-... Chào anh Du... anh đến Cờ đỏ có việc à?
Buổi sáng,đi ngang qua văn phòng của Bí thư thấy Du đang ngồi một mình trên hàng ghế chờ đợi...Hoa ngạc nhiên...”hắn làm gì ở đây vào giờ nầy?”.Hoa biết Du là Phó Chánh văn phòng huyện Phụng Hiệp,hai người đã gặp nhau nhiều lần trong các buổi hội thảo ở thành phố...sự hiện diện của Du trước văn phòng Bí thư huyện Cờ đỏ khiến Hoa hiếu kỳ...
-“Chị Hoa..xin chào...ừm...tôi hôm nay đến gặp Bí Thư có chút việc...” Du mĩm cười e dè ...người đàn bà nầy là đối thủ cạnh tranh ...Du cũng nghe tin đồn rộ lên...tối hôm qua khi nghe em dâu họ nói Đức đã dàn xếp cho Du một cuộc hội kiến với Bí thư Kiều Nga sáng nay...hắn không kìm được sự kích động...Đã ‘nghiên cứu’ về Trần Đức nhiều lần...Du tin tưởng mình đã đặt cược đúng chổ...
-“Bí thư gần 9 giờ mới đến...anh cứ ngồi chờ nhé...cũng sắp đến giờ rồi...hihi...tôi mang cho anh ly cà phê hay ly trà nhé ...”Thu Hoa trong lòng nghi hoặc nhưng ngoài mặt niềm nở ,nụ cười rất tươi...
-“Cám ơn chị...haha không dám phiền chị ...” Du lể phép đáp lời...
-“Vậy anh tự nhiên nhé...” Thu Hoa nhoẽn miện cười... vừa quay lưng bước đi...nụ cười trên môi liền tắt...nàng có cãm giác tên Du xuất hiện gặp Kiều Nga hình như có liên quan đến ví trí Phó Chủ tịch huyện... Hoa nhanh chóng đi đến văn phòng Hiếu...
-“Chị Hoa...Chào chị...”Thư Ký Lập đang ngồi sắp xếp hồ sơ trên bàn,vừa thấy Thu Hoa liền đứng lên chào rất cung kính...Lập cũng nghe tin đồn Thu Hoa sẻ trở thành Phó Chủ tịch huyện,vì vậy đã cung kính nay càng cung kính hơn,hắn nghiêng người cúi chào gần như 90 độ...
Toàn liền tung tin đồn... nếu Hiếu thật sự có khả năng như Thu Hoa đã nói...vậy tin đồn sẻ thành sự thật... là chuyện tốt ,ngược lại Hiếu sẻ bị bẻ mặt...Tú Toàn muốn độc chiếm Thu Hoa...nàng là của gả...không thuộc về ai khác...
-“Sáng nay em vừa thấy Bí Thư tiếp tên Khánh Du trong văn phòng...”Thu Hoa ngồi xuống ghế,nét mặt sa sầm...
-“Khánh Du?ai vậy?” Hiếu ngẩn ra...
-Phó Chánh văn phòng Phụng Hiệp..
-Ừm...rồi sao?có liên quan gì?
-“Em thấy hình như hắn cũng đang vận động cái vị trí của Phạm Bá Thành...nếu không hắn đến đây làm gì?” Hoa có vẻ không vui đáp...
-Ừm...đã tới rồi à...Ngọc Như...đem hai tách trà vào phòng...Chánh văn phòng Du...ông đi theo tôi...
...
Du khúm núm đi theo Kiều Ngân ...
-“Ngồi đi...” Kiều Nga quan sát Du...Đức nói người nầy lanh lẹ..có thể thử...sau nầy nếu thấy được thì giử còn nếu không thì ‘đá’ đi...trong lúc nầy chỉ có thể là như vậy...
Du ngồi nửa mông trên ghế...dáng điệu khúm núm...đối diện nử Bí Thư nầy,hắn cãm thấy nhiều áp lực...
Ngọc Như đem vào hai tách trà đặt lên bàn...Du nhìn Ngọc Như gật đầu coi như chào miệng lí nhí “cám ơn”...Ngọc Như mĩm cười gật đầu... lui ra ngoài khép cửa...
-“Phó chánh văn phòng Du tự tin có thể đãm nhiệm chức vụ Phó Chủ tịch huyện?”
-“Cậu nha...hôm kia chỉ mời tôi nước cam...” Tố My ‘bất mãn’ kháng nghị nhưng lời vừa nói ra cãm thấy không ổn liền im miệng...hơi ngượng ngịu khi nhớ lại hôm kia...
-Điều kiện thì không có...yêu cầu chỉ có một...cái USB cũng chỉ có một...tin hay không tùy hai người...
-“Yêu cầu?yêu cầu gì?” Yến nôn nóng hỏi...
