Cả đám Ôn Dương bị Hoàng Thiên ném cho tơi bời, buổi đi chơi thành buổi luyện tập ác mộng của cả đám.Bọn họ tập trung chơi trong hai ngày để chuẩn bị tinh thần cho ngày mốt tham gia cuộc họp ban hội,cả đám chơi vui đến độ quên cả đường về buổi tối phải đợi Ôn Tuyền xuống xách đầu từng đứa về.
Ôn Dương và Hoàng Băng hiện tại đang thay đồ để chuẩn bị đến cuộc họp,Ôn Dương buộc tóc đuôi ngựa dài và bận áo trắng sơ mi trắng quần Tây đen, Hoàng Băng thay một bộ váy màu đen lịch sự toát lên khí chất của một vị tiểu thư mái tóc được xoã dài.
Ôn Dương nhìn Hoàng Băng cảm thán:
“Chị Băng,chị đẹp ghê luôn”
Hoàng Băng nhìn cô nói:
"Vậy em có muốn bận váy không "
Ôn Dương nửa con mắt nói:
“Tha cho em đi”
Hoàng Băng nghe vậy chỉ cười bất lực nhìn Ôn Dương đang chỉnh lại tay áo, lúc này từ bên ngoài vang lên tiếng mở cửa Hoàng Tuyết bước vào với bộ vest đen cao ráo và toát lên vẽ lịch lãm, Hoàng Tuyết nhìn họ hỏi:
“Tha cho em đi chị bật váy khó đi lại lắm,em không muốn đâu”
Hoàng Tuyết nghe cô nói vậy cũng cạn lời cười cười rồi ba người cùng nhau ra ngoài khi xuống tới sân thì đã nhìn thấy cả nhà đang chờ,bọn họ ai cũng đều đang bận vest,ngoại trừ Hà Nhiếp là bận váy body ôm sát người lộ ra ba vòng hoàn hảo.
Hoàng Thiên nhìn Ôn Dương hỏi:
“Bộ váy để ở trên bàn đầu giường để cho con đâu”
Hàn Diệt Phong từ từ tiến đến chỗ Ôn Dương nói:
“Em ấy không thích bận váy, nhưng bận như vầy cũng đẹp lắm”
Hàn Diệt Phong vừa nói vừa đưa tay về phía Ôn Dương,Ôn Dương đỏ mặt nhẹ nhàng nắm lấy tay của Hàn Diệt Phong,Ôn Tuyền không nói gì nhưng trong lòng rất không vui mà đưa ánh mắt đáng sợ nhìn Hàn Diệt Phong sau đó cũng nhanh chóng thu lại.
Nơi tham gia bữa tiệc hội họp là một chiếc du thuyền hạng sang do Tu La hội mở ra, những người có máu mặt trong giới Xã Hội Đen dường như đều có mặt để cuộc họp ban hội được diễn ra. Nơi bước lên du thuyền ở ngay cảng biển đã được trải thảm đỏ hai bên đứng đối diện nhau là những thuyền viên thủy thủ đoàn để chào đón các vị khách quý.Để tránh gây chú ý nên Hoàng Thị và Hàn Thị đã tách ra và đi hai xe khác nhau nhưng khi hai xe của bọn họ dừng lại trước bến cảng những người đã có mặt trên tàu cũng phải bước lên Boong tàu để nhìn bọn họ kể cả những người đi đến sau cũng buộc phải dừng lại và nhường chỗ cho bọn họ.
Hàn Lãng,Hạ Kiêu,Hàn Tử Diên và Hàn Diệt Phong bước xuống trước Hàn Lãng theo thói quen liền đi đến ghế phụ mở cửa đỡ Hà Nhiếp xuống xe,Hà Nhiếp khoác tay Hàn Lãng đi trước ba người Hàn Diệt Phong đi đằng sau không khí âm u khiến ai cũng phải sợ hãi và đề phòng.Cửa xe của Hoàng Thiên,Cố Thanh và Hoàng Tuyết cũng được mở ra bọn họ bước khỏi xe khiến tim của những vị Ban Chủ và Người Thừa Kế đều hẫng đến mấy nhịp, Hoàng Thiên bước đến cửa ghế phụ mở ra nắm lấy tay của Ôn Tuyền,Cố Thanh thì mở cửa sau cho Ôn Dương còn Hoàng Tuyết mở cánh cửa đối diện cho Hoàng Băng.Hoàng Thiên đi song song với Ôn Tuyền đi trước, Hoàng Băng ở đằng sau khoát tay Hoàng Tuyết,Ôn Dương và Cố Thanh đi song song đằng sau.
Ẩn Bang và Hắc Bang là hai Bang Hội không thua kém gì Tu La hội hai Bang này mỗi Bang cai quản hơn một nửa quyền lực của Chính Phủ cũng như bầu trời Kinh Tế trong nước và ngoài nước ai nghe đến tên cũng phải run rẩy, không ai là không biết sự đáng sợ của bọn họ Ẩn Bang có Hàn Lãng một tên giết người không gớm tay có Hà Nhiếp một khi đã tính kế thì không một ai thoát được.Hắc Bang có Hoàng Thiên một tên Ác Ma thích chà đạp người khác tính khí điên loạn thất thường,có Sát Thủ Hàng Đầu Thế Giới YZ đứng phía sau thao túng rất nhiều thứ.
Khoảnh khắc bọn họ xuất hiện ai cũng kiên dè sợ hãi và đề phòng bởi vì chỉ cần mắc một lỗi nhỏ trước mặt bọn họ thì không bất kỳ ai có kết cục tốt đẹp,ai cũng vừa run rẩy vừa thì thầm to nhỏ không dám nói lớn
“Nè không khí căng thẳng quá rồi”
“Đừng nói nữa, tôi vẫn chưa muốn chết trong tay đám ác ma này đâu”
“Không hổ là người kế thừa do ác ma sinh ra thật sự rất đáng sợ,tôi thậm chí là không thể thở được với sát khí của bọn họ đó”
“Áp lực quá”
"Cả người người tôi run quá đây là lần đầu tiên ở cùng một chỗ với bọn họ "
“Những cuộc họp lần trước chỉ có các Bang Cấp Cao mới ngồi cùng một chỗ chỉ khi họp mặt người thừa kế mới gặp trực tiếp như thế này”
"Con trai của tôi cũng không được như con của bọn họ đó "
“Rốt cuộc đã dạy dỗ thế nào mới có thể đào tạo ra ác ma vậy”
“Tôi không thở được luôn rồi,thật sự áp lực quá mức cho phép rồi”