Thanh Xuân Của Tôi Là Em

Chương 54: Chuẩn bị Bữa Cơm Trưa





Để tạo bất ngờ lớn cho anh cô đã không thèm gọi điện cho một cuộc nào mặc dù cô đã thấy cuộc gọi nhỡ của anh. Nhưng cô nào hay biết cơn tục tức này anh đều gáng lên nhân viên của mình làm cho mọi người trong công ty áp lực không dám phàn nàn một câu.

Máy bay hạ cánh xuống cô liền kéo vali ra và bắt taxi về nhà còn Cẩm Ninh đã đi xử lý bản hợp đồng ở thành phố khác rồi nên chỉ cô có về nhà thôi. Hôm nay cô cũng không cho bố mẹ cô biết cô đã về, cô chỉ nói sắp xếp xong công việc thì sẽ về nhưng chưa biết ngày nào cả.

Cô đứng trước cổng Chu Gia thì liền nhớ lại những kí ức năm đó, cô đi vào nhà người làm trong nhà đều vui mừng muốn la toáng lên nhưng bị cô ngăn lại bởi vì muốn tạo bất ngờ cho bố mẹ mình.

Người làm:" Tiểu thư về rồi!"

Hiểu Hiểu:" Phải! bố mẹ con đâu rồi dì!"

Người làm:" Lão gia với phu nhân đang dùng trà trên lầu ạ!"

Hiểu Hiểu:" Vâng vậy con lên đó, dì giúp con sắp xếp quần áo lại giúp con!"

Người làm:" Vâng!"

Cô đi đến gõ cửa thư phòng của bố mẹ, cô hít một hơi sâu liền mở cửa la lên.

Hiểu Hiểu:" Bố mẹ con về rồi!"

Mẹ cô:" Aaa! con gái của mẹ về rồi!"

Bố cô:" Về rồi là tốt!"

Mẹ cô:" Nhớ con chết đi được! sao không gọi bọn ta ra đón!"

Hiểu Hiểu:" Con muốn tạo bất ngờ mà! hihi!"

Bố cô:" Con nghịch ngợm quá!"

Mẹ cô:" Đã ăn gì chưa!"

Hiểu Hiểu:" Con đã ăn rồi!"

Mẹ cô:" Vậy qua phòng con đi ta với con tâm sự để cho bố con làm việc đi!"

Bố cô:" Ơ!"

Hiểu Hiểu:" Dạ!"

Bố cô nhìn hai người mà lắc đầu mỉm cười, cố gắng làm thật nhanh nốt công việc để dành thời gian cho con gái ông nữa.

Hai người về phòng cô, mẹ cô vừa giúp xếp lại đồ vừa nói chuyện. Không ngờ con gái bà bây giờ đã xinh đẹp hơn.

Mẹ cô:" Àh mà con bé Cẩm Ninh không về nhà chúng ta chơi sao?"

Hiểu Hiểu:" Cậu ấy đi xử lý bản hợp đồng rồi ạ!"

Mẹ cô:" Con đấy cũng đừng chăm chú làm việc nhiều quá ảnh hưởng đến sức, mà cũng mau kiếm người yêu đi chứ đã lớn thế này rồi!"

Hiểu Hiểu:" Được được con sẽ kiếm con rể cho mẹ!"

Mẹ cô:" Hay mẹ giới thiệu vài người cho con được không? con xem Minh Triết cũng không tệ a! con vẫn giữ liên lạc với nó chứ, giờ thằng bé đã có sự nghiệp lớn rồi đấy! mẹ thấy hai đứa cũng rất xứng đôi a!"

Hiểu Hiểu:" Mẹ à! con mới về nước mà mẹ đã bắt con đi lấy chồng rồi sao?"

Mẹ cô:" Đâu có!"

Hiểu Hiểu:" Được rồi mẹ cũng đừng nhắc chuyện này nữa, con sẽ tìm được một chàng rể tương lai vừa ý của mẹ!"

Mẹ cô :" Được, được! haha!"

Hai người nói một chút nữa thì mẹ cô ra khỏi phòng để cho cô thời gian nghỉ ngơi, cô nằm trên giường vì quá mệt mỏi nên đã ngủ thiếp lúc nào không hay, cô vẫn chưa gọi điện cho anh và cô cũng quên hẳn vụ việc này, có gì để mai tính tiếp.

Bố cô vừa làm xong liền gấp rút chạy qua phòng của cô để tâm sự nhưng chưa kịp mở cửa thì nghe giọng nói ở phía sau lưng truyền tới.

Mẹ cô:" Ông tìm con bé sao!"

Bố cô:" Đúng rồi!"

Mẹ cô:" Vậy về phòng ngủ đi! con bé ngủ rồi!"

Bố cô :" Cái gì ngủ rồi! nó tâm sự với bà được còn tôi thì không à?"

Mẹ cô:" Ơ cái ông này! con bé ngồi máy bay lâu nên đã mệt ngủ rồi! có gì mai hẳng nói!"

Bố cô:" Nhưng...!"

Mẹ cô:" Không nhưng nhị gì hết về phòng!"

Bố cô:" Biết rồi!"

Bố mẹ cô đứng tranh luận một hồi cũng về phòng nghỉ ngơi. Sáng hôm sau, cô thức dậy liền kiểm tra điện thoại nhận được tin nhắn của Cẩm Ninh.

Cẩm Ninh:" Hiểu Hiểu tớ kí được hợp đồng rồi, tớ ở đây nghỉ xả hơi một ngày, ngày mốt tớ sẽ về lại thành phố, hihi!"

Còn một tin nhắn nữa mà là của anh, cô mới giật mình bật dậy, anh nhắn rất nhiều cho cô còn gọi rất nhiều cuộc! chết rồi! lần này là anh giận thật rồi!

Cô vệ sinh cá nhân xong liền đi xuống chào buổi sáng mọi người, cô quyết định sẽ làm bữa trưa đến cho anh, một phần là muốn xin lỗi phần còn lại để tạo bất ngờ cho anh.

Cô đang hì hục nấu ăn trong bếp mà không biết bố mẹ cô đang quan sát cô từng chút một.

Mẹ cô:" Con bé làm cơm cho ai vậy?"

Bố cô:" Còn không phải cho chúng ta sao?"

Mẹ cô: " Bộ ông không thấy có hai cái hộp cơm à!"

Bố cô:" Ừ nhỉ!"

Mẹ cô:" Hiểu Hiểu! mới sáng sớm con làm gì trong bếp vậy!"

Hiểu Hiểu:" A bố mẹ chào buổi sáng! con đang làm đồ ăn cho mọi người!"

Bố cô:" Chào buổi sáng con gái!"

Người làm bưng giúp cô để đồ ăn trên bàn để cho hai người họ dùng bữa, trong khi ăn mẹ cô vẫn không quên nói móc mé cô vài câu. Trước khi bố cô đi làm cô đã đưa một hộp cơm cho ông, còn hộp còn lại thì cô đưa cho anh sau. Bố mẹ cô rất tò mò với hộp cơm còn lại, mẹ cô cũng đã hỏi nhưng cô lại không nói nên thôi.