Phía sau Trần Kỷ Niên không biết từ lúc nào xuất hiện một hộ vệ mang đao, người nọ dùng một đao bổ gã bất tỉnh, sau đó vác lên trên vai, mấy người còn lại một nửa đi theo phía sau Thẩm Thanh Yến, một nửa khiêng cái rương kia, lặng yên không một tiếng động lui ra ngoài. Những rương này lúc trước bọn họ còn làm bộ làm tịch dùng hai người khiêng, hiện tại một người liền dễ dàng khiêng ra ngoài, hiển nhiên không phải thị vệ tầm thường.
Tề Đại Tuyền nhìn chằm chằm hai vạn lượng bạc Thẩm Thanh Yến để lại, trong lòng có chút bần thần. Khó trách… Khó trách Thẩm Thanh Yến mang theo mấy người như vậy mà dám xông vào sơn trại. Mặc dù Nghiêm Tu không an bài người mai phục trước, mấy thị vệ hắn mang theo, cũng tuyệt đối có thể đưa người ra ngoài.
Nhưng… Nếu hắn đã nắm chắc đưa họ Nghiêm kia rời đi, vì sao lại phải đem bạc đến chuộc người đây?
Tề Đại Tuyền đương nhiên là không thể tưởng tượng được, Thẩm Thanh Yến để ý nhất chính là an toàn của Nghiêm Tu, nếu có thể không tổn hao gì mà đưa người ra, tiêu một ít bạc thì có đáng gì? Chỉ là hắn vừa nhìn thấy Nghiêm Tu bị thương liền không cách nào bình tĩnh, nếu không phải Nghiêm Tu kịp thời mở miệng, Thẩm Thanh Yến tất nhiên phải động võ, đến lúc đó không nói hai vạn lượng, giữa hai bên phải chết bao nhiêu người, vẫn là ẩn số.
Thẩm Thanh Yến cho đến khi xuống núi, cơn giận dữ trong mắt vẫn chưa tiêu tan, Nghiêm Tu bảo vệ hắn quá tốt, tốt tới mức hắn vậy mà chưa bao giờ ý thức được, Nghiêm Tu đứng ở trước mặt hắn cần phải đối mặt với nguy hiểm như thế nào. Lần này là cướp tài sản… Lần sau… Có thể mất mạng luôn không?
Nếu như có thể giam cầm người này ở bên cạnh mình, để cho y ở đâu cũng không đi được, để cho y cái gì cũng không làm được… Ý niệm điên cuồng này không ngừng kêu gào, chỉ có người này mới làm cho hắn sinh ra dục vọng mãnh liệt như vậy… Muốn sở hữu y, muốn xé toạc y, muốn nhìn thấy y bị mình làm đến khóc thút thít, muốn… để cho y chỉ thuộc về mình, dục vọng này đến mãnh liệt mà mạnh mẽ, làm cho Thẩm Thanh Yến vừa trở lại khách đã đè Nghiêm Tu lên trên giường mềm.
(Haizzz tưởng tượng tiếp cảnh H đi mọi người)
Trong một đống dấu vết xanh tím hết sức nổi bật, mà những vết thương còn chưa xử lý kia, làm cả người y lấm lem mà chật vật, Thẩm Thanh Yến nhìn chăm chú vào người ngất xỉu này rất lâu, trong đôi mắt đen nặng nề kia, ánh sáng cố chấp mà điên gần như muốn nuốt chửng Nghiêm Tu.