Thập Niên 70 Mang Theo Hàng Tỷ Vật Tư Gả Cho Anh Lái Máy Kéo Giỏi Nhất Thôn

Chương 13



Lại ánh mắt vừa sâu xa lại mang theo nét cảm thông, bao dung, thấu hiểu ấy.

Khóe miệng khẽ run, đây là lần đầu tiên Cố Tứ Diễn muốn tìm nữ đồng chí kia để hỏi xem rốt cuộc cô đang nghĩ linh tinh cái gì, về vấn đề đó của anh hay vì lý do gì khác!

Quá đáng thật!

“Đứng ngây ra đó làm gì, mau tới ăn cơm đi, hôm nay con cũng phải tới trạm máy móc công nghiệp kia mà?”

Mẹ Cố lôi kéo cha Cố và Cố Tứ Dụ bày hết thức ăn ra bàn, buổi sáng hôm nay mọi người sẽ ăn ở ngoài sân.

“Sao con làm nhiều như vậy chứ?!”

Mẹ Cố vốn còn tưởng rằng Khương Minh Trà chỉ hâm nóng bánh bột ngô và dưa muối mà thôi, định bụng đi nấu thêm mấy quả trứng gà nữa cho đủ dinh dưỡng.

Kết quả là bà trông thấy một bàn đồ sộ những thức ăn!

Một đĩa rau tể khuấy, một bát canh rau tể, còn có một đĩa bánh khoai tây sợi.

Canh, bánh, đồ ăn ăn với cơm, thứ gì cũng có.

Quan trọng nhất là cô dùng toàn những nguyên liệu bỏ xó mà chẳng ai thèm đụng vào, nhưng vừa nhìn đã thấy ngon!

Khương Minh Trà ngượng ngùng cười bảo: “Cháu thấy trong nhà có rất nhiều đồ ăn, gần đây mọi người đều bận rộn, buổi sáng ăn no một chút thì mới có sức làm việc.”

“Sao lại có cả bánh thế này!”

“Không đúng, đây không phải bột mì, đây là bánh gì vậy?”

Cha Cố cũng nghiêm túc nhìn một lượt, tức khắc cười: “Hình như là làm bằng khoai tây đó.”

Thời buổi này, nhà nào cũng nghèo khó, mọi người tới cả ăn no mặc ấm cũng khó, làm gì có ai chú trọng món ăn có ngon miệng hay không.

Chỉ cần có vị mặn, có nước luộc, đó đã là ngon rồi!

Những chuyện còn lại, chỉ cần có thể lấp đầy bụng, không khó ăn quá là được.

Nhà bọn họ có bốn lao động chính, Cố Tứ Diễn còn là tay lái máy kéo ở công xã nữa kìa, điều kiện cũng không tệ.

Nhờ có thế, tuy rằng nhà bọn họ còn không đến mức chỉ có mỗi rau dại khoai lang đỏ, nhưng cũng không thể không ăn mấy thứ ấy.

Cũng như hôm nay thôi, trong nhà vẫn còn đồ ăn, nhưng đều phải đợi đến tết nhất, lễ lạc mới có thể ăn một chút làm mừng!