Sáng hôm sau, bố mẹ cô làm giấy xuất viện cả ba người cùng đi về, vì là nhà có gia thế nên lúc nào cũng có xe riêng đến đón hết, đều này làm cô thật thoải mái vì ở thế giới kia cô đều ngồi trên xe buýt thậm chí phải tranh giành nhau chiếc ghế ngồi, cô vừa nghĩ vừa buồn cười cho bản thân, giờ đây không ai giành ghế ngồi với cô hết, mẹ cô cứ thấy coi ngồi lì liền mở miệng để xua tan bầu không khí ngột ngạt này:
" Hiểu Hiểu! lát nữa mẹ kiu quản gia Trần nấu món ngon cho ăn, con muốn ăn món nào, món tây hay là truyền thống, mà thôi con vừa khỏi bệnh nên ăn cháo đi!"
Cô nghe đến đồ ăn thì hai mắt sáng rực ra nhưng khi nghe đến ăn cháo thì mặt mày trầm xuống, cô thật sự rất ngán cháo rồi, mẹ cô là người cho cô niềm vui nhưng được một lúc thì dập tắt, đi thật là!
Bố cô nghe nãy giờ chỉ biết mỉm cười rồi mới mở miệng:
" Ở bệnh viện, Hiểu Hiểu đã ăn cháo rồi , bà mà bắt nó ăn cháo nữa hả, tôi còn cảm thấy ngán dùm luôn rồi nè! cứ để cho con muốn ăn gì ăn đi!"
"Bố nói đúng đó mẹ, con ngán cháo lắm rồi hôm nay con muốn ăn kiểu truyền thống, nha nha mẹ!"
" Được rồi! chiều cô lần này thôi đấy cô nương! để mẹ gọi điện để họ chuẩn bị trước."
"Dạ!"
Sau một hồi năng nỉ thì mama đại nhân đồng ý, nghĩ đến đồ ăn ngon thì tâm trạng liền vui vẻ, cứ thế ba người ngồi nói qua nói lại cho tới xe dừng lại trước căn biệt thự xa hoa. Khi cô bước xuống xe liền choáng ngợp, biệt thự này quá ư là rộng a, bước vào phòng cô thì cô liền không thể tin nổi nguyên chủ là người cuồng màu hồng!!! không được rồi để cô ra tay mới được.
Cô liền chạy đi tìm mẹ cô để bàn lại trang trí lại phòng ngủ của mình, cô thích màu tông sáng một chút nên quyết định làm tông trắng xanh, đợi ngày mai mới xong nên quyết dùng tạm phòng khách một ngày.
Tắm rửa xong thì xuống dùng bữa, nhìn bàn ăn toàn là món bắt mắt không, cô thật không thể chịu nổi nữa rồi, bụng cô cứ kiu nãy giờ nên cứ hối bố mẹ cô vào nhanh một chút, hai người họ nhìn cô như vậy biết biết lắc đầu bất lực.
Từ khi bị sốt tính tình liền thay đổi hẳn, từ một người bướng bỉnh trở thành một đứa trẻ ham ăn. Sau khi ăn xong cô liền xin phép lên phòng để dọn lại phòng một chút, dọn xong cô cứ đứng nhìn mình trong gương không biết thấy chán!! Quả thật đúng là một mỹ nhân a!!
Nguyên thân là một người biết giữ dáng, mỗi ngày đều ăn một lượng nhỏ nhưng đủ chất cho cơ thể vì thế cô mới có body chuẩn như vậy. Để tạo ấn tượng tốt cho nam chính nguyên chủ đã cố tập ăn sao cho cân đối body, thậm chí mỗi ngày đi học nguyên chủ đều trang điểm không hề nhẹ làm cho những người xung quanh lắc đầu, mẹ cô có khuyên nhưng cô bướng bỉnh không chịu nghe, đều này làm cho tình cảm mẹ con xa cách một chút. Cho nên từ hôm nay cô quyết định để mặt mộc tới trường.
Đứng ngắm mình được một lúc thì bản thân không thể chống cự được cơn buồn ngủ được, người ta nói " căng da bụng, trùng da mắt" quả thật không sai một chút nào đối với cô, cứ thế cô đã đánh một giấc tới buổi tối luôn!! đến khi nghe tiếng gõ cửa cô mới giật mình thức nhìn qua cửa sổ thì mới thấy mặt trời đã lặn từ lâu rồi, cô mới xuống giường để mở cửa:
" Có chuyện gì vậy?"
"Thưa tiểu thư! Phu nhân với ông chủ đang đợi người ở dưới phòng ăn để dùng bữa ạ!"
" Tôi biết rồi! chị xuống trước đi"
"Dạ!"
Cô nghĩ làm người giàu thật sướng chỉ có ăn với ngủ, muốn ăn thì hô một tiếng liền có người bưng ra. Cô vừa xuống chưa kịp ngồi thì mẹ cô đã hỏi khiến cô không kịp trả lời:
" Con thấy trong mình thật sự khỏe chưa? ngày mai con đi học được không?nếu con còn khó chịu trong người thì khỏi đi học đâu, nhà ta dư sức để thuê một giáo sư tới nhà dạy cho con, con thấy thế nào? còn mình thấy sao?"
" Tôi thấy con bé đã khỏe rồi với lại chuyện đi lên trường hay không cứ để cho con bé quyết định đi!"
"Tôi thấy vẫn không yên tâm lắm, Hiểu Hiểu hay làm theo cách của mẹ nha, đợi con bình phục hẳn rồi hả bàn tới chuyện lên trường!"
" Mẹ à! con khoẻ rồi! ngày mai con sẽ đi tới trường, mẹ biết con xưa nay rất bướng bỉnh nếu mà không theo ý con con sẽ không chịu đâu! Mẹ cứ yên tâm đi, con không có sao hết!"
" Ừ! vậy theo con đi!"
Ba người ăn xong thì đi ra phòng khách ngồi nói chuyện, bố cô thì ngồi coi tài liệu công ty, còn mẹ và cô thì coi chương trình là hai người cứ bàn luận về cái này cái nọ làm cho người đàn ông bên cạnh mỉm cười hạnh phúc, chỉ mong sau này con gái ông hiểu chuyện một chút là luôn hoà hợp với mọi người như hôm là tốt rồi! Một khung cảnh ấm áp đến lạ thường nhưng đã len lõi vào trái tim của ba người họ. Ở thế giới kia cô không có ba mẹ nhưng hiện tại cô đã có rồi, cô sẽ được nâng niu và được che chở điều này làm cho cô hạnh phúc vô cùng nên cô sẽ trân trọng gia đình này !!
Thời điểm tiếng đồng hồ tích tắc kiu đúng 10h thì mẹ cô lên tiếng:
" Hiểu Hiểu! con lên phòng ngủ đi đã trễ rồi, mai con còn dậy sớm đến trường nữa đó!"
"Mẹ con nói đúng đó, nếu thức trễ thì ngày mai con dậy không nổi đâu!"
" Dạ con biết rồi! hai người cũng đi nghỉ sớm đi ạ!"