Lam Dạ Hiên lảo đảo từng bước, ngã xúông trên ghế sô pha,trong đáy lòng cay sót và đa nghi.Nếu vì Miên Miên, hắn cũng nguyện ý buông tha cho Lam thị a, Miên Miên cô có biết không?!
Nhưng mà ánh mắt của cô kiên định như vậy, đối với Lam Dạ Ảnh thâm tình như vậy làm sao có thể gạt được người khác.Lam Dạ Hiên là thật đã bị kích thích, cả người run rẩy,đau đớn……
“Miên Miên, cô vẫn kia tin chắc sao?! Tin tưởng hắn?! Nếu tôi nói với cô, vì cô tất cả cái khác tôi đều có thể cho Lam Dạ Ảnh thì sao?!” Lam Dạ Hiên ngẩng đầu, ũ rũ đau khổ hỏi cô.
Nguyễn Miên Miên lắc đầu,“Thật xin lỗi, tất cả chuyện của công ty và bên ngoài đều không liên quan……”
Lam Dạ Hiên nhìn ánh mắt kiên định của cô, đột nhiên chán nản cúi đầu nhưng mà, nhưng mà, thật sự rất không cam tâm.Hắn tức giận xoay người nhìn lại Lam Dạ Ảnh, phẫn nộ hỏi hắn,“Vậy còn anh thì sao?! Anh là thật sự sao?! Cô ấy hết lòng yêu anh như vậy,anh có thể không phụ cô ấy? Còn yêu quý cô ấy sao?!”
Lam Dạ Ảnh gật gật đầu,“Tình yêu của tôi so với cậu không hề thiếu……”
Môi của Lam Dạ Hiên run rẩy, cuối cùng thật sự một câu cũng cũng không nói ra được.
Hắn cứ như vậy nhìn hai ngừơi bọn họ bên nhau, cảm giác mình thành người ngoài.Trong lúc đó giữa hai người bọn họ hắn thật sự múôn chen vào một chút cũng chen không lọt sao?!
Lam Dạ Ảnh đỡ Nguyễn Miên Miên,vẫn thật cẩn thận, thật cẩn như vậy thận làm cho ánh mắt Lam Dạ Hiên rất đau, rất đau, đau đến ngay cả tâm đều đau ……
“Nếu là như thế này,tôi đây chúc phúc các ngừơi……” Lam Dạ Hiên cười khổ, miễn cưỡng nói mặc dù hắn thật sự thực không cam lòng.
Lam Dạ Ảnh quay đầu nhìn hắn một cái,“Cám ơn lời chúc của cậu.Hôn lễ của chúng tôi sẽ cử hành rất nhanh,tôi hy vọng cậu có thể tới tham gia,tôi là thật tình ……”
Lam Dạ Hiên cười khổ gật đầu,“Chúc mừng các người……”
Ánh mắt của hắn ngược lại chuyển hướng về bụng của Nguyễn Miên Miên, nơi đó…… Đã có một tiểu sinh mệnh sao?!
Ha ha, hắn thật sự thua tất cả a……
Lam Dạ Ảnh giật giật miệng, cuối cùng cứng ngắc nói,“Tôi đã muốn quyết định rời khỏi Lam thị và nhà của cậu.Tôi và mẹ của tôi sau này cũng không tới quấy rầy các người…..”
Lam Dạ Hiên chỉ là cười khổ lắc đầu, trong lòng hắn chua sót là ai có thể lý giải cảm động lúc này đây?!
“Chúng tôi…… Đi trước ……” Nguyễn Miên Miên nhìn hắn, thật sự là có chút áy náy,cúi đầu nói.
“…… Ừ.” Lam Dạ Hiên uể oải trả lời một tiếng, khoát tay, ý bảo bọn họ có thể đi rồi……
Nguyễn Miên Miên đi theo Lam Dạ Ảnh ra khỏi văn phòng, nhanh chóng thở dài một hơi,“Ảnh,em cảm giác thật áy náy……”
Lam Dạ Ảnh cười xấu xa không nói,“Em áy náy nhưng mà anh có thể nhẹ nhõm thở dài một hơi.Lần này,em có thể yên tâm làm bà xã của anh ……”
Nguyễn Miên Miên liếc mắt, vào thang máy,cô đang nói đông hắn nói tây……
Không biết tại sao cô cảm thấy thật có lỗi với Lam Dạ Hiên?! Thật là……
“Đúng rồi, cả cha của anh,anh muốn mời ông ấy tới không?!” Nguyễn Miên Miên đột nhiên hỏi hắn.
Lam Dạ Ảnh trầm mặt xúông nói:“Anh sẽ mời ông ấy tới và mẹ cũng tới,để cho bọn họ gặp một lần mặt, đem mọi chuyện nói rõ ràng cũng tốt……”
Nguyễn Miên Miên đem những lời còn lại đều nuốt vào trong bụng, vốn cũng muốn hỏi, muốn hay không mời mẹ của Lam Dạ Hiên, nghĩ lại cô không dám hỏi……
Mời như thế nào a?! Hai phe không phải rất khó xử sao?!
