mệt là gì..lại có thể bú cặc hắn hàng giờ…không biết mỏi miệng…Hắn lại như hổ báo…không biết mệt…lắm trò đủ kiểu…làm Hường mê mệt


Ngay lúc nầy…Di động reo..Hửu nhìn màn hình…vui lên….đây là cát nhân thiên tướng của lảo…


-“Ha ha…Đức hả…Năm mới vui vẻ…Sao rồi…có rảnh tới làm vài ly…” Hửu hi hi ha ha..không để ý Hường vểnh tai nghe ngóng…


-Ha ha..Chú Hửu…Năm mới vui vẻ…muốn lắm nhưng không được…cuối năm vô cùng bận rộn việc nhà…Mai mốt nhất định sẻ đến làm vài ly với cô chú…Hôm nay cháu có việc muốn nhờ…


-Ha ha..Là cậu nói đó nha…ừm…Là chuyện gì vậy?


-“Chú Hửu..Là như vầy…” Đức đem chuyện Ngọc bị tên Phó Giám đốc Lê văn Long quấy rầy nói ra…


-“Thiệt là quá hủ bại rồi..Yên chí đi…Chuyện quấy rối tình dục nầy sẻ được điều tra và xử lý thỏa đáng…” Hửu nghiêm túc hứa hẹn…Nói thêm vài câu..cúp máy…Hường bỉu môi khinh thường..Cái lảo già nầy ngày càng đạo đức giả rồi…


-“Yên chí đi…Chủ tich Hửu sẻ điều tra chuyện nầy…” ..Đức cúp máy…nhìn Ngọc trấn an nàng…Hắn không tin tên Phó Giám đốc kia sẻ ‘an toàn’…Chủ Tịch Hửu được dịp sẻ làm tới bến để lấy danh tiếng…


-“Cám ơn cậu..chị về…”Ngọc miển cưởng đứng lên…không muốn làm kỳ đà cản chuyện tốt của Quyên và Ngân...Nàng biết…Cả ba người sắp ‘Nhất Long hí song phụng’ đây mà…


-“Khoan..chưa xong đâu… Ừm…Hắn có vợ con …nhà ở đâu biết không…Đi xe gì..màu gì chẳng hạn?” Nét mặt Đức ca lúc nầy rất côn đồ…Hắn không cho phép bất cứ ai có ý đồ với người đàn bà của hắn …đây là vấn đề nguyên tắc…Vừa rồi gọi cho Lương Học Hửu là muốn tuyệt đường quan lộ của thằng Long kia…nhưng chưa đủ..phải đánh gãy giò nó mới được…Giết một thằng..răn đe trăm thằng…


-“ Vợ hắn là Phó Giáo Sư của Trường Y dược…đồng nghiệp nói hắn vừa ăn tân gia căn hộ ở khu chung cư cao cấp ở Bình Thủy…hắn chạy chiếc Subaru Forester màu đỏ bầm…” Ngọc đáp như cái máy…Nàng biết gì nói nấy…Nàng không biết Đức muốn làm gì…Vừa rồi nghe hắn nói chuyện với Chủ Tịch Hửu…nàng thầm sung sướng…vậy là quá đủ rồi…Nhưng kế đó. Ngọc không ngờ,lòng chấn kinh…nửa mừng nửa sợ…sửng sốt khi thấy hắn lại gọi điện ra ngoài…Nàng chỉ nghe hắn nói “ Tìm…Đập gãy giò tên đó cho tao”…


Ngọc cãm thấy lòng ấm áp…Nàng nghỉ quá xa rồi…hắn vẩn quan tâm nàng…Nếu không sao lại làm như vậy chứ…


- “Bây giờ...chị về…” Miệng nói nhưng chân ngần ngừ …không bước…Quyên nháy mắt với Ngân..


-“Sao gấp vậy…ngồi chơi chút nửa…Đả lâu không gặp…Ở lại…Ăn bửa cơm rồi về” Ngân hiểu ý Quyên…cản Ngọc..mời mọc..dù sao trước đây Ngọc đã từng che chở và rất tốt với nàng…đồng thời Ngân lườm hắn…hy vọng hắn lên tiếng…


-“Đúng vậy…Ở lại ăn bửa cơm rồi về” Đức theo ý Ngân..mời mọc…


-“Vậy…vậy được…” Ngọc mừng rở…cãm động…


-“Chị Quyên..vào bếp giúp em một tay…” Ngân muốn tạo điều kiện cho Ngọc và hắn nói chuyện thoãi mái một chút…


-“Ừm..tới liền” Quyên hiểu ý…Điều nàng bất ngờ là Ngân trước kia bảo thủ…bây giờ cởi mở dử ha…


-“Khoan đã…Ngân…Quyên…Hai em ra đây… Sẳn chị Ngọc ở đây…ba mặt một lời..anh có chuyện muốn nói cho rỏ ràng…” Đức nét mặt nghiêm nghị…cãm thấy đây là cơ hội tốt để nói rỏ…


Quyên,Ngân nhìn nhau…ngồi xuống …nét mặt nghiêm nghị của hắn khiến cả hai hồi họp…Ngọc cũng khẩn trương…mình đâu có nói dối cái gì đâu à…


-Ừm..là như vầy…quan hệ giửa chúng ta…anh không cần phải dấu diếm…Các em cũng biết rồi…Anh có rất nhiều phụ nử..Nhưng anh đối với ai cũng ngang nhau..không ai hơn ai…Mấy em cũng biết rồi..Ha ha..về chuyện đó…anh mạnh lắm..Một ngày không có hai,ba lần là không được…


…Nói đến đây..Đức dừng lại…Ngân,Quyên,Ngọc..cả ba ngượng nghịu… ‘hóa đá’…chuyện nầy ‘biết ngầm’ được rồi…Có cần nói ra miệng như vậy không?.


