Thanh Xuân Ấy Của Chúng Ta

Chương 14: TẠM BIỆT



Ở lại xem thêm được một lúc nữa thì anh cô gọi bảo về vì việc của anh đã xong. Quay lại báo với Tiểu Mỹ một tiếng rồi đi.

" Mỹ Mỹ cậu ở lại xem nốt nha, mình phải về rồi. "

" Về sớm vậy sao mới xem được nửa trận mà. "

" Ừm mình về nha. Cậu báo lại với hai cậu ấy giúp mình. "

" Được rồi cậu mau về đi, mình sẽ báo lại cho hai cậu ấy. Bye bye. "

" Bye mình về trước nha. "

" Mau về đi. "

Giờ này sân trường cũng khá vắng nên xe đón cô cũng chờ ngay cổng trường cô không phải đi bộ rồi mới lên xe. Ra đến nơi anh cô giục cô mau lên xe để về nhà ngủ hôm nay anh khá là mệt mỏi.

Về đến nhà, vẫn như mọi lần ông bà cô ngồi ở ngoài phòng khách đọc báo và xem chương trình giải trí, ngôi nhà khá là náo nhiệt tiếng cười nói của bà và mẹ khi xem tivi, tiếng thảo luận đánh cờ của ông ngoại cùng với bố cô, còn ông nội ngồi yên đọc báo. Xem ra hôm nay công việc của mọi người rất nhàn rỗi, hôm nay bố cô về sớm hơn mọi lần, mẹ cô hôm nay cũng không có ghé qua tiệm thời trang của mình nói là tiệm chứ thực chất là một hiệu thời trang lớn. Chỉ là chưa thấy anh cả về nhà.

" Cả nhà iu con đã về rồi nè. "

" Nay về muộn vậy sao. "



" Không đâu ông nội, tại cháu phải đợi anh hai đó. Cháu phải đợi rất lâu luôn đó, đứng đau hết cả chân lên rồi. "

" Vậy sao thương cháu bà quá, thật ngoan khi đợi anh hai tan học. "

" Tiểu gia hỏa kia, anh đâu có bắt em phải chờ đợi đâu. Anh có bảo em về trước mà. "

" Anh đâu có bảo em về đâu. Anh nói đợi anh mà ."

" Con nhỏ gợi đòn, em đứng lại đó. "

" Anh có giỏi thì đừng đuổi theo em. Aaaaaa cứu con cứu con. Ông ngoại cứu con. "

Sau đó cô trốn sau lưng ông tinh ngịch lè lưỡi với Nhất Dương. Ông cô lên tiếng can ngăn sau đó ông bảo hai người không đùa nữa mau đi thay đồ để chuẩn bị ăn tối.

" Thôi nha ! Em không đùa với anh nữa em phải đi thay đồ đây. Mệt chết em rồi. Đói nữa, phải mau lên để ăn tối thôi. "

" Em nghĩ anh không mệt à. Đứng lại mau lên. "

" Em đẹp chứ em đâu có ngu. Có giỏi thì anh đứng đó đừng có đi theo em. "

Sau đó mọi người tập trung ăn tối. Trò truyện một cách vui vẻ, không khí thật là đầm ấm, ấm áp. Ăn xong mọi người lại tập trung ở phòng khách để nói chuyện với nhau. Còn ông nội và anh cả cô thì ở một bên an tĩnh đánh cờ.
— QUẢNG CÁO —