Lần trước đi vào trong huyện lấy tiền đi khám ăn hết rồi, lần này thì không được như vậy nữa.
“Thế sao lại không rảnh chứ, không rảnh thì cũng phải rảnh ra, không có gì quan trọng hơn vợ hết!” Triệu Văn Thao vừa nói vừa ôm vợ thật chặt: “Vợ ơi, lần này chúng nhất định có thể sinh một thằng nhóc thật mũm mĩm!”
Diệp Sở Sở nâng mắt lên nhìn hắn: “Vậy nếu là con gái thì sao?”
“Con gái cũng được.” Triệu Văn Thao không chút do dự nào nói: “Giống như vợ vậy, xinh đẹp, biết nấu nướng, làm áo bông nhỏ cho chúng ta, con gái càng tốt, biết quan tâm.”
Vị bác sĩ nữ nhìn thấy dáng vẻ hai vợ chồng như vậy cũng có chút bất lực: “Tôi nói cho anh chị biết, đây là cái thai đầu tiên nên vô cùng quan trọng, anh chị phải chú ý vào!”
“Trong chốc lát em cũng không nghĩ ra được muốn ăn cái gì. Chúng ta giờ đi sang nhà chị cả hay nhà chị năm đây?” Diệp Sở Sở hỏi.
Bọn họ đi lên huyện thành thì chắc chắn phải đi sang thăm nhà hai người chị, Triệu Văn Thao còn đem theo ít rau ít thịt, đều là chuẩn bị cho hai người chị đó cả.
“Em muốn đến nhà ai?” Triệu Văn Thao bây giờ cái gì cũng nghe theo lời vợ hết.
Diệp Sở Sở nhìn sắc trời: “Lúc này có lẽ chị năm còn chưa tan làm, chúng ta qua nhà chị cả trước đi, một lát nữa rồi đi qua nhà chị năm sau.”
“Được, chúng ta qua nhà chị cả trước.” Triệu Văn Thao cười cười dìu vợ ngồi lên xe, đạp xe đi đến nhà của chị cả Triệu.
Chỉ có một mình chị cả Triệu ở nhà, anh rể đi vào trong phố làm việc rồi, mẹ chồng thì đi cùng đi thăm họ hàng, còn dắt theo cả mấy đứa nhỏ, anh rể ở đơn vị trực ban phải đến muộn thì mới có thể về được.