-Nếu bây giờ..có ai cãm thấy không thích…chấm dứt quan hệ..anh cũng không miển cưởng…Sau này coi như bạn…gặp nhau nói ‘hello’..vậy thôi…Ngân..đây là nhà em..em nói không muốn tiếp tục với anh..anh đi ngay..Quyên,Ngọc..hai người không muốn chấm dứt quan hệ..vậy cứ tự nhiên đứng lên ra về…


-“Sao anh lại nói vậy?Em đâu có làm gì chớ?” Ngân ủy khuất nói…Sau vụ Lâm Tuấn Vủ…nàng đã biết nàng sẻ theo hắn cả đời…


-“Anh không nói gì…em cứ đeo anh hoài…đừng quên em ly dị cũng là vì anh đó…” Quyên lườm…


-“Em cũng vậy…theo anh” Ngọc hổ thẹn khi thay đổi cách xưng hô..nhưng sực nhớ Quyên cũng đâu có nhỏ hơn nàng bao nhiêu…Còn vấn đề nửa là nàng đang có chồng…định bụng nếu có dịp thuận tiện…sẻ bàn với hắn sau…


-“Vậy là chúng ta hiểu nhau..Còn nửa…Khi đã là người của anh..thì bất cứ thằng đàn ông nào cũng không được đụng tới em..Nếu không..hậu quả sẻ rất nghiêm trọng…Hiểu chứ?” Ánh mắt hắn lạnh lùng …Khiến cả ba run lên…


-“Chuyện nầy không cần nói mà…” Quyên ‘giận’…Ngân lườm..Ngọc cười gượng gạo…Tên nầy thiệt ngang ngược bá đạo…không biết ông xả nàng có được tính không?


-“Nói hết chưa?Bây giờ ăn cơm tất niên được rồi chứ?” Ngân nguýt…tức lắm..định bắt bẻ…hắn hái hoa hái cỏ khắp nơi lại cấm các nàng…Nhưng lại sợ hắn hiểu lầm là nàng có ý tưởng bất trung…


-“Chưa đói..Còn sớm mà…Anh vào tắm…Có ai rảnh..hi hi..vô chà lưng giùm…” Hắn thản nhiên thoát y..trần truồng đi vào nhà tắm…mở nước…Để lại ba nàng ngượng ngịu lắm lét nhìn nhau…


-“Hi hi..Chị Ngọc vô giúp anh ấy đi…Em và chị Quyên chuẩn bị dọn cơm…” Ngân nháy mắt ..Quyên hiểu ý…theo Ngân đi vào nhà bếp…


Đức mở nước nóng..pha nước ấm…thoải mái ngã mình dựa lưng vào thành bồn..Nước ấm vô cùng thoải mái…Ngọc bước vào..mặt ửng đỏ…từ từ cởi quần áo chuẩn bị hầu hạ hắn…Nàng ngượng là vì bên ngoài có sự hiện diện của Ngân và Quyên…Đây là lần đầu…


-“Nhìn..nhìn cái gì…anh chưa từng thấy sao?” Thấy hắn nhìn mình cởi quần áo..Ngọc ngượng..gắt…


-“Hi hi…Cũng khá lâu chưa thấy…nà..nhanh lên…” Thấy vú …mông nàng vẩn còn săn..Đã một thời gian chưa chơi nàng..bây giờ thấy nứng cặc…


Ngọc bẻn lẻn…bước vào bồn…ngồi trên người hắn..mông nàng chạm vào cặc hắn…khiến nàng xốn xang…


-“Ông xả em lúc nầy làm gì?” Hắn quàng tay trước ngực nàn..tay bóp vú tay se đầu ti….Vẩn là bản tánh đó..sắp chơi vợ người lại mở miệng hỏi về người ta…


-“Vẩn là giáo viên..Không có gì thay đổi…hỏi chi vậy…” Nàng ngắt tay hắn…cái tên nầy..mình đang trần truồng ngồi trong lòng hắn vậy mà hắn hỏi về chồng nàng..Không biết hắn nghỉ sao nửa…


-“Lúc nầy có liên lạc với Phó Bí Thư Việt không?” Đức ởm ờ hỏi..


-“Anh..anh không tin em?” Ngọc ủy khuất…lúc trước nàng cặp với Phó Bí Thư Việt lúc ông ta còn làm chánh văn Phòng..Nhưng từ khi có quan hệ với hắn..Nàng và Việt đã không còn gì…


-Ha ha..Đừng có nhạy cãm quá..đã lâu không gặp…hỏi một chút thôi mà…Ừm..nói đi…tại sao không liên lạc vậy?


-“Muốn lắm..nhưng anh nghỉ kỷ đi..anh nhiều người như vậy…Sợ phiền anh thôi…” Ngọc nhu mì đáp…


-Có cái nầy…anh thắc mắc..muốn biết…em hứa là phải nói thật nha..


-Hả..chuyện gì?


-Hứa là nói thật?


-“Ừm..thề”..Ngọc đưa bàn tay lên…


-“Ha ha..Vậy thì không cần..”Hắn kề tai nàng rù rì…


-“Hai..hai tuần..anh ấy không như anh đâu…”Hai má nàng đỏ lên…hắn muốn biết Hạnh.. chồng nàng có ‘làm’ thường hay không…Hạnh không như hắn..hai tuần chỉ làm một lần..lại như gà…


-“Ha ha.vậy để anh bù cho em…” Hắn đứng lên…khều móc nãy giờ…Ngọc uốn éo hắn muốn đút vào dập một trận…


-Khoan…


Nàng quỳ trước háng hắn…vén tóc…tay cầm cặc …liếm từ đầu cặc đến bìu dái…chà lên mặt mình…xuống cổ ..ngực và lên hai đầu vú..Nàng vẩn còn nhớ hắn thích như vậy…Được một lúc nàng ngậm vào..đầu gục gặc…Cũng đã lâu nàng không có được cãm giác tuyệt vời nầy….


Ngay cửa phòng tắm…Quyên,Ngân hai má đỏ bừng…nhìn trân trối…cơn hứng tình tăng dần…Còn gì kích dục hơn khi nhìn người ta làm tình?...


