Anh ấy lại ghét người yêu của em gái họ thêm một chút nữa: "Tôi để ý, có chút chuyện riêng tư cá nhân, tôi chỉ muốn nói với một mình người yêu của cậu."
Nghiêm Dặc:...
Nhưng lúc này không phải giờ phút xoắn xuýt may chuyện đó, chị họ rơi xuống nước phải nhanh chóng về nhà thay quần áo.
Lúc này không khí càng lúng túng, Tạ Tiểu Ngọc vội vàng đánh vỡ bầu không khí xấu hổ này, nói: "Được rồi, anh cả, em sẽ tìm anh sớm thôi."
Mạnh Cảnh Niên gật gật đầu, nói: "Anh đợi em ở khách sạn, em nhanh chóng đưa chị họ về di."
Anh quay đầu lại nói với hai đứa nhỏ: "Hai người các em đợi anh nói chuyện với chị của em rồi, sẽ đến tìm các em."
Cá Lớn Cá Nhỏ:.. Người anh trai này có chút đáng sợ phải không?"
Nhưng ngược lại, Tinh Tinh lại chẳng sợ anh ấy một xíu nào, cô bé cười hì hì, đáp: "Anh cả thật là đẹp trai, sánh với anh trai em luôn đó."
Mạnh Cảnh Niên bật cười, người yêu của em gái không thông minh bằng Tinh Tinh: "Em cũng rất đáng yêu."
Tinh Tinh vui mừng cười để lộ ra hàm răng trắng nhỏ của mình ra, cô bé lại có thêm một người anh trai kỳ quái nữa rồi đây....
Sau khi Tạ Tiểu Ngọc đưa chị họ về nhà, cô đi nấu một thùng nước nóng trước để cho chị họ tắm nước ấm, làm cơ thể ấm áp hơn.
Dáng người của cô với chị họ không khác nhau là mấy, nên cô lấy quần áo của mình cho chị ấy mặc, sau đó lại đi vào phòng bếp lấy ra một củ gừng già cắt thành lát, chuẩn bị nấu một chén trà gừng.
Nghiêm Dặc đang ở dưới bếp lò nhóm lửa, hỏi: "Tiểu Ngọc, sao em lại chạy đến công viên?"
Tạ Tiểu Ngọc ném gừng vào trong nước sôi, rồi bỏ thêm một viên đường đỏ, đậy nắp lại.
Cô chạy đến nồi dưới bếp lò, giải thích với Nghiêm Dặc: "Em nhìn thấy ở thế giới song song rồi nhớ lại chuyện xảy ra hôm nay với chị họ, em không biết anh đã trở về từ buổi huấn luyện nên đành phải một mình đến công viên tìm chị họ, ngăn cản chị ấy gả cho Lạc Chí Thanh, anh không trách em tự ý quyết định chứ."
"Anh không trách em, cảm ơn em Tiểu Ngọc."
Nghiêm Dặc nói: "Anh chỉ là không biết nên giải thích với chị họ như thế nào đây?"
Chị họ nhà anh có thể hiểu sai ý tốt, Nghiêm Dặc suy nghĩ nhớ đến ba chắc đang âm thầm giúp đỡ, nên sau này gọi điện thoại cho ba hỏi một chút sẽ rõ ngay. Trước kia, còn ở thôn Thanh Sơn, ba đã từng nói rằng cái chết của mẹ không liên quan gì đến cậu, nói anh đừng ghét cậu của của mình.
Ba cũng có nói do mẹ viết thư gửi về nhà, cậu cũng đáp lại rất chân tình, tình cảm giữa hai người cũng vô cùng tốt, chỉ có cô sai đi báo cáo thôi.
Đương nhiên, Nghiêm Dặc cũng hiểu phải trái đúng sai, chỉ là anh không biết lát nữa nói cái gì với chị họ đây.
Tạ Tiểu Ngọc nói: "Vậy anh cứ nghe chị họ nói là được rồi, còn nữa có Cá Lớn Cá Nhỏ với Tinh Tinh ở đó, chắc chắn sẽ không tẻ nhạt đâu."
Nghiêm Dặc nghe Tạ Tiểu Ngọc nói như thế cũng biết ý của cô rằng, chiều nay cô muốn đi ra ngoài.
"Chiều hôm nay em không ở nhà sao?" Nghiêm Dặc vội hỏi.
"Xế chiều em sẽ đi tìm Mạnh Cảnh Niên, hôm nay em bận chăm sóc chị họ, chuyện của anh ấy còn chưa giải quyết được, dù sao anh ấy cũng là anh rể tương lai mà."
Nghiêm Dac: …
"Chị của anh ga cho anh ấy sao?" Ban đầu anh còn thấy đó là nguy cơ, ngờ tới bây giờ thành anh rể luôn rồi, cảm giác này thật sự quái gở.
Tạ Tiểu Ngọc gật đầu, nói: "Đúng đó."
Anh ấy chết sớm khi còn trẻ nữa, nhưng lần này chắc chắn cô sẽ không để anh rể Mạnh gặp chuyện không may đâu.
Mạnh cảnh Niên cưới chị gái trở thành anh rể của anh, chuyện này là cho trong lòng Nghiêm Dặc có chút khó chịu.
Anh ngửi được mùi nồng của trà gừng, vội nói: "Sôi rồi kia, em nhanh đến xem thử đi."
Tạ Tiểu Ngọc đứng dậy mở nắp nồi ra, trà gừng đã nấu xong rồi, cô gọi Nghiêm Dặc rút củi lửa trong bếp lò ra.
Cá Nhỏ dựa trên bếp lò, vừa nhìn trà gừng đang sôi sùng sục kia vừa ngửi hương vị ngọt ngào của đường đỏ, liếm môi nói: "Chị, em muốn nếm thử."
"Em thì cái gì chả muốn nếm."
Tạ Tiểu Ngọc bảo thằng bé lấy ba cái chén ra, hôm nay ba người họ cũng đã đón gió ở bên ngoài nên để họ uống chút nước đường đỏ cũng tốt.
Cô đổ đầy ba chén, còn dư lại đúng lúc đủ đầy một chén to, Tạ Tiêu Ngọc thấy chị họ còn chưa tắm rửa xong nên cô bỏ chén vào trong nồi để lửa liu riu hầm cho nóng.
Cá Nhỏ nếm một ngụm, hương gương rất cay nhưng cộng vào đó là vị ngọt, thằng bé lại không nhịn được uống thêm một ngụm nữa.
"Chị này, anh cả trên du thuyền ngày hôm nay là ai vậy?"
Tinh Tinh tò mò muốn chết rồi: "Bọn em nghỉ mát ở chòi nằm trên sườn núi thấy được hết, sau khi anh trai của em thấy chị với anh cả xinh đẹp kia đứng trên du thuyền mặt cũng biến đen thui, chị nhìn môi của anh ấy kìa, cắn đến mức bây giờ còn động tơ máu đó."