Hai người đi lại bên trên bãi cát im lặng mà không nói gì. Để phá vỡ bầu không
khí im lặng này cậu lên tiếng hỏi cô cũng chỉ biết ậm ừ trả lời đôi ba câu.
" Tại sao hôm nay đang ăn với chúng tôi cậu lại bỏ đi? '
Bạn tôi bị lừa gạt tình cảm nên chúng tôi đi giải quyết tra nam, tên khốn nạn đó.
" Vậy người đón cậu là ai?
Ban."
" Sao vậy, có chuyện gì sao? "
" Ừm, không có gì. Vậy tên đó chỉ là bạn thôi sao? "
" Vậy cậu nghĩ là ai?
" Tôi tưởng là ... mà thôi. '
Bờ biển buổi tối có gió lạnh bỗng nhiên cậu cởi áo của mình khoác lên người cô, nói :
Gió biển lạnh với lại cậu mặc đồ như vậy sẽ dễ bị cảm lạnh. "
" Cái đó mình không dùng nước hoa.
" Vậy cậu dùng gì vậy? "
Thấy cô hỏi dồn dập vậy cậu cũng ngại ngùng đỏ tai lên. Cũng may là đang buổi tối nên cô không nhìn rõ được sự xấu hổ này của cậu.( Trong suy nghĩ của cậu : Mình không dùng nước hoa đó là mùi cơ thể của mình. (^^) )
" Cũng muộn rồi mình đưa cậu về.
Không cần đâu cậu đưa mình về chỗ công viên nước gần trường đi xe nhà mình đang ở đó đợi mình rồi.
Cảm ơn cậu. Áo cậu mùi thơm quá vậy? Cậu sử dụng nước hoa nào vậy? Có thể cho mình xin tên cửa hàng được không? "
" Được, cậu về đi. '
" Cậu cũng mau về đi. Ngủ ngon. "
" Cậu cũng vậy. Ngủ ngon. "
Tạm biệt xong Bạch Phượng Minh không đi ngay mà chờ cô lên xe đi rồi cậu cũng mới khởi động xe đi. Về đến nhà bố mẹ cô hỏi tại sao về muộn, cô kể hết sự tình chuyện Tiểu Thái bị lừa gạt tình cảm. Mẹ cô nghe xong mà cũng tức giận thay nói ba người họ xử lý rất tốt tra nam như vậy không nên yêu. Bà nói :
" Vậy hãy để mẹ giới thiệu cho con bé vài người đàn ông tốt hơn, gia cảnh cũng tốt. "
" Tại sao phải tìm đến người khác chứ! "
'Vậy có đứa nào để ý đến con bé đó rồi sao? Mẹ có quen biết không? "
" Sao lại biết? Mẹ phải quen thuộc chứ. "
Mẹ biết thì cũng chỉ có thằng bé A Lương hay tiếp xúc với tụi nhỏ bọn con thôi chứ! Hả! Không lẽ chính là vậy sao?
" Chính xác! "
" Vậy con biết từ bao giờ? '
Cũng không lâu, con cũng mới biết thôi hà.
Cũng được đó chứ, mẹ thấy thằng bé đó cũng tốt mà. Được mẹ duyệt đó nha.
Mẹ duyệt thì cũng đâu được gì. Hai đứa nó một đứa phải biết, một đứa phải dũng cảm đuổi theo mới được chứ. "
" Vậy là chưa được rồi.
" Là vậy đó. Thôi con mỏi rồi con không ăn cơm đâu. Con đi thay đồ đi ngủ đây ạ, mai con còn phải dậy sớm để đi học nữa. Mẹ ngủ ngon nha!
Trò chuyện xong cô lên phòng vệ sinh cá nhân rồi nằm ngủ thiếp đi bao giờ không biết. Sáng hôm sau đến lớp cô vui vẻ chạy lại chỗ mọi người ngồi :
" Hôm nay mọi người đến sớm vậy sao? Hôm qua mình xin lỗi nha mình có chút việc nên không thể ăn cùng mọi người được. "
" Không sao đâu Tiểu Hy, cậu lần sau có dịp lại mời tui mình là được."
Được lần sau có dịp mình mời mọi người thêm một bữa nữa nha.'
" À, Tiểu Hy hôm qua kẹp..... "
'Mỹ Mỹ có người gặp cậu. "
Mỹ Mỹ đang nói đến đây Phượng Minh lên tiếng cắt ngang lấy cớ có người tìm để ngăn cản cô nói ra những câu tiếp theo. Sau khi Mỹ Mỹ ra ngoài quay vào trách móc cậu :
" Đâu có ai tìm mình đâu. "
'Vậy sao, chắc mình đã nghe nhầm rồi. "
Nói đến đây thì giáo viên cũng đã bước vào đến lớp, cả lớp đứng lên chào. Bắt đầu bài học mới.