Đầu tiên là Quyên..định kêu hai người ra ngoài ăn cơm..kẻo nguội..nhưng thấy cảnh Ngọc quỳ bú liếm..nàng trân người say mê đứng nhìn…Ngân thấy Quyên ngây người..cũng tò mò ghé mắt nhìn vào…rúc cục cũng đơ người ra…mắt không chớp…


-“Vô đi..mình tắm chung…” Biết hai nàng đang ‘thưởng thức’..Hắn qua mặt ra cửa kêu…


Ngọc ngừng gục gặc đầu… Tay cầm cặc hắn áp lên má,quay mặt ra ngoài mĩm cười…Nàng không còn ngượng ngùng nửa…Đã biết nhau hết rồi…


-“Mình vô..” Quyên nắm tay Ngân …Cả hai đi vào….Ngọc tiếp tục ‘công viêc’ đang dở dang…Quyên,Ngân từ từ cởi…hai thân hình lỏa lồ…trắng nỏn vú cao ,mông săn …nhập cuộc…


Bốn người dính vào nhau thanh một ‘chùm ‘…Dưới sự chỉ đạo đầy kinh nghiệm của Đức ca…Ba nàng lần lượt thay phiên kẹp đầu hắn giửa hai đùi,áp sát vào miệng hắn …Tiếng bú mút ..tiếng rên rỉ..tiếng cười rúc rích…ngượng ngùng bở ngở dần dần biến mất nhường lại cho sự thích thú của dục tình …





Ở một quán nhậu…Hưởng đang vui đùa,nhậu nhẹt ..Trước nhiều ánh mắt ngưởng mộ và khâm phục của đám đàn em..Hắn bóc phét kể chuyện oai hùng,phong lưu ngoài Hà Tỉnh..Bất ngờ Đức ca gọi…Hưởng cung kính bắt máy…Không biết Đức ca nói gì...nét mặt hắn đang vui bổng âm u..nhíu mày…Đức ca nói không gấp nhưng chuyện của Đức ca là đại sự…nhiệm vụ ‘chính trị’ hàng đầu…


-“Có chuyện làm..theo tao”..Hưởng nốc cạn ly bia…đứng lên ra lệnh…đám đàn em đồng loạt đứng lên…tuy không biết là chuyện gì…nhưng hình như Đức ca có chỉ thị…


-Mình đi đâu đây Hưởng ca…


-“Mau cho đám anh em tản ra đi khắp các chung cư cao cấp ở Bình Thủy…tìm coi có thằng nào tên là Lê văn Long… chạy chiếc Subaru Forester màu đỏ bầm…Đạp gảy hai giò thằng đó cho tao..” Hưởng âm trầm nói…


-“Dạ..Hưởng ca …Đi…” ‘Đệ tử ruột của hớn hở ..tập hợp bọn đàn em lên xe nổ máy…Một đoàn xe hai bánh đủ loại..Dream có…Triump Tiger đủ loại..Ngầu nhất là chiếc Harley Davidson của Hưởng ca…ùn ùn khí thế chạy về hướng Bình Thủy…truy tìm thằng cặc Lê văn Long… chạy chiếc Subaru Forester màu đỏ bầm..nhà ở trong khu chung cư cao cấp nào đó ở Bình Thủy…


Con mẹ nó…Đức ca có lệnh đập gảy hai giò nó…Đức ca có lệnh…đứa nào cũng hăng hái…như là tên lê văn Long kia giết cha mẹ chúng vậy..


Trong lúc nầy…Đức ca đang một thân chơi đùa ba mỷ nử…Hắn làm cho cả ba nàng ‘lên bờ xuống ruộng’…hai mắt lờ đờ…





AI cũng có lòng dâm và tham…Trước tiên là nhân chi sơ tính bổn dâm…sau đó là nhân chi sơ tính bổn tham…Dâm thì Đức ca dâm hết biết…dư sức đêm 7 ngày ba..ra vào chưa kể..cái nào cũng ‘chất lượng’… Tham thì với ‘tôn chỉ’ bao nhiêu cũng không bỏ qua miển là lồn mỷ nử…không ‘đớp’ trời phạt…


Vấn đề của hắn là mỷ nử ngày càng nhiều…do đó thời gian ngày càng eo hẹp…Để giải quyết vấn đề ..nhất định phải dụ dổ rù quến các nàng từ nay chung giường…Xem ra nếu không chia nhóm sẻ không xong…


Nancy và Song Kiều…Mỷ Chi và Song Hà..bây giờ Ngân,Quyên,Ngọc…Coi như không thành vấn đề.Hắc hắc…Má,Dì Út…Dì Hai coi như một nhóm đi…Ừm quên nửa Thu Tâm,Phương Anh,Thu Hà cũng được mà…Phải kiếm một người để nhập bọn với Tuyết và Yến …Tâm Đoan,Thúy Ái hay Thụy Vủ đây?Thanh Nhả và Đồng Giao chắc OK mà…Ừm ..phải rồi Dì Hường,Trưởng ban My,Chị Tư…gôm chung với Ngọc Trinh..không thành vấn đề…Cũng may…Thái Điệp và Ngọc Lan,Bí Thư Lệ…Chủ Tịch Diểm ở tận ngoài Hà Tỉnh..không cần bận tâm…Ụa…quên mất Tú Nhi với Phương Linh rồi…Nhưng nhức đầu nhất là Hồng Phượng…và Thím Ba…khó xếp vào nhóm nào …Má ơi…Quên Phó Loan rồi..Chi Nhung,cô Lan nửa…


Không tính thì thôi…Tính làm… Đức kinh hãi…không ngờ mình nhiều vậy… Trên đường đến nhà Tuyết Yến…Đức vừa lái xe vừa suy nghỉ làm sao xếp nhóm





-“ Yến…mình nghỉ kỷ rồi…sẻ không uống thuốc nửa…”.Cả hai đang vừa nấu ăn vừa tán dóc…Hôm nay hắn đến…Cả hai đều muốn tự mình nấu thay vì mua ở ngoài…


-“Thuốc?Thuốc gì?” Yến ngây thơ hỏi…


-“Hi hi…Thuốc ngừa chứ thuốc gì…Đồ khờ…” Tuyết cười ‘mắng’…


-“Rủi..rủi dính thì làm sao?” Yến sửng sốt…Sanh con là chuyện lớn …Không ngờ Tuyết ngày thường ‘tân tiến’ lắm vậy mà bây giờ muốn sanh con…


-Mình nghỉ kỷ rồi…Năm nay 29…Một năm chớp nhoáng thôi..Năm tới 30 rồi…Cũng đã đến lúc sinh con..Hơn nửa…


-Hơn nửa cái gì?


