Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh

Chương 14: Phát hiện gian tình



Tiêu rồi,tiêu rồi…

Cô ta cũng là tình nhân của Lam tổng?A!Cô nàng này dám một chân đạp hai thuyền,xem ra rất có can đảm….

Lam tổng cũng thích cô ta sao?Trời ơi!Thì ra tổng giám đốc thích những cô nàng có ngực to…hic hic..

Gào khóc hu hu,ý mà hiện giờ không phải là lúc lo lắng vấn đề này,vấn đề chính là cô đã chọc giận bạn gái của Lam tổng.

Nguyễn Miên Miên lập tức sởn gai óc..

Cô chỉ là một nhân viên nhỏ bé giờ lại chửi bạn gái của hắn,Lam tổng nhất định sẽ giết nàng nha…

Khi hắn đứng trước mặt cô ta đáng lý cô ra phải nhận ra mới phải..

Lông mày xinh đẹp của Lam Dạ Hiên rung động một chút,nhìn vẻ mặt Nguyễn Miên Miên ủ rũ,khóe miệng chụm lại,vẻ mặt cô ta rất hợp với thời điểm lúc này,xem ra rất sợ mình…

“Sao?”Hắn nhíu mày hỏi cô nàng ngực lớn ấy: “Trợ lý của anh tại sao quở trách em?”

[⊙o⊙] a!

Cô nàng ấy định nói thêm nhưng mà cô ta lập tức hít một ngụm khí lạnh,cô ta là trợ lý của Hiên sao?

Nhất thời chán nản và ghen tị tất cả đều dâng lên,cô cảm giác chuyện này rất nghiêm trọng nên lập tức nữa cười nữa không nói: “Thì ra là trợ lý của Hiên sao, ha ha không có việc gì,chỉ là hiểu lầm,hiểu lầm thôi…….”

Đồng thời ánh mắt liếc về phía Nguyễn Miên Miên hàm ý cảnh cáo.

Nguyễn Miên Miên ngẩn người thì ra cô ta sợ mình nói chuyện của cô ấy và Dương Kiến Trữ cho Lam tổng nghe?

Cô bĩu môi,cô sẽ không nhàm chán như vậy,chuyện vợ tương lai của Lam tổng ngoại tình là chuyện của hắn,cô không hơi đâu mà quan tâm.Cô không nhiều chuyện đến nổi quản cả sinh hoạt cá nhân của tổng giám đốc….

Nhưng mà trong ánh kia cô không đọc được một tia hờn giận cũng không ghen tị,điều này Nguyễn Miên Miên hoàn toàn không hiểu nhưng bản thân nàng phát hiện mình không có chổ nào không ổn……

Nàng làm việc bên bộ phận khác rồi bị điều đến làm trợ lý cho Lam Dạ Hiên,sau đó theo Lam tổng đi dự tiệc rượu…

Đãi ngộ như vậy,cả công ty không có người thứ hai,mọi người trong công ty đều đóan cô và Lam tổng có quan hệ chỉ có cô là không hay biết gì…

Hiện tại cảm thấy cô cũng giống như trước ánh mắt của cô ta quả thật không xem ai ra gì..

Vừa ngốc vừa khô khan thế mà cô ta hòan toàn không biết..

Đây là đánh giá của Lam Dạ Hiên…

Hắn đi lướt qua Nguyễn Miên Miên,nhìn cô chu miệng bĩu môi,trong lòng muốn cười nhưng đối với biểu hiện của cô nàng ngực lớn kia,hắn có chút tò mò.

Chẳng lẽ giữa hai cô có chuyện không nói ra được?

“Không có việc gì là tốt rồi……” Hắn trầm thấp cười ôm cô ta đi về phía đám người kia, khi đi qua bên người Nguyễn Miên Miên,cô cùng lúc thấy ánh mắt sáng ngời của Lam Dạ Hiên và ánh mắt cảnh cáo của cô nàng kia…

Nàng bĩu môi nhún vai,nàng chỉ chú ý đến buổi cơm trưa trên bàn nên vội vàng đi đến…

Chuyện yêu đương,gian tình của hai người bọn họ không liên quan đến cô, chỉ cần…ha ha,tổng giám đốc đừng đến làm phiền nàng là được…

Lam Dạ Hiên và cô nàng kia vừa cười vừa nói,khóe mắt hắn lại lướt qua đám người chiếu đến trên người cô nhưng tiếc rằng cô không chú ý đến biểu hiện của hắn,chỉ có biết ăn thôi?

Điều này làm cho Lam Dạ Hiên có chút vô lực…

Nguyễn Miên Miên sau khi ăn uống no sờ cái bụng tròn vo của mình,đi về phía cái cột,cô muốn đi đến phòng vệ sinh,ai ngờ đi quá vội vàng cô đụng phải một người,cô kinh ngạc cho rằng mình sắp ngã nhào lại được đối phương ôm trong lòng…

Nguyễn Miên Miên đỏ mặt,vội vàng nói: “Cám ơn….”

Cô muốn bỏ chạy thì lại bị người đó giữ chặt,người đó cúi đầu nở nụ cười: “Làm sao đây?Đụng trúng người khác còn múôn bỏ trốn?”

Nguyễn Miên Miên kích động,giọng nói này…sao quen tai thế?

Cả người cô cứng ngắc…từ từ quay đầu lại….giật mình…….