Thánh Thể Bất Phàm

Chương 125: C125



Lúc Diệp Phong nói ra lời này, trên mặt tràn ngập vẻ khinh thường, thậm chí đến cả ánh mắt cũng lộ ra vẻ khinh thường!

"Chiến thần phía Đông, là chiến thần phía Đông đó! Mày... Mày dám coi thường chiến thần phía Đông, mày không sợ chết sao?"

Kim Lăng Vương tức giận quát.

Trong mắt ông ta, chiến thần phía Đông là thống soái của cả Đông Chiến Bộ, dù là thân phận hay địa vị cũng đều cao. hơn bốn vị điện chủ ở Bắc Vực!

"Sợ chết? Nực cười."

Diệp Phong cười nhạt, không hề đặt lời nói của Kim Lăng Vương vào mắt.

So chống lưng? Diệp Phong chưa từng sợ ail

Ba vị sư nương của hẳn đã là sự tồn tại vô địch trên đời này rồi!

Huống chỉ Diệp Phong chính là người chống lưng cho. chính mình!

Chiến thần phía Đông thì sao chứ! Hắn căn bản không đặt vào mắt!

Nghe vậy Kim Lăng Vương sửng sốt, trong mắt ẩn chứa sự sợ hãi và lo lắng!


Ông ta cứ nghĩ lấy danh của chiến thần phía Đông ra sẽ khiến cho Diệp Phong phải khiêm tốn lại, nào ngờ Diệp Phong vẫn ngang ngược như vậy!

Kim Lăng Vương nghiến răng nghiến lợi mắng: "Hay cho. Diệp Phong, mày đúng là không sợ chết mà! Nhưng mà tao. nhấn mạnh một lần nữa, nếu mày giết tao rồi, chiến thần phía Đông chắc chắn sẽ không tha cho mày! Một khi ngài ấy ra tay thì đừng nói là mày, bạn mày là chiến thần Lãnh Huyết cũng đừng hòng sống sót rời khỏi Giang Nam!

"Nhấn mạnh con mẹ ông."

Diệp Phong đã nghe chán ngấy mấy lời uy hiếp này rồi, vừa dứt lời liền tát vào mặt Kim Lăng Vương!

Hai má Kim Lăng Vương sưng tấy, mất hết mặt mũi: "Diệp Phong... Mày... Mày là đồ ác ma! Mày sẽ gặp báo ứng!"

ời: "Ông làm chuyện ác táng tận lương tâm, trước khi tôi đến, không phải ông cũng sống rất tốt sao?"

"Tôi đây trừ hại cho dân, còn phải gặp báo ứng?"

Hai mắt Diệp Phong lóe lên sát ý!

Sắc mặt Kim Lăng Vương tái mét, sợ tới mức muốn khóc!

Ông ta quỳ xuống đất xin tha, chật vật như một con chó: "Diệp Phong, chừa cho tao một con đường sống, tiền của, mỹ nữ của tao đều cho mày hết, thế nào?"

"Tiền của? Mỹ nữ?"


Diệp Phong cười lạnh lùng: "Ông cảm thấy tôi thiếu mấy thứ đó à?"

"Đi chết đi." "Đừng, đừng...!"

Kim Lăng Vương liều mạng läc đầu, xin Diệp Phong đừng giết mình.

Nhưng Diệp Phong trong mắt lại không có chút thương xót nào, vừa nói xong, Diệp Phong đánh ra một chưởng, trực. tiếp biến Kim Lăng Vương thành một đám sương máu.

Kim Lăng Vương, chết!

Những người giàu có và quyền lực trong phòng tiệc đều run lên vì sợ hãi, đôi chân run rẩy, khi nhìn thấy Kim Lăng Vương bị Diệp Phong giết chết, gần như tất cả đều quỳ xuống trước Diệp Phong.

Diệp Phong sắc mặt bình tĩnh không chút dao động, giết Kim Lăng Vương đối với hẳn đơn giản như giết một con ruồi.

Hắn xoay người đi về dưới đài, đột nhiên phát hiện Long Nhập Hải đang trốn trong góc run rẩy.

Khoảnh khắc bị Diệp Phong nhìn thấy, đầu óc Long Nhập Hải trống rỗng, sắc mặt vô cùng khó coi.

"Đừng... Đừng giết tôi, không liên quan tới t Hải liều mạng läc đầu.

I" Long Nhập

"Đây không phải là bang chủ Long sao?"

Diệp Phong cười nhạt, thân là tay sai số một của Kim Lăng Vương, tên này và bang Long Hổ của ông ta cũng từng làm đủ loại chuyện xấu.

Lần trước Diệp Phong thả ông ta đi là để ông ta về báo với Kim Lăng Vương, nhưng lần này Diệp Phong sẽ không tha cho ông ta nữa.

Bốp!