-Đồ khờ…có con với hắn mới giử hắn được…Yến không nghỉ vậy sao? Yến cũng phải nghỉ cho mình một chút đi..mai mầy…Thúy Ái nè..rồi con nhỏ phóng viên biết đâu cái bụng họ ểnh lên…Biết đâu chừng đó mình sẻ không có chổ đứng…


-Vậy..vậy…


-Vậy cái gì…mình đã quyết định rồi..Còn Yến..hi hi..cái đó tùy Yến…


-Vậy có phải nói cho anh ấy biết không?


-“Dỉ nhiên rồi..nếu không…”Nói đến đây..Mặt Tuyết đỏ bừng…thường thì hắn không ‘ra’ trong miệng nàng thì cũng trong miệng Yến…Nếu nàng muốn thụ thai thì cần Yến ‘hợp tác’ và nàng cũng không để hắn ‘ra’ trong miệng nàng nửa…


‘Đing..đong’..Có tiếng nhấn chuông…


-“Ai vậy? ảnh có chìa khóa mà…đâu cần nhấn chuông chứ…” …Cả hai nhìn nhau thắc mắc… Yến nói…Nàng bước ra mở hí cửa xem là ai…Yến sửng sốt…


-“Hello Yến…Xin lổi…có chút đường đột…Mình vào được không?” Thúy Ái cười…Nàng biết Yến và Tuyết cũng là phụ nử của hắn…Nàng cũng vậy…Hơn nửa cả ba đêu làm việc tại Đức Lập…Hôm nay Thúy Ái muốn đến đây để nói rỏ…cả ba nên cư xử nhau là bạn…Cần phải hợp tác…chứ không phải là tình địch…vì ghen tương mà đối đầu…


-“Hi hi..Thúy Ái hả…vào nhà chơi…Tuyết à…Là Thúy Ái…” Yến cười…quay mặt vào trong nói lớn…tay mở cửa mời Thúy Ái vào…


-“Thúy Ái? Con nhỏ nầy sao lại tới đây?” Tuyết nghi hoặc….bước ra..mĩm cười ‘thân thiện’…Hôm nay lửa ghen cũng giãm nhiều rồi…10 phần chỉ còn 3…Cũng như Yến..nàng không biết vì sao Thúy Ái lại đến đây…


-“Hello Tuyết…Hi hi..Xin lổi nha….quấy rầy một chút…Mình nghỉ kỷ nên muốn tới đây gặp hai bạn…Có chuyện muốn nói rỏ…” Thúy Ái cười thân thiện…Đi thẳng vào mục đích của nàng…


-“Ngồi đi..ngồi xuống rồi nói…” Tuyết mĩm cười…


-“Thúy Ái uống gì không? Nước cam nhé?” Yến nhỏ nhẹ mời…liếc Tuyết…Trong lòng hơi hồi họp..Không biết ‘Hỏa tinh có đụng địa cầu’ không đây?


-“Cám ơn…Đừng khách sáo…Mình không khát..nói xong là đi ngay…Ừm…Tuyết,à Yến à…mình hôm nay đến đây là muốn nói với hai bạn là…xin lổi nha…mình thật sự yêu ảnh…Xin hai bạn đừng coi mình là tình địch có được không?”


Thúy Ái lí nhí…nếu không nói là sục sùi…Nàng biết hắn đã có bạn gái mà vẩn nhào vô…là nàng có lổi nhưng nàng thật sự không thể không yêu hắn…Chính vì vậy mà hôm nay nàng đến đây…nói lời xin lổi…coi như hạ mình một chút…Nàng không muốn hắn khó xử…Đây có lẻ là duyên phận…Bây giờ nàng mới hiểu rỏ..đối với Lý Bình..lúc trước không phải là tình yêu…


-“Mình..Mình hiểu mà…Thúy Ái…nói cho cùng…không ai có lổi hết…Từ nay chúng ta là bạn…” Tuyết mĩm cười… Nghe Thúy Ái nói…Bao nhiêu ghen hờn còn lại trong lòng đều tan biến…Tuyết hổ thẹn vì sự hẹp hòi của mình…Thật ra nàng cũng vậy mà..biết hắn đang với Yến mà vẩn đâm đầu vào…Suy nghỉ cho cùng…hình như ai cũng vậy…cứ đâm đầu vào…Như vậy không ai trách ai được…Nghỉ đến đây..chút hiềm khích với Thụy Vủ và Tú Nhi cũng tan biến…Lòng cãm thấy nhẹ nhàng hơn


-“Hay quá..Từ nay ba chúng ta là bạn…”Yến reo lên…Thúy Ái mĩm cười…


-“Có lẻ mình nên chọn một ngày nào đẹp trời…đi nói chuyện với Tâm Đoan…Tú Nhi và Thụy Vủ….hai người nghỉ sao?” Lẻ ra Tuyết muốn nói chuyện với Nhung nửa…Nhưng có lẻ nên đợi sau khi Nhung sanh xong thì tốt hơn…


-“Tốt đó” Yến là người mừng nhất…Thụy Vủ,Tâm Đoan là bạn thân của nàng…Thúy Ái mĩm cười….nếu tất cả cùng hòa đồng..Vậy thì còn gì bằng…


-“Sẳn dip ở đây ăn cơm với bọn mình nha..Anh ấy sắp tới rồi…” Yến cầm tay Thúy Ái thân thiết mời…


-“Hả? Thôi mình về không dám làm phiền nửa..” Thúy Ái nghe nói hắn sắp tới…nàng ái náy…Nàng không biết hắn sẻ đến đây…không muốn phá chuyện riênt tư của ba người…nhưng trong lòng vô cùng thắc mắc…Tuyết và Yến ở chung..Vậy mổi lần hắn đến..Cái chuyện ‘kia’ thì làm sao?rồi


-”Hi hi..Cái gì phiền chứ..Đã nói ba chúng ta từ nay là bạn mà…” Tuyết cũng thân thiết giử Thúy Ái ở lại…Ngay lúc nầy có tiếng mở cửa…Đức ca vừa làm cho bộ ba Quên,Ngân,Ngọc lên bờ uống ruộng xong ..ăn uống qua loa….liền đi đến đây…người vẩn còn sung..mặt mài tươi rói.Nhìn thấy Thúy Ái..hắn sửng sốt…


-Thúy Ái?..Là em à..sao lại ở đây?


