Cô hung hăng trừng mắt hắn,con ngươi của hắn rõ ràngcó ý trêu trọc,cô hận đến nổi muốn nhe răng cắn hắn..
Hắn cố ý ……
Cô không ngờ mình bị hắn nắm đuôi, tức chết người ta a a……
Nhưng mà,hiện tại cô phải về nhà gấp….
“…… Được,tôi chấp nhận là được chứ gì, nhưng mà anh không được đến trước nhà tôi” Nguyễn Miên Miên bất đắc dĩ thỏa hiệp với hắn.
Lam Dạ Ảnh được như ý nên nở nụ cười,thân thể nhích đến gần cúi xuống hôn lên môi của cô nói…… nói:“Thế này mới ngoan ……” Giọng nói nuông chiều cực điểm,con mẹ nó,làm cho cả người Nguyễn Miên Miên không thoải mái.
Trong lòng nàng thầm tính toán,hôm nay đồng ý là một chuyện,ngày mai lại là một chuyện,cô cứ không đi làm đấy để xem hắn có thể làm gì cô chứ?
Hừ, Nguyễn Miên Miên quyết định chiều hắn một chút……
“Tránh ra,tôi muốn mặc quần áo ……” Nguyễn Miên Miên thật sự muốn về nhà nhanh ……
Lam Dạ Ảnh tốt bụng đem quần áo đưa cho cô, Nguyễn Miên Miên lại trợn tròn mắt,quần áo rách như thế này làm sao mặc TT_TT?Váy bị xé làm hai,áo thì cũng rách te tua,nội y thì…. Cô nhìn quần áo mình rồi trừng mắt sang người đã làm nên việc này,hôm nay thật là một ngày xui xẻo quá đi a……
Lam Dạ Ảnh đột nhiên nở nụ cười,đưa cho cô một cái khăn, ngắm sơ qua ngực cô,cười tủm tỉm nói:“36C, được rồi,đợi lát nữa tôi mua quần áo cho cô, giờ tạm thời lấy cái khăn đó che đỡ……”
Nguyễn Miên Miên xấu hổ mặt đỏ bừng trừng liếc hắn một cái.Mẹ ơi!Hắn chỉ là sờ qua một chút mà biết số đo ngực cô, chán ghét a……
Lam Dạ Ảnh càng vui vẻ hơn nở nụ cười tươi rói, nheo mắt lại:“Trước tiên che lại,tôi cũng không muốn tình nhân của tôi đi trên đường bị người ta nhìn trộm……..”
_-|||
Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh,cô thật sự là không biết khi nào cô thành tình nhân của hắn rồi???? =_=
Đối với người đàn ông này, cô thật là không biết nói gì nên quyết định…… Không để ý tới hắn……
Nàng căm giận nhìn cái khăn,bĩu môi, đầu chuyển hướng ngoài cửa sổ, nàng cau mày,vẻ mặt khó khăn a, tuyệt không muốn nhìn hắn khuôn mặt đắc ý của hắn.
Gío biển thổi đến tóc cô, trong xe tràn đầy mùi dục vọng giờ theo gió bay ra,làm cho Nguyễn Miên Miên đột nhiên mặt đỏ tai hồng….
Buổi chiều chết tiệt này, thế nhưng cộ thật sự cùng hắn dã chiến…
Cô cắn răng, thật muốn cách tên đàn ông này càng xa càng tốt……
Lam Dạ Ảnh vui vẻ bận lại quần áo,a quần áo của hắn vẫn hoàn hảo như cũ,hắnnhíu mày,phát động xe rời khỏi bờ biển, chạy về đường chính……
Mặt trời chiều ngã về phía tây, phong cảnh đẹp. vô cùng…..
Nhưng mà,Nguyễn Miên miên mặt có chút khó hăn, khóe miệng co rút…… Thế nhưng…… Suốt một buổi chiều, ngay cả cơm trưa cũng chưa ăn, đói chết cô a…