Thập Niên 70 Mang Theo Hàng Tỷ Vật Tư Gả Cho Anh Lái Máy Kéo Giỏi Nhất Thôn

Chương 4



"Đúng rồi, cô mua hàng ở trên APP, một tiếng sau chúng tôi sẽ trực tiếp đóng gói hàng đưa tới tận nhà cho cô."

Đi ngang qua khu đồ điện gia dụng, tủ lạnh, máy giặt, điều hoà không khí, TV, radio, robot dọn nhà, quạt điện, ấm nước điện, máy sấy, lò nướng, máy lọc không khí cũng đều mua mỗi thứ mười cái.

Mua xong những thứ này, số dư trong thẻ ngân hàng còn lại chỉ một phần mười.

Khương Minh Trà vẫn cảm thấy không đủ an toàn.

Lỡ như gặp phải bệnh nước linh tuyền không chữa được thì làm sao bây giờ?

Nghĩ đến cái này, cô đi thẳng đến hiệu thuốc lớn nhất gần đó.

Khu thuốc tây, các loại thuốc kê đơn mỗi loại mua một đống, khu thuốc Đông y càng là hận không thể quét sạch sẽ tiệm thuốc của người ta.

Sau khi mua thuốc xong, tìm một nơi không người, cất xe Jeep và toàn bộ vật tư mình mới mua sắm vào bên trong không gian.

Sau đó lại lái chiếc SUV của mình đến trạm xăng dầu.

Trạm xăng dầu không giống siêu thị, mua quá nhiều dầu sẽ gây chú ý, cô liền chạy tận mấy trạm xăng dầu.

Tích trữ đủ xăng và dầu diesel chạy năm mươi vạn cây số.

Đi ngang qua ngân hàng, nghĩ đến từ xưa đến nay hoàng kim luôn là đồng tiền mạnh, dừng xe đi vào ngân hàng, mua rất nhiều vàng thỏi.

Đối diện ngân hàng chính là tiệm vàng, cô lại đi vào mua không ít.

Chờ làm xong những việc này thì về nhà, hàng hóa đã đặt khi nãy đều đã được đưa tới.

Uống một hớp nước, bắt đầu kiểm kê đồ vật mình vừa tích trữ, thuận tiện cất vào không gian.

Luôn cảm giác có một vật rất quan trọng mà mình đã quên mất.

Băng vệ sinh!

Thứ đồ thiết yếu mỗi tháng đều cần này, vậy mà cô lại quên bén nó mất!

Vừa mở APP siêu thị đặt một ngàn gói, vừa lái xe chạy đến siêu thị tiện lợi gần nhà.

Băng vệ sinh nhiều loại đến hoa cả mắt, nhịp tim càng lúc càng nhanh, cô càng ngày càng vội vã.

"Cô bé."

Ngay khi cô vội vã đi mua băng vệ sinh, đột nhiên bị bà cụ bày sạp ven đường gọi lại.

Bà cụ cười tủm tỉm nhìn cô, Khương Minh Trà sững sờ, "Bà đang gọi cháu sao?"

"Đúng vậy."

"Cô bé, tính một quẻ đi."

Thời đại này, người bày sạp coi bói trên đường nhiều một cách đặc biệt, đại đa số cũng là vì mưu sinh.

Khương Minh Trà đang gấp, muốn từ chối, nhưng lại không quá nhẫn tâm, trời nóng bức thế này.

Thế là mở túi tiền ra chuẩn bị cho bà cụ một chút tiền lẻ.

Kết quả vừa mở ra, ngây ngẩn cả người.

Mẹ nó, một hào cũng không có!

Bà cụ lấy mã QR ra: "Có thể quét mã thanh toán."

Khương Minh Trà: "..." Hiện tại thần bà đoán mệnh đều theo kịp thời đại rồi nha.

"Cô bé, ấn đường của cháu đã biến thành màu đen, gần đây sẽ gặp tai nạn đổ m.á.u nho nhỏ, nhưng mà sắc mặt hồng nhuận, cung điền trạch oánh nhuận, cung vợ chồng sung mãn, eo nhỏ m.ô.n.g nở nang, tương lai sống rất hạnh phúc, con cái đầy đàn, con cháu cả sảnh đường nha."

Đây đều là lời nói khách sáo khi coi bói, Khương Minh Trà cũng không để ý.

Quét mã thành công nói câu "Cảm ơn bà" sau tiếp tục chạy đến siêu thị.

Trực tiếp bảo ông chủ đem tất cả băng vệ sinh đặc biệt là băng vệ sinh ban đêm chất hết lên xe cho cô.

Sau khi lên xe, hàng rời dùng túi nilon đựng xách trên tay, còn lại toàn bộ cất vào không gian.

Làm xong những thứ này thì đói không chịu được, trên xe cũng tràn ngập các loại đồ ăn thậm chí là thịt tươi và đồ chua.

Khương Minh Trà từ trước đến nay thích sạch sẽ, mùi vị kia căn bản không có cách nào chịu đựng, trực tiếp lái xe về đến cửa hàng rửa xe gần nhà sau đó xách theo băng vệ sinh đi bộ về nhà.

Đèn xanh dành cho người đi bộ sáng lên.

Khương Minh Trà thấy hai bên không có xe, liền sải bước chân đi về nhà.

Bíp bíp bíp ——

Đang nghĩ ngợi, bên tai đột nhiên vang lên tiếng còi bén nhọn liên tiếp.

Khương Minh Trà bỗng nhiên quay đầu, một tia sáng hiện lên, một giây sau cả người bị đụng bay.

Băng vệ sinh đang xách trên tay rơi đầy trời, trước khi mất đi ý thức, Khương Minh Trà còn vươn tay ra nắm...

Làm sao vẫn còn độ ấm?

"Buông tay!"

Băng vệ sinh mềm nhũn đột nhiên biến thành một thứ nóng rực rắn chắc còn biết động đậy.