Thanh Xuân Của Chúng Ta Đẹp Nhất Khi Ở Bên Nhau

Chương 7: Nhịp điệu cuộc sống tuổi trẻ



Cuộc sống năm hai Đại học tôi vui vẻ hơn vì đã dần quen với bạn bè trong lớp, tôi năng nổ hơn trong các hoạt động của lớp, nhờ đó tôi cũng cởi mở hơn rất nhiều không còn tự ti như trước kia, tôi có thể thoải mái thuyết trình trước lớp. Hơn nữa nơi tôi ở tôi cũng quen được một vài người, có một anh lại bắt chuyện với tôi và xin số điện thoại của tôi, anh ấy bảo đều là những người xa quê có duyên ở gần nhau nếu có chuyện gì thì anh em ở gần có thể giúp đỡ cho nhau, nghe vậy tôi cũng không thể nào từ chối được. Nhưng vào một ngày nào đó anh ấy rủ tôi đi ăn buổi tối chỉ có hai người thì tôi đã từ chối, anh ấy còn nói thêm chỉ là quý tôi nên muốn mời tôi đi ăn cùng thôi, tôi có chút do dự nhưng qua nhiều lần từ chối tôi đã đồng ý đi ăn cùng anh, nhưng tôi quyết định sẽ giấu Gia Luật vì sợ cậu ấy sẽ suy nghĩ nhiều. Không khí đi ăn cũng khá ngại ngùng vì tôi cũng không biết nên nói chuyện gì với anh ấy, tôi chỉ hỏi anh ấy về công việc và cuộc sống thường ngày của anh, trong lúc đợi thức ăn và để giảm đi độ ngại ngùng nên tôi xin phép vào nhà vệ sinh và cố tình ngồi trong ấy thật lâu. Khi tôi trở ra thì thức ăn đã được dọn ra, ăn xong anh lại chở tôi đi một vòng thành phố về đêm, lúc này tôi chợt nhớ đến Gia Luật cũng từng đưa tôi đi như thế, tôi chợt lấy điện thoại xem Gia Luật có liên lạc cho tôi không thì không thấy gì cả, tôi có chút thoáng buồn. Nhưng lúc ấy tôi đâu hề biết trong lúc tôi đi vệ sinh Gia Luật đã gọi cho tôi và anh ấy đã nghe máy, anh ấy còn nói anh ấy là bạn trai tôi, Gia Luật nghe xong liền tắt máy ngang, nhưng chuyện ấy mãi đến sau này tôi mới biết được.

Trong một lần cả khu trọ nơi tôi sống tổ chức tiệc tất niên, và mỗi người sẽ đóng một số tiền nho nhỏ nhưng bất ngờ thay khi anh ấy đóng luôn phần của tôi, khiến mọi người trong khu trọ không ngừng ghép đôi tôi và anh ấy, tôi cố biện minh thì cũng vô ích, còn anh chỉ cười trừ vì nghe một chị gần đó bảo anh cũng thích tôi. Khi biết được chuyện ấy tôi cố tránh anh nhiều hơn vì tôi nghĩ không nên cho anh ấy quá nhiều hy vọng khi tình cảm của tôi đã dành trọn cho Gia Luật, sau buổi tất niên tôi và mọi người cùng nhau dọn dẹp xong thì anh kéo tay tôi ra hành lang của khu trọ để ngồi, tôi cố tình bảo đã trễ rồi nên không muốn ra nhưng anh cứ một mực muốn nói chuyện với tôi. Sau một hồi nói đủ thứ chuyện thì anh chính thức tỏ tình tôi, tôi cũng không bất ngờ lắm nhưng thay vào đó là cảm giác hơi khó chịu, tôi bảo tôi có người yêu đang ở quê nhưng anh vẫn rất bình tĩnh nói sẽ đợi tôi cho đến lúc tôi đồng ý mới thôi. Sau chuyện tối hôm ấy tôi ngoài giờ lên lớp thì khi về đến phòng tôi đóng cửa suốt, vì không muốn gặp anh và không biết phải đối diện ra làm sao, thì anh lại nhắn tin bảo rằng nếu không có tình cảm với anh thì cứ xem anh như một người anh trai cũng được, đừng xa lánh anh như thế, tôi bắt đầu có chút mềm lòng, nhưng chỉ xem anh như một người anh, một người hàng xóm.

Năm ấy tôi về đón Tết cùng gia đình, đây là năm thứ hai tôi và Gia Luật yêu xa, mới đó mà đã mấy tháng trôi qua Gia Luật không liên lạc cho tôi nhưng tôi cũng không biết cách liên lạc cho cậu ấy thế nào, hôm ấy là ngày họp lớp của đám trẻ xóm tôi và tôi cũng góp mặt. Vì lười đi xe nên tôi đã nhờ đứa em họ gần nhà của tôi đèo tôi đi cùng, nói là em họ nhưng chúng tôi lại bằng tuổi và học cùng lớp nên gọi nhau "mày – tao" cho thân mật, hơn nữa đi với cậu em họ chính hiệu ấy thì ba mẹ tôi cũng yên tâm hơn.



Khi đến nơi thì các bạn khác cũng đã đến khá nhiều, tôi ngồi gần mấy cô bạn mà lúc bé hay chơi chung, một vài đứa đã kết hôn, một vài đứa đã đi làm, có đứa thì đi học.. nói chung hôm ấy chúng tôi có rất nhiều đề tài để bàn tán cho sôi nổi, nhưng nói tóm lại là buổi họp mặt vui vẻ đầu năm mới với tinh thần chơi là chính. Đến khi đồ ăn đã dọn ra đầy bàn, thì một giọng nói quen thuộc chợt cất lên:

- Xin lỗi mọi người, tôi đến trễ nhá!

