Thánh Thể Bất Phàm

Chương 148: C148



Vừa dứt lời, chỉ thấy trong mắt hắn lóe lên ánh sáng khiến người khác khiếp sợi

Diệp Phong chủ động tấn công, sử dụng chiêu thức hung hãn sắc bén đáng sợi

"Đi chết đi!" Tên võ sĩ Nhật Bản kia hừ lạnh, dùng kiếm chém về phía Diệp Phong. Nhung mà còn chưa đến gần Diệp Phong đã cảm giác không khí xung quanh dường như trở nên vặn vẹo, trong tình hình này thanh đao katana trong tay hắn thậm chí còn không nhấc lên được!

Diệp Phong cười lạnh, tiến lên đánh một quyền vào mặt đối phương! Nhất thời chỉ nghe thấy một tiếng bốp trầm thấp vang lên!

Võ sĩ Nhật Bản còn chưa kịp kêu lên thì trán đã lõm xuống một lỗ, bị Diệp Phong đánh bay ra ngoài!

Bốp!

Lại là một tiếng động lớn, cơ thể gã đập mạnh vào cột đá, hai mắt trừng to, chết ngay tại chỗ!

Bảy người còn lại thấy cảnh tượng này đều không rét mà run! "Giết!"


Bảy tên võ sĩ Nhật Bản này căn răng, đồng loạt lao về phía Diệp Phong, tấn công từ hai phía!

"Một đàn kiến."

Diệp Phong khinh thường cười lạnh, không hề sợ hãi, lập tức lao về phía bọn chúng!

Một trận chiến kịch liệt nổ ra, có người dùng đao chém vào cánh tay diệp Phong, nhưng lại vang lên tiếng kim sắt va chạm giòn tan!

Mọi người có mắt đều sững sời

Thanh đao này không hề có tác dụng với Diệp Phong!?

Thanh đao trong tay gã là một thanh đao có thể chém sắt như chém bùn đó! Gã không tin, liên tiếp chém xuống mấy đao!

Diệp Phong tâm trạng tốt, đứng đó bất động, để mặt tên người Nhật này chém hắn!

Thậm chí đến cuối cùng còn chém ra lửa, mà cũng không mảy may làm tổn thương đến Diệp Phong!

Gã há hốc mồm, ánh mắt trừng to như quả chuông, hoàn toàn kinh ngạc đến mức nói không nên lời!

Kết quả này sao có thể không khiến hắn bị sốc và hoang mang?! Cảnh tượng bây giờ dù gã có nghĩ đến đầu nổ tung cũng không thể hiểu nổi! "Quái vật, mày là quái vật!"

Cuối cùng hắn cũng bình tĩnh lại sau cú sốc, hét lên thất thanh, ánh mắt hoảng loạn!

"Ếcg ngồi đáy giếng, đang gãy ngứa cho tôi à?" Diệp Phong lắc đầu cười, khóe miệng cong thành một vòng cung, giây tiếp theo hắn đột nhiên tiến lên, đoạt lấy thanh dao sắc bén trong tay người Nhật, sau đó chém vào cổ gã!


Một cái đầu lập tức lăn xuống, máu bắn tung tóe, khiến người khác kinh hãi! "Đao tốt." Diệp Phong nhìn thanh đao dài dính máu trong tay, vẻ mặt trêu tức.

Hôm nào đó nấu chảy thanh đao này ra, làm thành một thanh kiếm tốt, có lễ ba sư nương sẽ thích!

Ngay sau đó, hắn không dừng lại mà liên tiếp chặt đầu sáu gã võ sĩ Nhật Bản còn lại, thi thể chất chồng như núi!

Dáng người hắn cao gầy, làn da mà đồng cổ, trong tay cầm thanh trường đao dính máu, giống như một ác ma khiến người khác phải sợ hãi!

Chỉ trong vài phút, Diệp Phong đã giết hơn phân nữa võ sĩ Nhật Bản, thi thể khắp nơi, máu chảy thành sông!

"Ngu ngốc..."

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Sato Ichiro cuối cùng không thể bình tĩnh nổi nữal

Vẻ mặt ông ta u ám, lạnh lùng sát khí nhìn chằm chằm Diệp Phong. "Người Trung Quốc đáng chết."

Ông ta rống lên giận dữ, đoàn võ sĩ Nhật Bản mà ông ta dẫn đầu đã liên tiếp bị tổn thất nhiều như vậy, sao ông ta có thể nhịn nổi?!


Ông ta muốn báo thù!

Trong mắt ông ta lóe lên một tia sáng lạnh thấu xương, sát khí bắn thẳng lên trời!

Diệp Phong cong môi để lộ một nụ cười, mỉa mai: Đến đi phế vật, để ông nội nhìn xem rốt cuộc kiếm đạo của các người lợi hại đến mức nào."

Nói xong, hắn cầm lấy thành trường đao dính máu, hơi thở càng thêm sắc bén, như thể hóa thành một lưỡi dao sắc bén vô song!

"Ngu ngốc!" Sato Ichiro hét lớn, cả người tỏa ra sát khí đáng sợ. "Kiếm của tao, mày không cản được đâu!"

Ông ta hét lên một cách dữ tợn, giơ kiếm chém xuống, kiếm khí gào thét từng đợt, nháy mắt đã đến trước mặt Diệp Phong.

Lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng kim loại va chạm!