Thập Niên 70 Mang Theo Không Gian Gả Cho Chàng Quân Nhân Mặt Lạnh

Chương 2: 2




Linh hồn của Tần Hàn Thư ám lên tràng hạt, cùng lắm chỉ ở trong không gian, không làm được việc gì khác, cho nên cô chỉ có thể trơ mắt nhìn gia đình cha dượng tiêu dao vui vẻ.

Không biết có phải bởi vì oán hận của cô tích tụ ngày càng nhiều không, không gian tràng hạt bắt đầu xuất hiện dị thường, thi thoảng chấn động, sau đó chấn động ngày càng liên tục, khoảnh khắc trước khi Tần Hàn Thư trọng sinh chính là lúc không gian nổ tung.

Sau khi trải qua một trận tối tăm hỗn độn, Tần Hàn Thư mở mắt liền nhìn thấy Dương Ái Trinh ba mươi tuổi trẻ trung.

“Bác sĩ, anh mau xem thử con gái tôi, có nghiêm trọng không, lúc nào có thể xuất viện?” Dương Ái Trinh dẫn bác sĩ vào phòng bệnh, thần thái lo lắng.

Người không biết còn thật sự tưởng bà ta thương con gái.

Nhưng Tần Hàn Thư biết Dương Ái Trinh chẳng qua là sợ cô chết, liên lụy bà ta bị Hồ Đại Dũng chỉ trích mà thôi.


Kiếp trước Tần Hàn Thư không cấp cứu được, Hồ Đại Dũng gánh tội danh ngược đãi con kế, bị hàng xóm láng giềng chỉ trỏ mấy năm, cũng liên lụy Dương Ái Trinh sống chật vật trong cái nhà này mấy năm.

Bác sĩ tới kiểm tra Tần Hàn Thư một lượt, nói: “Không có gì nghiêm trọng, nhưng bệnh nhân vốn đã tổn hao thân thể, lần này lại mất nhiều máu như vậy, sau khi quay về phải bồi bổ dinh dưỡng thật tốt.

”Bác sĩ dặn dò kỹ càng với Dương Ái Trinh.

“Ngày mai xuất viện đi.

”Không đợi tới ngày mai, Dương Ái Trinh đã làm thủ tục xuất viện cho Tần Hàn Thư.

Bà ta nói: “Dù sao con cũng không sao, ở bệnh viện làm gì? Vì ở bệnh viện hầu hạ con, mẹ đã bỏ mặc chuyện trong nhà hai ngày rồi, không biết chú Hồ và anh chị con ăn uống thế nào, chúng ta vẫn nên về sớm một chút…” Tần Hàn Thư cười lạnh trong lòng, không nói gì.

Vừa hay cô cũng muốn về mau, lấy lại đồ thuộc về mình.

–Cha của Tần Hàn Thư xuất thân từ gia tộc lớn ở xã hội cũ, sau khi du học về nước đã mở một xưởng dệt, nói là muốn thực nghiệp hưng quốc.

Sau khi công tư hợp doanh, tuy nói xưởng dệt không thuộc nhà họ Tần nữa, nhưng cha Tần vẫn là xưởng trưởng của xưởng dệt, quản chuyện lớn nhỏ.

Năm 1962, cha Tần gặp tai nạn mất mạng trong một trận hỏa hoạn, năm đó Tần Hàn Thư chín tuổi.

Sau bốn năm, Dương Ái Trinh tái hôn với Hồ Đại Dũng.

Sau khi kết hôn, Hồ Đại Dũng dẫn một đôi trai gái song sinh của mình, ở nhà họ Tần.


Cha Tần dĩ nhiên có rất nhiều cửa hàng bất động sản ở xã hội cũ, chỉ là sau đó đều nộp lên trên, lúc Tần Hàn Thư chào đời, trong nhà đã không còn gì cả, ngay cả tứ hợp viện hai sân cũng có thêm hơn mười hộ gia đình vào ở.

Tần Hàn Thư và Dương Ái Trinh quay về tứ hợp viện, lúc này còn chưa tới giờ tan làm, trong viện không có ai.

Hồ Đại Dũng là đồ tể của xưởng thịt liên hợp, con trai ông ta Hồ Binh Binh tuy nói đầu óc đần độn bẩm sinh, nhưng trông giống như người bình thường, lại có sức mạnh, Hồ Đại Dũng liền dẫn theo bên cạnh làm học đồ, cũng coi như sắp xếp công việc cho.

Hai cha con đều chưa về, trong nhà chỉ có chị kế Hồ Văn Văn.

Nhà họ Tần ở nhà phía bắc của sân một, ba gian nhà chính cộng thêm hai gian kề bên, ở niên đại này mà nói, thuộc chỗ ở khá rộng rãi.

Đây cũng được coi là phần thưởng cho việc cha Tần chủ động nộp lên.

Ba gian nhà chính một gian cho Dương Ái Trinh và Hồ Đại Dũng, Hồ Binh Binh và Hồ Văn Văn mỗi người một gian, Tần Hàn Thư sống ở gian nhà kề nhỏ, một gian nhà kề khác thì chất rất nhiều đồ linh tinh.

Từ trên xe đạp của Dương Ái Trinh xuống, Tần Hàn Thư chạy thẳng tới căn phòng cô ở lúc nhỏ, sau này nhường cho Hồ Văn Văn.


Trong nhà, Hồ Văn Văn ngồi trước bàn học, trong tay đang nghịch tràng hạt “mượn” từ chỗ cô.

tràng hạt bồ đề 108 hạt kim cương, là khi Tần Hàn Thư vừa chào đời luôn bị bệnh, cha Tần đến Tây Tạng công tác đặc biệt xin về cho cô.

Ở trong lòng Tần Hàn Thư, đây là đồ quan trọng nhất mà cha Tần để lại cho cô.

Tần Hàn Thư rón rén đi tới.

Cũng không biết có phải Hồ Văn Văn chơi quá nhập tâm không, không phát hiện Tần Hàn Thư đã tới gần.

Nhân lúc cô ta không chú ý, Tần Hàn Thư nhanh chóng vươn tay giật lấy tràng hạt!.