Nghiêm Dặc đẩy người đàn ông vô dụng này ra, bảo vệ Tạ Tiểu Ngọc ở sau lưng, kiên định nói: "Đây là đối tượng của tôi, đừng để tôi lại nhìn thấy anh quấy rầy cô ấy nữa."
Tạ Tiểu Ngọc:.…
Kim Thủy Liên không tin.
Bà ta hét lên: "Có đối tượng rồi còn đi coi mắt, cậu coi mọi người đều là kẻ ngốc đấy à, tôi đã nghe ngóng rồi, cậu là anh trai cô ấy nhặt được, vừa rồi Tạ Tiểu Ngọc cũng nói cậu là anh trai cô ấy!"
Nghiêm Dặc nhếch môi cười khẩy: "Lần trước có người đàn ông không tin lời này, đã bị tôi đập gãy chân, đối tượng cãi nhau với tôi nên mới chạy tới
Nghiêm Dặc nói Tạ Tiểu Ngọc là đối tượng của anh.
Tạ Tiểu Ngọc đỏ bừng mặt lên.
Nhưng Kim Thủy Liên vẫn không chịu từ bỏ, cảm thấy mình bị đùa bỡn, phải xả cục tức này ra mới được: "Có đối tượng rồi còn đi coi mắt, tôi muốn khiếu nại, hai người đều phải bị xử phạt!"
Tạ Tiểu Ngọc kéo Nghiêm Dặc ra phía sau, tự đối mặt với bà điên này, cô làm như có thật nói: "Anh ơi, em đã nói mệnh em không tốt rồi, khắc cha khắc mẹ, bây giờ lại khắc đối tượng hẹn hò, anh mau chia tay với em đi."
Nghiêm Dặc:...
Kim Thủy Liên: "Cô đang nói bậy bạ gì đấy, đừng tưởng làm vậy là có thể trốn không bị xử phạt."
Tạ Tiểu Ngọc bước lên trước một bước, chăm chú nhìn vào khuôn mặt của Kim Thủy Liên, ngập ngừng nói: "Bác Kim à, có phải nhà bác gần đây không được thuận buồm xuôi gió lắm không?"
"Sao cô biết?"
Tạ Tiểu Ngọc cười thầm trong lòng, ngày hôm đó Kim Thủy Liên oang oang nói ở trong bệnh viện, mấy y tá đều nghe thấy hết.
Gần đây nhà Kim Thủy Liên gặp khá nhiều xui xẻo, đầu tiên là con chồn cắn chết con gà mái duy nhất đẻ trứng của nhà bà ta, sau đó là cháu trai bị bệnh, con trai cũng bị phê bình ở đơn vị.
Bà ta vốn định cưới vợ về sung hỷ cho con trai, đồng thời cũng giảm bớt gánh nặng việc nhà cho bà ta.
Kim Thủy Liên đề phòng nói: "Vậy cũng mắc mớ gì tới cô?"
"Cháu nghi ngờ bác Kim bị người lừa bịp."
Tạ Tiểu Ngọc giậm chân nói: "Thực ra ngày hôm đấy ở bệnh viện cháu đã nhìn ra nhà bác không được suôn sẻ, cố tình tránh xa bác, nhưng bác Kim cứ muốn tới gần, chắc chắn là có người âm thầm thúc đẩy, cháu nói không sai chứ?" Kim Thủy Liên càng nghi ngờ hơn.
Tạ Tiểu Ngọc mời Kim Thủy Liên đi tới tiệm cơm nhà nước, gọi món cật khía hoa xào, gan xào hành, thịt ba chỉ heo kho, sau đó ủy ủy khuất khuất nói với Nghiêm Dặc: "Anh Nghiêm Dặc, phiếu thịt phiếu dầu anh đưa cho em, lần nào cũng chưa tới cuối tháng đã dùng sạch, em khó nuôi như vậy, anh sẽ không chê em chứ?"
Nghiêm Dặc:.. Tiểu Ngọc là người dễ nuôi nhất, bữa hôm nay có lẽ là cô muốn lừa Kim Thủy Liên trả tiền.
Anh phối hợp nói: "Ngày nào em không ăn thịt sẽ không thể ngủ yên giấc, anh toàn phải mượn của người nhà đồng nghiệp. Haizz, ai bảo em phát bệnh sẽ đánh người cứ."
Kim Thủy Liên: "Cô có gì bệnh?"
Người có bệnh thì dù xinh đẹp hơn nữa cũng không thể bước vào cửa nhà bà tal
Tạ Tiểu Ngọc nói: "Cháu bị bệnh thèm ăn, phiếu thịt cả nhà đều dành hết cho một mình cháu, nếu đổi lại là nhà khác, chắc chắn sẽ nuôi không nổi. Cũng may hai đứa em trai của cháu đều rất hiểu chuyện, không cướp ăn thịt với cháu, ở nhà toàn để phần thịt cho một mình cháu ăn thôi."
Nghiêm Dặc gắp cho Tạ Tiểu Ngọc một miếng cật khía hoa xào: "Hôm nay có người mời khách, em ăn ít đi, có được không?"
Tạ Tiểu Ngọc: "Em sẽ cố gắng." Kim Thủy Liên:... Còn có loại bệnh lạ này hải
Tạ Tiểu Ngọc quét sạch một nửa bàn đồ ăn, ăn no xong mới bắt đầu ra sức biểu diễn.
Cô giả vờ kinh ngạc nói: "Ôi trời ơi, người giới thiệu cháu cho bác Kim đúng là độc ác, người đó không nói cho bác biết, sau khi cha cháu đón cháu trở về, chưa đầy một tháng sau cha cháu đã li dị với mẹ kế à. Mẹ kế của cháu đang làm Phó đoàn trưởng đoàn văn công, cũng phải về hưu non."
"Tuy chuyện dì ấy về hưu non và ly dị không liên quan gì đến cháu, nhưng bởi vì cháu quá xinh đẹp, rất dễ gây họa, lấy về nhà sẽ dễ xảy ra chuyện. Người giới thiệu cháu cho bác đúng là độc ác, bác Kim đừng để mắc lừa!"
Trong số mấy người hàng xóm của Kim Thủy Liên, vừa lúc có một người xinh đẹp đến mức hồng nhan họa thủy.
Em dâu của hàng xóm Lữ Thu Mai nhà bà ta quá xinh đẹp quyến rũ, bị lão Nhị nhà họ Tiết nhìn trúng, đối phương không từ thủ đoạn nào cướp người phụ nữ đó về. Chồng của người phụ nữ đó bị què, con cái còn nhỏ, người phụ nữ bị buộc phải bỏ chồng vứt con, ly dị rồi gả vào nhà họ Tiết.
Đáng thương cho chồng cũ của người phụ nữ đó, đã bị què còn phải chăm con, đều do kẻ họa thủy đó làm hại!
Kim Thủy Liên nhìn hai người phía đối diện bằng ánh mắt cảm thông: "Biết cô hại người như vậy, bạn trai cô còn tốt với cô?"