Gìa sử là Lam Dạ Hiên, hắn không đến, bọn họ cũng không thể miễn cưỡng người nhà hắn……
Lam Thiên nhất định phải mời, kết hôn, ít nhất cha mẹ đều phải ở đây, không có gì tốt hơn……
Lúc đi ra ngoài vừa vặn An Tiểu Mễ gọi điện thoại đến,múôn cùng với bọn họ cùng nhau ăn cơm.
Nguyễn Miên Miên cười nói:“Cùng nhau đi, không ngại mình mang theo một người chứ?!”
An Tiểu Mễ liền nở nụ cười,“Nha đầu chết tiệt kia, muốn kết hôn sẽ dẫn người đến giới thiệu chứ……”
“Ha ha……” Nguyễn Miên Miên vui cười nói:“Mình đương nhiên cũng không để ý cậu dẫn người đến……”
An Tiểu Mễ dừng một chút, nói:“Quên đi,cậu sợ mình là người trung gian sao,mình sẽ đưa một người đi……”
“Ừ……” Nguyễn Miên Miên liều mạng gật đầu,“Vậy đưa Lam Tư Thần đi thì tốt……”
An Tiểu Mễ liền cắt đứt điện thoại, đuôi lông mày của Nguyễn Miên Miên.Nếu cô đoán không sai.An Tiểu Mễ và Lam Tư Thần cũng đã chậm rãi phát sinh tình cảm, là con gái làm sao có thể ngăn cản được đàn ông cường tráng như vậy bá đạo như vậy……
Không chừng An Tiểu Mễ mạnh miệng như thế nhưng thân thể và tâm, đã sớm bán đứng cô ấy rồi?!
“Em tại sao lại cười gian xảo như vậy a?!” khóe miệng của Lam Dạ Ảnh run rẩy nhìn cô.
“Hì hì, bạn tốt của em,chính mắt thấy bạn mình tu thành chính quả, em có thể không vui sao?!” Nguyễn Miên Miên cười nói, trong lòng thật ra rất vui.Phải đi nói chuyện với Lam Dạ Hiên cô cảm thấy quá đau khổ, nhưng mà cùng bạn bè ăn cơm lại là chuyện cực hạnh phúc……
Lam Dạ Ảnh nhìn xem thường, bất đắc dĩ bị cô kéo đi vào nhà hàng.
Lúc này đây,cố ý đặt riêng một phòng,cô vừa ngồi vào chỗ của mình thì An Tiểu Mễ liền đưa Lam Tư Thần đến, một màn vui nhộn đã xảy ra, hai người đàn ông hai ánh mắt giao nhau trong nháy mắt, toàn thân hai người đều cứng ngắc, ngay cả mặt mũi da đều cứng ngắc ……
……
An Tiểu Mễ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhíu nhíu mày chỉ là cảm thấy có chút kỳ quái.
Nguyễn Miên Miên trong lòng không yên, a, nguy rồi, đã quên bọn họ là hai anh em a, xong rồi, cô lén nhìn sang An Tiểu Mễ một chút. An Tiểu Mễ giật mình, cũng không hé răng, coi như không có việc gì xảy ra ngồi xuống uống trà.
“A……” Khóe miệng lạnh bạc của Lam Tư Thần giương lên, châm chọc nói:“Đối với anh trai tốt, tôi làm sao có thể không biết?Nhưng mà hiện tại chúng tôi cùng làm chung tập đoàn Lam thị……”
An Tiểu Mễ cũng không đảo mắt nhìn hắn, chỉ là lạnh nhạt nói:“Nếu ai phá hủy ăn không khí buổi cơm, liền cút ra ngoài cho tôi……”
Lam Tư Thần cứng lại lời muốn nói đều ở trong miệng, buồn bực múôn chết, ai oán nhìn thoáng qua An Tiểu Mễ, nhưng mà An Tiểu Mễ hoàn toàn không giúp hắn.
Lam Dạ Ảnh cười nhẹ, cũng không muốn cùng hắn xảy ra khắc khẩu, cười trừ, cùng với Nguyễn Miên Miên gọi món ăn.
“Tiểu Mễ……” Lam Tư Thần bất đắc dĩ nói,“Cô có biết hắn là không? Hắn và tôi là kẻ địch sống chết……” Hắn tiếp theo lại trừng mắt nhìn Nguyễn Miên Miên một cái, cô gái này lại dám ở cùng Lam Dạ Ảnh, Dạ hiên đã bị quăng sao?!
An Tiểu Mễ liếc mắt, cố ý nói thẳng ra mặt,“Hắn là chồng của bạn tôi,con của hai người đó cũng là con nuôi của tôi……”
“A……” Lam Tư Thần hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt phức tạp nhìn sang Lam Dạ Ảnh, không tiếp tục tranh cãi nữa.
An Tiểu Mễ nếu nói sáng tỏ như vậy, làm cho hắn không cần gây phiền toái cho chồng của người khác.