-Em..em đến thăm Tuyết và Yến…


-“Thúy Ái và tụi em là bạn thân…Hôm nay tới ăn cơm Tất niên với mình…” Tuyết lườm hắn..nói một câu đầy ý nghỉa…Mổi lần hắn đến..Nàng và Yến cùng hắn ôm nhau làm tinh…Tuyết thích thú rất muốn biết hắn có thuyết phục được Thúy Ái ‘nhập bọn’ hay không?


-“Hi hi…Vậy là tốt…quá tốt…”Đức hớn hở…chẳng khác nào người đang buồn ngủ gặp chiếu manh…Đây là một dịp tốt để đưa THúy Ái vào nhóm..Nếu nàng thật sự muốn làm người phụ nử của hắn..Nếu không…hắn cũng không ép…Sau nầy coi như bạn…


-“Anh và Thúy Ái nói chuyện chút đi…Yến..mình vào bếp tiếp tục làm cơm…” Tuyết nháy mắt với Yến…Nàng hiểu ý…mĩm cười….theo Tuyết vào bếp…


-“Em..Em không biết hôm nay anh đến đây…” Thúy Ái sợ hắn hiểu lầm…giãi thích…


-“Hi hi..Có sao chứ…Sẳn đây..anh cũng có chuyện muốn nói với em..Nà..ngồi xuống đi…” Hắn kéo tay nàng ngồi xuống kế bên…


-“Ừm..Là như vầy…Thúy Ái…anh có nhiều bạn gái… Tuyết,Yến đều là bạn gái của anh…Chuyện nầy em cũng biết rồi… …Phải không?


-“Ừm” ..Thúy Ái cúi đầu…


-Tú Nhi,Thụy Vủ…cũng vậy…Và còn nhiều nửa…Đối với anh…ai cũng ngang nhau..Cho nên…nếu em không chấp nhận vậy thì chúng ta coi nhau là bạn…Còn như em vẩn muốn làm bạn gái của anh…anh bảo đãm em sẻ được sung sướng và hạnh phúc nhất..Tùy em quyết định…


…Thúy Ái im lặng…


-Sao em không nói gì vậy?


-Em thấy anh nhiều lúc thông minh lắm..nhưng bây giờ hi hi..nhìn mặt anh..thiệt là ngu mà…


-“Hả?tại sao?” Đức bị người đẹp ‘mắng’ ngu…hắn sửng sốt…


-“Hi hi..Em chấp nhận như vậy mới đi theo anh ra ngoài Hà Tỉnh…đồ khờ…” Thúy Ái ‘lườm’…Đức trợn mắt há mồm… Thì ra lúc ở ngoài Hà Tỉnh…Thúy Ái lấy cớ không khỏe để câu dẩn hắn…Thì ra mình sập bẩy mỷ nhân mà không biết…Nhưng mà là một cái bẩy đáng yêu…Đó là lần đầu tiên của nàng…Hèn chi nàng nói mình ngu là phải…


Thúy Ái thấy Đức mặt bư ra…cười rúc rich…đắc ý…


-“Em thiệt là gian trá..Để lát nửa anh sẻ trừng trị em như thế nào…” Đức cãm thấy ‘mất mặt’ thề sẻ ‘trả thù’…


-“Cơm nước chuẩn bị xong hết rồi…Anh tắm xong rồi ăn hay là ăn xong rồi tắm?” Thấy Thúy Ái mặt hoa hớn hở cười…Tuyết từ trong bếp bước ra nhìn Đức hỏi…Với ánh mắt ranh mãnh…Thường là Yến và nàng tắm chung với hắn…Cả ba làm tình từ trong phòng tắm cho đến ngoài nầy…Lần nầy thì sao đây?Thúy Ái sẻ cùng hai nàng ‘hầu hạ’ hắn? Trong thâm tâm…Tuyết cũng mong như vậy…Sức hắn như hổ báo…Nàng và Yến quả thật không kham mổi..Nếu có Thúy Ái ‘chia sẻ’ thì còn gì bằng…Nhưng không biết Thúy Ái có bị hắn thuyếp phục không đây?


-“Tắm xong rồi ăn…Anh và Thúy Ái vào tắm trước..Hai em vào sau..” Đức thản nhiên đứng lên cầm tay Thúy Ái kéo nàng vào nhà tắm…


-“Anh..anh làm gì vậy?buông em ra?” Mặt Thúy Ái đỏ như gấc..nếu chỉ có nàng và hắn…Tắm chung với hắn không có sao hết..nhưng bây giờ trong nhà Yến,Tuyết…Bốn người tắm chung? Nàng thừa hiểu ý nghỉa của ‘tắm chung’ có ý nghỉa gì…hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý cho vấn đề nầy…


“Vậy được..tùy em..ngồi chơi đi…hoặc ra về..mai mốt gặp…Năm mới vui vẻ…Tuyết,Yến..hai em vào tắm với anh…” Buông tay Thúy Ái…Nét mặt Đức thản nhiên…đi vào nhà tắm mở nước…Hắn muốn người phụ nử của hắn phải chìu hắn…nếu không được thì thôi vậy…bye bye…không dây dưa làm gì…


Thấy hắn có vẻ giận…Thúy Ái mặt trắng bệch…Phản ứng của nàng bình thường thôi mà…


-“Anh ấy là vậy đó..đòi hỏi tinh dục mạnh lắm…lại thích tình điệu và lắm trò quỷ quái…Nếu Thúy Ái iêu thích anh ấy…Cần gì phải ngại…Vào với ảnh đi…” Tuyết nhỏ giọng khuyên…


-“Ừm..” Thúy Ái cúi mặt lí nhí…Tuyết nói cũng đúng…Yến ,Tuyết ‘được’..mình cũng được mà…Ngại cái gì chứ…Nàng cũng biết về chuyện đó..hắn mạnh lắm…và đủ trò…


Nhìn Thúy Ái đi chầm chậm vào phòng tắm..Tuyết nhìn Yến..mĩm cười…


Thúy Ái rụt rè bước vào…Hắn đang trần truồng nằm dựa lưng vào thành bồn…


-“Em chưa về sao?