-Hihi...cái USB kia ...Đức coi qua nhiều lần rồi,sở thích của hai dì...tôi biết...nên có ý định là nếu có thể...
Đức đứng lên thản nhiên cỡi quần áo...trong phút chốc cặc nó sừng sững đong đưa qua lại...
-“Chúng ta threesome...có vậy thôi...hihihi...Đức vào tắm...nếu hai dì thấy thích thú thì cùng vào...nếu không...cái USB để trên bàn kìa...cứ lấy rồi ra về...” nói xong nó thản nhiên đi vào phòng tắm,mở nước,leo vào bồn...dựa lưng vào thành bồn...miệng cười đểu...
Khi thấy Đức ngang nhiên thóat y trước mặt hai người...Yến sửng sốt... “Tố My đã có nói qua, cặc tên nầy rất ‘khủng’ nhưng tai nghe không bằng mặt thấy...không ngờ còn hơn sự tưỡng tượng trong đầu... cặc bọn tây đen cũng chưa chắc được như vậy...”
Yến cãm thấy rạo rực...”hèn chi con Tố My nầy bị hớp hồn...cứ ngơ ngơ ngáo ngáo ra...nhưng tên nhóc nầy đạo đức giả mà...cái gì không có điều kiện,mà là yêu cầu... khác nhau sao? Mình không chịu có được không?nhưng tại sao lại không chịu?...mất mác gì chứ?hai ba năm nay tốn tiền mới có bọn nhóc đụ bây giờ có thằng nhóc ‘hàng khủng uy hiếp’ đòi đụ tay ba...thật là đúng ý mà...”
Nghỉ vậy Yến không chần chừ,đứng lên cỡi quần áo...thấy Tố My còn đang lừng khừng,Yến cười giục...”mầy sao?tao không ngại đâu nếu mầy muốn ‘thị dâm’ lúc tao với hắn làm...mầy nhìn...lúc mầy với hắn làm...tao nhìn...không biết hắn chịu nổi tao với mầy không?hihi...nét mặt dâm đãng,ánh mắt dục vọng lóe lên ...Yến lỏa lồ bước vô phòng tắm...
‘Thị dâm?’ Tố My cãm thấy người như phát sốt... ngồi coi hai người... đụ nhau...thiệt là kích thích,nghỉ tới đó thôi,phía dưới liền ẩm ướt...không kìm được dục vọng...cũng đưa tay cỡi quần áo...
-“Cậu nha...có chịu nổi không đó?đừng làm hai bà già nầy thất vọng nha”...Yến leo vào bồn tắm...ngồi xuống không chút do dự cầm cặc Đức vọt lên vọt xuống...giọng nói đầy lẵng lơ dâm đãng...nó nói coi cái USB nhiều lần rồi vậy chẵng cần khách sáo màu mè,đạo đức giả làm chi...bà bị ‘uy hiếp’ mà...
Đến lượt Yến ngồi nhìn...cũng là lần đầu tiên trong đời...có cơ hội...thị dâm...nhìn bạn mình đụ nhau với tên nhóc...Tố My nói hắn ‘khủng’ nhưng Yến không thể tưởng tượng được khủng hơn sự tưởng tượng của bà...cái mà Yến ‘ấn tượng’ nhất là tên nầy quá dai sức...tai nghe không bằng mắt thấy...
Yến năm nay củng 53 ,còn hai năm nửa là có thể về hưu...ở tuổi nầy Yến không còn sính cường nửa,không thích đấu đá tranh giành quyền lực...chỉ thích hưởng thụ... Bà và Chủ tịch Phong chỉ có 1 người con duy nhất,hắn không thích chính trị...sau lần trở qua bên Úc,cặp bồ rồi lấy vợ và định cư bên đó......số tiền hai vợ chồng bà chuyển ngân...hắn tiêu xài ba đời chưa hết... hắn có cuộc sống của hắn.
Hiện nay,cuộc sống của hai vợ chồng bà cũng chỉ là hửu danh vô thực...bà có cuộc sống của bà...chồng bà có cuộc sống của ông ta...không ai phiền ai...Yến thích hưởng thụ...đã năm mươi mấy rồi không hưởng thụ cuộc đời vậy còn chờ tới bao giờ...Yến không cô đơn...may mắn có Tố My ...một người bạn từ lúc còn là sinh viên...đến già lại cùng sở thích: hám đụ với trai trẻ......vì vậy cả hai rất khắn khít... hai năm nay chuyện dục tình chỉ ‘tàm tạm đở thèm’ nhưng chưa từng ‘tới bến’ như hôm nay...Vì vậy Yến đang suy nghỉ tìm cách...nếu có thể cùng Đức ‘lâu dài’ thì quá tốt rồi...