Tôi lập tức nhìn về hướng ấy, là cậu ấy – Gia Luật với làn da rám nắng hơn, tóc đã cắt cao hơn, tôi đơ người ra mấy giây để nhìn cậu ấy nhưng cậu ấy chỉ nhìn thoáng qua tôi, tôi có chút hụt hẫng khi cậu ấy về mà chẳng hề nói với tôi lại còn muốn lơ tôi đi. Cậu ấy ngồi vào vị trí gần như là đối diện với tôi, ai nấy cũng vui vẻ nói cười rôm rả nên không để ý đến tâm trạng tôi là mấy, đến tiết mục mời bia, ai cũng phải uống hết ly, tôi nhìn ly bia mà ngao ngán vì từ đó đến giờ tôi đã biết uống bia bao giờ đâu, đành làm liều tôi uống một mạch hết ly, vị đắng lan tỏa đến đầu môi khiến tôi khó chịu thì lúc ấy cậu ấy đưa tôi một miếng trái cây nhỏ, tôi đón lấy và cảm ơn. Được một lúc sau mặt tôi đỏ ửng lên khiến mọi người không ngừng trêu tôi, sợ phải uống thêm nên tôi trốn vào nhà vệ sinh, vừa lúc ấy thì "anh hàng xóm" gần phòng tôi gọi đến chúc Tết, tôi chỉ trả lời hời hợt và tắt máy sau đó tôi bước ra khỏi nhà vệ sinh thì gặp ngay Gia Luật đang đứng ở đấy. Tôi bối rối không biết nói gì thì cậu ấy lên tiếng trước:

-

Đã lâu không gặp, dạo này cậu... cậu có tình yêu mới rồi đúng không?



- Ai bảo thế? Không phải đâu! Người lúc nãy gọi tôi là một người anh gần khu tôi sống gọi đến chúc Tết thôi! – Tôi liền giải thích như sợ cậu ấy sẽ hiểu lầm.

Cậu ấy cũng gật đầu và nói sẽ tin tôi, lúc ấy thì cậu em họ chính hiệu của tôi từ đâu xuất hiện đến hỏi hai chúng tôi đang làm gì mà đứng ở đây lâu thế, tôi sợ cậu em họ phát hiện liền lên tiếng:

- Vào đây không đi vệ sinh thì làm gì? Cậu nhớ uống ít thôi lát còn đèo tôi về, không là tôi mách ba cậu đấy!

Nói rồi cậu em họ Minh Chí của tôi cười hề hề còn tôi và Gia Luật thì trở ra bên ngoài bữa tiệc, tiếp đến chúng tôi lại đi đến quán karaoke, lần này Gia Luật chủ động ngồi gần tôi và lấy điện thoại ra để chụp hình, sau khi chụp ảnh cả lớp xong cậu ấy lại hô lớn lên:

- Tôi muốn chụp hình riêng với lớp trưởng, các cậu tránh xa đi.



Tôi bật cười với câu nói ấy và cả buổi tiệc hôm ấy thật sự rất vui, không ai biết chúng tôi là một đôi cũng không ai nghi ngờ gì hết, được một lúc nhìn lại đồng hồ đã hơn mười một giờ đêm, tôi đi lại phía cậu em họ bảo cậu ấy đưa tôi về thì cậu ấy bảo còn sớm ở lại chơi thêm một lúc nữa nhưng tôi một mực đòi về, thấy vậy Gia Luật mới lên tiếng đưa tôi về thì cậu em họ đồng ý ngay. Trên đường trở về nhà chúng tôi kể nhau nghe rất nhiều điều như cái thuở chúng tôi còn là những cô cậu học sinh cấp ba, gần đến nhà tôi kêu cậu ấy dừng xe để tôi đi bộ vào vì sợ gia đình tôi phát hiện, tôi xuống xe thì cậu ấy cũng xuống theo và ôm chầm lấy tôi, một cái ôm thật ấm áp giữa thời tiết thế này, cậu ấy còn nói thêm chỉ được về phép mấy ngày, hai ngày nữa cậu ấy phải về lại đơn vị công tác, sau khi kết thúc kì nhập ngũ cậu ấy sẽ theo học ngành cảnh sát như ba cậu ấy mong muốn, tôi ngạc nhiên nhìn cậu ấy vì đó không phải là điều cậu ấy mong muốn trước đó. Cậu ấy lại ôm tôi chặt hơn bảo như thế sẽ tốt hơn cho tương lai cả hai đứa và cũng có thời gian gần bên tôi hơn, tôi mỉm cười và bảo:

- Cậu trưởng thành nhiều hơn rồi!

Cả hai cùng nhìn nhau cười và đó cũng là lần đầu tiên tôi đi chơi về trễ như thế, cứ ngỡ sẽ bị mắng te tua nhưng may mắn khi tôi về thì cả nhà đã ngủ hết rồi, tôi nhẹ nhàng khóa cửa và trở về phòng với hai đứa cháu đã say giấc, tôi mỉm cười nhìn những bức hình hôm ấy, cả tôi cả Gia Luật đều trông rất tươi và tôi lại thêm hi vọng về con đường phía trước của chúng tôi.