-“Không phải muốn em tắm với anh sao?” Thúy Ái ủy khuất nói…


-Anh thấy em muốn nhìn anh tắm thì đúng hơn…


-“Anh… nhắm mắt lại đi”…Thúy Ái e lệ đưa tay cởi áo nhin thấy hắn nhìn mình chòng chọc ..Nàng ngượng…


-Hi Hi…Cái gì anh cũng thấy hết rồi ..mắc cớ cái gì chứ..Có cần anh giúp không?


-“Không cần…” Biết không thoát….nàng ‘lườm’..đưa tay cởi từng hàng nút áo…Đây là giây phút hấp dẩn và kích thích nhất…Cặc hắn sừng lên…nhìn rất dọa người…


-“Anh đừng chọc Thúy Ái nửa mà..hihi…Thúy Ái…tự nhiên đi…càng mắc cở ..ảnh càng làm tới…” Tuyết cười rúc rích khi nghe tháy hắn trêu đùa ‘người mới’…nàng và Yến bên ngoài bước vào…Mổi người quàng khăn từ ngực đến đùi…khoe cặp đùi thon trắng…


-Oan quá…Anh đâu có chọc ai đâu à…


-“Đúng đó Thúy Ái…càng mắc cở…ảnh càng làm tới…Nà…” Yến lập lại lời nói của Tuyết đồng thời đưa cho Thúy Ái một cái khăn…Nàng mừng rở..vội vả cởi hết quần áo ..quấn khăn vào…Cứ mặc kệ hắn hau háu nhìn…Vừa quấn khăn xong quay người nhìn…Cảnh tượng trước mắt khiến nàng như hoa đá…tưởng mình đang nằm mơ…đứng nhìn trân trối


Hai tay Yến chống lên tường…Hai đùi đang kẹp chặt đầu hắn…Vậy mà hai tay hắn ôm mông nàng…còn cố kéo sát vào…Phía dưới..Tuyết đang hết liếm rồi ngậm…đầu gục gặc…Hình ảnh của Tuyết và Yến bây giờ và hình ảnh ở Đức Lập…hoàn toàn tương phản…rỏ ràng là dâm nử và thục nử…Thúy Ái nhìn một hồi..ngơ ngẩn đến xuất thần…Hai má nóng bừng…phía dưới…nơi đó của nàng đang rỉ nước…


-“Lại đây đi…Cho ảnh ngộp thở luôn…” Yến nắm tay Thúy Ái kéo tới…Nàng như cái máy…Yến chỉ sao làm vậy…Áp sát miệng hắn vào giửa hai chân nàng …Chỉ vừa tiếp xúc… nước trong người tuôn ra…Nàng rùng mình…cãm giác sướng vô tận…Bất tri bất giác hai tay nàng ghì chặt lấy đầu tóc hắn…áp sát thêm vào.


Lại thêm một lát nửa…Nàng đã hòa mình vào cuộc…cùng các đồng đội…khi thì khum mình chõng khu..khi thì bú hắn khi thì cho hắn ‘chết ngộp’…


Cùng thời gian…


Chuyện Ngọc bị Phó Giám đốc chèn ép..gạ đụ cũng là có căn nguyên nguồn cội…Bắt nguồn từ việc Ngọc được bổ nhiệm vào Vị trí Trưởng phòng quản lý chất lượng xây dựng…


Số là Lê văn Long sau khi biết mình được đề bạt vào vị trí Phó Giám đốc của Sở xây dựng… hắn liền vận các mối quan hệ để cháu dâu có thể tiếp quản vị trí Trưởng phòng …Như vậy chú cháu có thể ‘Song kiếm hợp bích’ làm mưa làm gió…Ai dè đùng một cái…miếng thịt coi như đã vào miệng lại phải bị ói ra…Vị trí Trưởng phòng béo bở bị Ngọc dành mất…


Long mất mặt..vô cùng mất mặt…


Hận nầy biết thuở nào nguôi…Nhất định trả đủa cho hả giận…Tuy vậy nhưng là người vô cùng cẩn thận…Long nhìn trước ngó sau…mấy tháng trời kiên nhẩn dò xét…nhưng vẩn không tìm được chổ dựa của Ngọc…Nói đúng ra là hắn chỉ nghe nhưng không thấy…Vì vậy hắn không tin…mới bắt đầu từ từ chèn ép…được đằn đuôi…hắn lấn đằng đầu…Thấy Ngọc có nhan sắc…Hắn bóng gió gạ đụ…Tức giận..Ngọc tìm Đức…


Muốn động tới đàn bà của Đức ca…người đó dỉ nhiên là lành ít dử nhiều…Hưởng và bọn đàn em sau một buổi chiều săn lùng…Biết được vị trí của ‘hung đồ’ liền mai phục chờ…Long Phó Giám đốc về…


Long đang có chút say xỉn…người uống rượu thường hay nứng cặc…Nguyệt,vợ hắn tối nay lại ăn mặc thướt tha… Vì vậy hắn nôn nóng lên nhà gầy cuộc mây mưa …Xe vừa vào bải đậu…hắn bước xuống..lòng xuân phơi phới…lịch sự như Tây..vòng qua mở cửa xe cho vợ…Bổng trước mặt tối thui…có ai lấy bao bố chụp lên đầu hắn…Long cả kinh…chưa biết chuyện gì nhưng liền sau đó…’Rắc’…


”Ahhhh”…Long hét lên một tiếng…đau muốn ngất đi..chân bên phải của hắn bị đánh gãy…Tiếp theo lại thêm một tiếng ‘Rắc’…Long lại hét lên một tiếng “Ahhhh” rồi quỵ xuống ngất xỉu…


-“Bớ người ta…Bớ người ta…Cứu..cứu…” Nguyệt la lên cầu cứu nhưng trước ánh mắt hung tợn của hung thủ…nàng líu lưởi…hai tiếng cứu mạng chỉ nói lí nhí rồi im bặt…


-Hắc hắc..biết khôn đó…mẹ nó…nói với thằng chồng của bà…Lần tới tụi nầy cắt cặc nó xuống..Có biết chưa?Còn bà nửa?đụ mẹ..hiếp trước giết sau…


