Thập Niên 70 Nhật Ký Nuôi Con Của Mẹ Kế

Chương 18: 18





Trương Hồng một đường tới mệt mỏi không thôi, nhìn thấy cô bé còn cười, "Lâu như vậy không thấy cháu, bây giờ lại càng xinh đẹp.

"Kiều Tĩnh An cầm hai túi cần sa, xách đồ dẫn bọn họ ngồi xe về nhà, dưới lầu gặp được người quen, còn giới thiệu cho mợ.

Đứa bé thứ hai nghe được tiếng nói chuyện bên ngoài thì mở cửa ra, thấy cô về vội vàng kêu một tiếng, "Anh cả, lại đây giúp mẹ mang đồ.

"Trương Hồng nhìn thấy trong phòng chạy ra ba đứa nhỏ thì không nói gì, còn gọi cô là mẹ, lúc này đã há mồm cứng lưỡi.

Kiều Tĩnh An đem đồ đạc vào trong phòng, lôi kéo mợ vào phòng.

"Mẹ, con nhớ mẹ rất nhiều.

" Đứa bé thứ ba nhào tới ôm chân của cô.


Em họ đẩy đứa bé thứ ba ra, chiếm lấy vị trí của thằng bé, từ trên cao nhìn xuống nhìn nó, "Đây là chị họ của chị nha, không cho phép nhóc ôm.

"Đứa bé thứ ba ngã một cái, oa oa khóc, "Mẹ ơi, con muốn mẹ con.

"Kiều Tĩnh An bất đắc dĩ ôm lấy đứa bé thứ ba, lại dỗ em họ, cô cắt đất bồi thường, đồng ý cho bọn họ một người hai con thỏ trắng lớn, hai đứa nhóc này mới chính thức bắt tay hòa giải.

Lúc này mợ đã có hồ đồ, "Đây là xảy ra chuyện gì vậy, con lấy mấy đứa nhỏ này từ đâu ra?" Lúc bà ấy vào cửa còn hoài nghi có phải người đàn ông của mình ở bên ngoài có tình nhân không.

Kiều Tĩnh An hai ba câu đã đem lai lịch của ba đứa nhỏ nói lại một lần, mợ và cậu cũng phản ứng giống nhau, "Con là khuê nữ, sao có thể tìm được người đàn ông ly hôn mang theo ba đứa bé được? Con vẫn còn là sinh viên đại học, đây là điều con muốn sao? Con không thể hồ đồ được.

"Lời này mấy đứa nhỏ nghe hiểu, đứa bé thứ ba sợ mẹ chạy mất, lập tức ôm chân của Kiều Tĩnh An, không cho cô đi.

"Chuyện này sau này rồi nói, trong phòng còn một đám nhóc con, sắp đến trưa rồi, vẫn là nấu cơm trưa trước đi.

"Mợ là một người tay chân lưu loát, tay áo xắn lên đi vào phòng bếp nhìn thấy một đống lương thực, than đá thì nói với Kiều Tĩnh An, "Những thứ này đều là con mang về đi, dựa vào cậu của con thì mấy người chúng ta phải chịu đói uống nước lạnh rồi.

"Kiều Tĩnh An cười, "Công việc của cậu rất bận.

""Hừ, ta còn không biết ông ta sao.

Cậu có đưa tiền cho cháu không?""Có ạ, cậu của con còn có thể bạc đãi con sao?""Vậy còn tạm.

"Làm bữa trưa cho năm đứa nhỏ ăn no xong, mợ vào nhà thu dọn hành lý, nhìn thấy chăn bông và vải trong tủ quần áo, còn có tiền và vé dưới gối thì đã biết Tĩnh An nói dối.


Mợ là một người biết chừng mực, mặc dù đều là người một nhà nhưng nên cho thì vẫn cho, đếm đủ hai trăm đồng rồi đi ra, trực tiếp nhét vào tay cô, "Mợ cũng không biết con đến đây đã tốn bao nhiêu tiền cùng vé, cho nên con cứ cầm chỗ này đi, nhiều ít cũng đừng so đo với mợ.

"Kiều Tĩnh An cũng không từ chối, trực tiếp cất đi, sau này lại dùng ra ngoài là được.

Ngủ trưa xong, năm đứa nhỏ xuống dưới lầu chơi, thời gian giữa trưa đứa bé thứ hai rõ ràng là người dẫn đầu.

Dặn dò bọn họ chú ý an toàn xong những thứ khác cô mặc kệ, dưới lầu đều là người nhà của nhân viên trong bệnh viện, bên ngoài còn có công an tuần tra, tiểu khu này rất an toàn.

Mợ mang máy may trong nhà ra lắp ráp, cắt vải theo kích thước chăn, trong chốc lát đã làm xong một cái chăn, bây giờ thời tiết rất đẹp, giặt sạch phơi khô, cất vào mùa đông đúng lúc lấy ra dùng.

Mợ hỏi chuyện của cha mẹ cô, Kiều Tĩnh An cũng không giấu diếm, nhỏ giọng nói chuyện bên kia.

Mợ thở dài, "Cha mẹ con cũng không dễ dàng gì  nhưng mà điều kiện bên kia dù sao cũng tốt hơn một chút, con lại nói được ngoại ngữ, không đi thì đáng tiếc.

"Kiều Tĩnh An làm bộ tức giận nói, "Con trở về mợ còn không vui?""Đó cũng không phải là không có người quản, hơn nữa, mợ cũng rất thích ba đứa nhỏ của cậu ta, thằng cả trầm ổn, thằng hai thông minh, thằng ba thích làm nũng.

"Tay mợ vừa làm vừa nói chuyện với cô, "Nhưng mà làm sao có thể giống nhau, sau này con muốn sinh con của mình thì không giống, chỉ cần con đối với mấy đứa nhỏ có chút không tốt, nhìn cô bảy bà tám kia đi, ở sau lưng không chọc chết con à.


Con của con có làm sai đi nữa thì có đánh có mắng cũng dễ dạy dỗ.

" Đối với mợ cô không có gì để che giấu, nói thẳng, "Thật ra trước đây con không muốn kết hôn, mợ cậu biết mà.

"Mợ gật đầu.

"Đụng phải một người như Hạ Huân, nói như thế nào, có chút quấn quýt lấy, con vậy mà lại không cảm thấy chán ghét anh ta, con cảm thấy có thể thử xem.

"Mợ nhìn cô, con bé này thích quấn quýt đâu? Những người mà bà ấy giới thiệu trước đây không phải rất phù hợp sao?Không được, bà ấy phải nắm chặt cơ hội, tìm cho con bé này thêm mấy người mặt dày nữa xem.

.