Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 25



Lúc ý thức được điều này cậu đang mơ mơ hồ hồ nằm trên giường, cậu bị thao mệt vừa hận vừa tức giận ngủ mất, trong lòng thậm chí còn nghĩ lần sau gặp lại tên khốn kiếp kia không biết là lúc nào, lần sau chắc chắn phải bắt lấy anh, sau đó dùng xích sắt xích anh lại, để anh mãi mãi không thể rời khỏi mình, mãi mãi chỉ có thể thuộc về mình.

Nhưng hai tiếng sau cậu tỉnh dậy lúc đi ra khỏi bệnh viện, lại biết được anh hai vừa mới đến bệnh viện, còn mang một người đi, Lãnh Tịch sửng sốt một chút.

Không cẩn nghĩ cũng biết tại sao anh hai lại đến đây, mà cậu hiểu rất rõ thủ đoạn máu lạnh của anh hai, Lãnh Tịch nghĩ cũng không nghĩ lập tức xông vào trong nhà, sau đó nghe thấy tiếng súng, xông vào đã nhìn thấy hình ảnh như vậy, cho nên cậu bất giác chắn ở trước người Chu Uý Kì.

Nhưng cậu không ngờ rằng, tên khốn kiếp Chu Uý Kì này đến ma quỷ máu lạnh như anh hai cũng dám động, cậu thật sự vừa giận vừa không biết làm sao cả, anh hai rất cố chấp thì thôi đi, tên khốn kiếp này là chuyện gì? Thèm khát như vậy sao?

“Khốn kiếp!” Sau khi Lãnh Tịch đưa người về phòng, đẩy Chu Uý Kì một phát ngã ở trên giường, sau đó cả người đều đè lên, gắt gao áp chế Chu Uý Kì: “Anh giải thích rõ ràng cho tôi, anh với anh hai tôi là chuyện gì!”

Chu Uý Kì mặc kệ cậu đè mình, cũng không phản kháng, chỉ cười nhìn Lãnh Tịch nổi trận lôi đình, tiểu thiếu gia lúc này rất giống cá nóc bảo bảo nổi giận, cả người đều mang theo kim, hung ác ở đáy mắt cũng có mấy phần giống khí thế của thiếu chủ hắc đạo, nhưng Chu Uý Kì rất thích.

“Giải thích nhanh lên!” Lãnh Tịch hung hăng kéo cổ áo của Chu Uý Kì, giống như chỉ cần Chu Uý Kì hơi chần chừ cậu lập tức dùng một quyền đấm chết anh.

Không ngờ Chu Uý Kì bắt được hai tay của cậu hỏi ngược lại: “Vậy cậu nói cho tôi tại sao không để anh hai cậu bắn chết tôi?”

Lãnh Tịch ngừng lại, khí thế hung hăng nháy mắt mất đi hai phần, nhưng giây tiếp theo lại ra vẻ cứng rắn lên: “Không phải tôi nói rồi sao, tôi muốn chính tay giết anh! Tra tấn chết anh!”

Chu Uý Kì phì cười ra tiếng, bắt lấy hai cổ tay của Lãnh Tịch đột nhiên dùng sức một cái lập tức trời đất quay cuồng, Lãnh Tịch nháy mắt rơi vào thế hạ phong bị Chu Uý Kì đè ở trên giường, muốn giãy giụa nhưng hoàn toàn không thể động được, cổ tay bị nắm chặt không thể tránh thoát, chỉ có thể hung hăng nhìn Chu Uý Kì, nhưng ánh mắt của Chu Uý Kì khiến cậu không biết làm sao cả.

“Cậu không nỡ để tôi chết đúng không?” Chu Uý Kì đè cậu cười khẽ, giọng điệu chắc chắn.

Lãnh Tịch sửng sốt buột miệng nói ra: “Không đúng, không phải, anh nằm mơ cái gì!”



“Ha ha đứa trẻ khẩu thị tâm phi.” Chu Uý Kì cười ra tiếng: “Cậu rõ ràng không nỡ để tôi chết, không muốn tôi chết.”

“Không phải!” Lãnh Tịch lớn tiếng phủ nhận, nhưng không biết tại sao mặt mình cũng đỏ rồi, tai cũng đỏ.

Không ngờ Chu Uý Kì đuổi theo không dứt, tiếp tục chọc thủng che giấu của cậu: “Tiểu thiếu gia thích tôi rồi phải không?”

“Không phải không phải! Khốn kiếp anh nói nhăng nói cuội cái gì thế!” Lúc này Lãnh Tịch tức giận thật rồi, vừa phủ nhận vừa dùng sức đẩy lồng ngực của Chu Uý Kì, ý định tránh khỏi tầm mắt của anh, nhưng Chu Uý Kì giống như một ngọn núi đè ở trên người cậu không thể nào đẩy ra, do đó Lãnh Tịch càng mặt đỏ tía tai.

“Không phải thích tôi, lẽ nào chỉ đơn thuần là thích tôi thao cậu?”

“Chu Uý Kì! Anh còn nói bậy nữa tôi lập tức giết anh!” Lãnh Tịch sắp nổ tung rồi.

Chu Uý Kì thấy cậu thật sự tức giận, cũng không trêu trọc nữa, dứt khoát lật người một phát hoàn toàn ôm chặt Lãnh Tịch vào trong lòng: “Được rồi được rồi, không trêu cậu nữa, tôi biết cậu thích tôi không nỡ để tôi chết.”

“Đã nói không phải rồi!” Hai tay Lãnh Tịch hoàn toàn bị cánh tay của Chu Uý Kì giữ lấy không thể tránh thoát, chỉ có thể tức giận tuỳ ý anh ôm, sau đó căm tức trừng anh.

“Ngoan nào ngoan nào, tôi biết rồi.” Chu Uý Kì giống như dỗ bảo bảo ôm lấy cậu nhẹ giọng nói, nói xong còn hôn một cái lên trán cậu, động tác dịu dàng yêu chiều trước nay chưa từng có, hoàn toàn không giống với lúc trước đều là thô bạo và tình sắc, thậm chí cũng chưa từng nghiêm túc hôn môi cậu, Lãnh Tịch nhất thời bị nụ hôn này của anh làm cho sửng sốt.

Chu Uý Kì cúi đầu thấy người trong lòng ngây ra ngửa đầu nhìn anh, vậy mà đáng yêu nói không nên lời, vì thế nghiêng đầu một cái hôn lên môi cậu.

“Hô~” Lãnh Tịch đột nhiên bị hôn lập tức trừng mắt, cảm giác này lại ngọt ngáo như vậy.

Môi lưỡi Chu Uý Kì hôn cánh môi hơi mỏng của Lãnh Tịch, hình môi rất đẹp, dựa theo thiết lập của tiểu thuyết Mary Sue, đứa trẻ này chưa có nụ hôn đầu, cho nên Chu Uý Kì cho cậu chính là nụ hôn đầu, cũng là người đàn ông đầu tiên của cậu, người đầu tiên có cử chỉ thân mật với cậu, bảo sao cậu lại luôn luôn ghi nhớ Chu Uý Kì.