Hi hi ha ha…Ba tên hung thủ bịt mặt nghênh ngang bỏ đi….nhanh chóng biến mất…


Nguyệt run lẩy bẩy…không dám gọi điện cầu cứu CA…Cũng may…hiệu quả CA làm việc thật cao…Không biết ai báo án…Xe CA nhanh chóng tới hiện trường..Nguyệt giờ mới hoàn hồn…khóc rống lên…


-“Mau kêu xe cứu thương..đem nạn nhân đến bệnh viện..Phong tỏa hiện trường…hỏi xem có ai thấy gì không?” Xếp Thắng mặt nghiêm túc chỉ huy mọi việc…hy vọng tìm bắt được bọn hung thủ…


-“Chị không sao chứ?Nếu được..Tôi chở chị về Phường lấy khẩu cung” Mặt rất nghiêm túc nhưng mắt liếc nhìn vung núi đồi trên người vợ nạn nhân..Cặc trong quần Thắng đang giựt giựt…


-“Tôi không sao…Mong xếp giúp đở bắt bọn chúng”…Nguyệt rít lên căm hận…


-“Yên chí đi…” Thắng ‘hứa hẹn’….Ngay lúc nầy di động reo lên…


-“Xin lổi”…Thắng bắt máy..đi ra xa…ra vẻ nói chuyện cơ mật…


-Thắng ca…sao rồi..có ai thấy gì hong?


-Hắc hắc..Tao làm việc…Yên chí đi…Wow..Con vợ của hắn…ngon lắm mầy…


-Hắc hắc..em biết chứ..Thắng ca cứ từ từ ha…hắn bị gãy hai giò…là cơ hội đó…lên đi…hắc hắc…


-Tầm phào…Chuyện nầy cần mầy dạy sao…


Thì ra là phe ta cả…phối hợp làm việc nhịp nhàng…theo lệnh của Đức ca…


-“Coi bộ..vì an toàn của chi…Tôi sẻ tạm thời bảo vệ chị…24/24”…Thắng trở lại bên Nguyệt..Nét mặt nghiêm trọng…


-“Cám..Cám ơn xếp…” Nguyệt cãm động…


-Gọi tôi là Thắng được rồi…Đừng khách sáo…Tôi chỉ làm bổn phận của mình…Thắng ngoài mặt nghiêm túc…Nhưng cặc trong quần giựt giựt…


Trúng mánh rồi…





Đêm trừ tịch…Biệt thự của Nancy treo đèn kết hoa…quang cảnh khí sắc đẹp đẻ…không khí nhộn nhịp…Nhưng nhìn tổng quát có chút quái…Chẵng khác nào Đức ca đang lạc vào ‘Nử nhi quốc’.Bởi vì chỉ có mình hắn là đàn ông đực rựa…Trong nhà bình thường toàn là phụ nử…hôm nay lại có thêm ba chị em Mỷ Chi..đến đón giao thừa…


Nhìn tổng quát có thể nói là ‘âm thịnh dương suy’ nhưng thực tế…dương chẳng hề suy…mà còn rất sung..lúc nào cũng sung…Nhìn đám mỷ nử đang chuyện trò náo nhiệt…Đức ca vừa hảnh diện vừa ‘kinh hỷ’ về ‘thành tích’ của mình…Bởi vì..trong đám đàn bà trước mặt..Trừ bé Thu Sương,Mẹ Thu Hà…Người nào hắn cũng chơi qua rồi…Ngọc Như hôm nay nhìn hắn..lườm…nguýt…hai mà hây hây đỏ..không biết nghỉ gì..Nghỉ đến lúc trước..nàng dùng chuột …Đức ca cãm thấy lạnh dái…Hôm trước say rượu thôi nha…Không phải có ý đâu à…Thục Linh,Mỷ Kiều…thái độ thiệt khó hiểu…Kim Chi,Xuân Mai,Mai Thảo,Ngọc Vân chúm chim cười hoài…Ý gì đây? Đức ca thấy ớn lạnh sống lưng…


Hắn nào biết..mọi chuyện đâu đã vào đấy…Các nàng đều tình nguyện chấp nhận là đàn bà của hắn…Chuyện nầy Nancy chưa nói cho hắn biết đó thôi…Mọi chuyện đều có ‘Hoành hậu nương nương’ lo toan…


-“Anh gọi điện chúc Tết mọi người xong rồi à? Gia Kỳ có nói gì không?” Cả đám người ngồi quây quần…Thấy hắn từ trên lầu đi xuống..Vừa ngồi..Bé Thu Sương đã nhảy xổ ngồi trong lòng …Đức coi bé như công chúa…vô cùng cưng chìu…vì vậy bé lúc nào cũng đeo hắn…


-“Nói gì?Chúc Tết thôi mà…” Đức ngạc nhiên…hình như có gì quan trọng.Nét mặt ai cũng nhìn hắn…cười cười…


-“Hi hi…Qua Tết…em xuống Cao Lảnh tìm mua căn biệt thự…” Mỷ Chi cười ‘hé lộ’…Đức nhìn nàng..rồi nhìn mọi người…ù ù cạc cạc..Chuyện gì vậy ta?


-“Hồi chiều này ở kênh Đài truyền Hình Đồng tháp..có đoạn phóng sự nói về chuyện cứu trợ của anh ngoài Hà Tỉnh…Anh thiệt oai phong…” Kiều Nga ‘đánh hơi’ được cô nàng phóng viên Phương Linh kia hình như để mắt xanh tới ông xả ..Vì vậy có chút bực bội…


-Vậy sao? Ha ha..vậy thì phải coi cho biết…à..trong phóng sự ..anh có đẹp trai bằng ở ngoài không vậy?


-“Ha ha..ha ha…” Mọi người nghe hắn tự cao..biết hắn pha trò…cười ồ lên…


-“Em có nói chuyện với Chú Nhạc…Qua Tết nầy.anh được điều xuống Lấp Vò làm Chủ tịch huyện...” Nancy tung ‘bom tấn’…


-“Hả?...Thiệt?” Đức tưởng mình nghe lầm..Đang là Chủ tịch xả..nhảy lên làm Chủ tịch huyện?