-“Nói thật nha...hai người tin hay không tin cũng được...những đoạn video liên quan tới hai người đều ở đây...không có cái khác...Yên tâm đi...sau nầy nếu thấy thích...hihi...hú một tiếng...” Đức cười cười ‘mở’ ra cánh cửa ‘ngoại giao’...
Hai người đàn bà nầy một là Phó Trưởng Ban Tuyên Giáo Tỉnh,một là Giám đốc Sở xây dựng Tỉnh...Hợp lại sẻ là một thế lực mạnh...trong tương lai nếu có thể nhờ cậy được là chuyện tốt...nếu không cũng không nên gây thù...
-“Tốt...tôi tin cậu...nhưng tin hay không tin..không quan trọng nửa...mai nầy...cứ coi như là người một nhà...Có phải không?”Yến cười lẵng lơ...sau ngày hôm nay,bà chỉ mong sẻ còn những ngày khác...vừa rồi nghe nó nói ‘nếu thấy thích...hihi...hú một tiếng’...đây là điều bà mong muốn nhất...
-“Hả?”Đức thấy đầu ong ong lên...thì ra là con gái của Bí thư Tỉnh ủy... vậy mà bấy lâu nay cứ tưỡng là vợ bé của ông nào...
-Sao mặt bư ra vậy?có chuyện gì sao?
-Không...không có gì...hihi..bất ngờ thôi...
-“Cậu không biết Tú Nhi là con gái tôi à” Lưu Hửu Phúc cười hỏi...
-Không..không biết cô ta là công chúa nên thỉnh thoãng cũng ‘khi quân phạm thượng’ chút chút..hihi...Tú Nhi à..không ghi thù chứ?
-Hahaha...Cả hai cha con Lưu Hửu Phúc cùng bật cười...Đám đông nhìn thấy Bí Thư tỉnh ủy chuyện trò thân mật với Đức....nhiều ánh mắt ganh ghét có..hâm mộ có...
Lưu Hửu Phúc biết,nơi đây đám người trẻ,sự có mặt của ông sẻ làm họ không được tự nhiên nên chỉ chuyện trò với Đức vài câu rồi trở vào nhà.
-“Ok....mọi người đã đến đông đủ...vậy chúng ta bắt đầu...”Tú Nhi nhìn quanh cất tiếng nói...đám đông đang trò chuyện,nghe chủ nhà lên tiếng...tất cả đều im lặng tập trung...
-Mọi người chắc cũng biết rồi...hai tháng nửa sẻ có tuần lể trình diển văn nghệ giúp vui trong dịp Tết ...Lần tổ chức nầy có sắc thái mới...chúng ta sẻ thành lập một đội văn nghệ mà các ACE là thành phần chính...sẳn đây xin giới thiệu người phụ trách đội văn nghệ nầy...đây là Trần Đức...
-“Haha..xin chào ACE..tôi là Trần Đức...phụ trách huấn luyện ACE...” Đức bước ra hi hi ha ha đưa tay chào...
-“Mầy...không ghen à?” Tâm Đoan sửng sốt...nàng không nghỉ Yến sẻ nói như vậy...
-“Lúc đầu thì có nhưng bây giờ quen rồi..miển là anh ấy tốt với tao là được”...hai mắt Yến long lanh cười thầm:” Tâm Đoan cũng sa vào lưới tình rồi”...
Yến cũng liếc mắt nhìn Thụy Vủ...khẻ lắc đầu...trực giác cho nàng biết không phải chỉ có Tâm Đoan...
...
-“Bis...Bis...” Đám đông la hét cổ vủ sau khi bản nhạc vừa hát xong...Tuyết Vân là người to mồm nhất...Đức Thọ mặt đen như đít nồi...trong lòng vô cùng bực bội...thầm nghiến răng nghiến lợi...
-Cảm ơn..hihi..no bis...chúng ta có nhiều chuyện phải làm...bắt đầu từ đây mổi tuần...
...
-“Nhà em đâu phải đường nầy...lộn đường rồi”...thấy Đức cho xe chạy qua cầu,biết ‘đã đưa thân vào miệng cọp ’...nhưng trong lòng lại không kinh hải...trái lại mong đợi...
-“Anh đâu có nói đưa em đi về đâu à...hihihi...” Đức nhăn răng cười ám muội...
-“Ừm...kể tiếp ha..mỷ nử trần truồng kia vừa xuất hiện...ô hô...tiếng trống kêu loạn lên...chỉ có một hoà thượng,trống của ông ta im lìm...lúc đó ai cũng nhìn ông ta với cặp mắt nể phục...hihihi...thật ra cái trống của ông ta bể rồi...làm sao kêu được...hihihi.
-“dâm tặc”....Yến ‘mắng’...
-Hả?em nói anh hay nói hòa thượng kia vậy?
...
‘Áo nàng hồng..anh về yêu hoa cúc...Áo nàng xanh anh mến là sân trường...