-“Hi hi..Đồ khờ..Nếu không chị hai xuống Cao Lảnh tìm mua biệt thự để làm gì?” Vịnh Hà mắng yêu…


-“Sao không ở Cần Thơ hay Hậu Giang…? Tại sao là Cao Lảnh Đồng Tháp?”....Vậy là thiệt rồi..Đức có chút lo lo…Con bà nó…tứ cố vô thân..tứ bề thọ địch thì làm sao đây?


-“Yên chí đi…Không cần lo…Em và Mỷ Chi sắp xếp hết rồi…Anh chỉ cần làm đúng công việc của mình là được…” Nancy trấn an…


-“Ha ha..Lo cái gi chứ…” Nghe Nancy nói…Hắn an tâm một chút..nhưng miệng thì nói cứng…làm hết hồn…tuy mình là ‘tướng tài’ nhưng phải có ‘quân lính’ mới được chứ..Chà chà…coi bộ phải đem thân tín đi theo…ai đây ta? Đức ca suy nghỉ…Chuyện nầy nhất định phải bàn với Nancy kỷ lưởng mới được…


-“Chủ tịch huyện…Thăng nhiều cấp như vậy..Có phải là nên ăn mừng không?” Mai Thảo gợi ý…Mắt liếc Xuân Mai…


-Ha ha..đúng đúng…phải nên ăn mừng…Mai nầy ra nhà hàng mở mấy chụ bàn tiệc..đờn ca hát xướng ì xèo cho đã…


-“Rườm rà… Thăng chức là chuyện mừng..thăng nhiều cấp thì càng mừng…Đã chuẩn bị hết rồi. Tối nay là đêm Giao thừa….bia rượu cái gì cũng có…Chúng ta uống tới sáng luôn…” Mỷ Chi hớn hở đề nghị…


-Cái gì?lại uống? Mặt Đức ca trắng bệch…Anh không phải sợ uống.Chỉ sợ rượu vào loạn tánh thôi à…


-“Ừm…Có gì không ổn? Hi hi..Đêm 30…Anh không định nói với em là đi ngủ sớm chứ?” Mỷ Chi cười rúc rích…Kề miệng bên tai hắn rù rì “ Đừng lo…đêm nay em chìu anh muốn sao cũng được”…


-“Sợ sao?Có gì không khỏe à?” Mai Thảo cười …đầy khiêu khích…trong đầu nghỉ..lần trước hắn lộng hành…Cởi các nàng…Lần nầy các nàng sẻ thay phiên cởi lại hắn…


-Sợ?…Nà nà…Đừng trách anh nha…Vậy còn chờ gì nửa…Lấy bia rượu ra…Uống mừng…Chủ Tịch huyện…Hắc hắc…


***


***


Từ xưa cho đến nay…thời nào cũng vậy..đạo làm quan muốn tiến thân phải biết câu ‘Nhất thân nhì thế thứ ba là quan hệ…thứ tư mới đến tiền tệ…’Cái chuyện thông minh giỏi giang tài cao bắc đẩu chỉ là món trang sức..Có cũng được..Không có cũng không sao…


Tấn Phát rất là người thông minh lanh lợi…lý lẻ nầy nắm rất vửng…Vì vậy bỏ mấy năm công sức cua Phương Linh tới tay…năm ngoái đụ được người đẹp vài cái…Tưởng rằng miếng thịt nạt coi như vào bụng là cái chắc rồi…Chỉ cần ‘đem nàng về dinh’ là tương lai rực rở huy hoàng tiền đố vô lượng…Phương Linh là ai chứ…Cháu ngoại của nguyên Thủ tướng,Con gái của Chủ Tịch Hào Nam và Trưởng ban Tổ Chức Tỉnh….Bao nhiêu đó thôi cũng đủ dọa người khác sợ vở mật…Chưa kể đến cậu mợ …không là Bí Thư của Thành phố thì là Bí Thư huyện…Gia thế có thể nói là siêu hiển hách…Lúc Phát cua được Phương Linh tới tay…Vượng… ba hắn …Giám Đốc Sở Tài Chánh Đồng Tháp cười không hề khép miệng…Làm xui gia với nhà của nguyên Thủ tướng…cái lợi ích và danh dự không cần phải nó nhiều…


Lần đầu đụ được Phương Linh…Phát bắn tin là qua năm 2021 nầy … hai người sẻ tổ chức lể cưới thiệt xôm trò…để tạo thành một ‘huyền thoại’ cho Đồng Tháp…Phát tính rồi… Hiện nay Ở Đài Truyền Hình Đồng Tháp…Hắn chỉ là Phó Phòng nho nhỏ Của Phòng Thời Sự…Nhưng ai cũng nhìn hắn với ánh mắt ngưởng mộ..Vì hắn là chồng sắp cưới của Phương Linh…Nhưng sau đám cưới…hắn sẻ như cá vượt vủ môn hóa rồng…Đài Truyền hình chỉ là bàn đạp.. Hắn không nhắm chức vụ Trưởng phòng hay Phó Giám đốc hoặc Giám Đốc của một đài truyền hình nho nhỏ nầy…Làm người phải đặt ngưởng vọng cho cao…hắn nhắm vào ban Tuyên Giáo..sau đó là Trưởng ban rồi thì Chủ Tịch ,Bí Thư Tỉnh ủy và xa hơn nửa…Mọi việc đang diển ra như trong mơ,nhưng gần đây…Phương Linh hầu như xa lánh…Cầm tay cũng né tránh chứ đừng nói chi đến bóp vú hay sờ lồn…Cởi quần đụ thì quá xa vời…Ngay cả điện thoại cũng không bắt máy…Tất cả sự việc khiến tâm trạng hắn đang phiêu diêu trên chín từng mây rồi đột nhiên rơi xuống vực sâu…Là chuyện gì đây?


Sáng 30 Chúc Tết Gia Kỳ…Thái Điệp…Ngọc Lan…Phương Linh..Bí Thư Ngọc Lệ…Dì Hà..Chu Tịch Diểm Hai chi em Nhả Thy.Nhả Phương


Biết tin làm Chủ tịch..âm thầm trù tinh


Đụ Ngân/Quyên


Trưa Đụ Tuyết Yến


Chiều 30 ở Biệt Thự..Đụ Thục LinhmNggojc Như…Giao Thừa..Về nhà dụ Nhàn…Thủy