Ba người Giang Tiểu Nhã ngời trên ba cái giường đối diện hai người Lâm Đường Đường, một chút gió cũng không thổi đến mấy người bọn họ.
Ba người Giang Tiểu Nhã chỉ có thể khô cằn nhìn Lâm Đường Đường cùng Dương Hồng đang ngồi hưởng thụ gió mát, một chút cũng không thấy nóng.Mà mấy người bọn họ, ban đầu cũng không cảm thấy căn phòng không có nóng gì mấy.
Nhưng mà bây giờ có đối lập, liền cảm thấy trên người mình đổ đầy mồ hôi, vừa nóng vừa khó chịu đến muốn mệnh.Giường Lưu Xảo Vân cùng Dương Hồng là cùng hướng, cô ta cân nhắc khoảng cách, cảm thấy có lẽ buổi tối mình cũng có thể hưởng thụ được một chút gió, nên liền yên lặng không nói tiếng nào.Nhưng Hà Ngọc Anh sao cũng nhịn không nổi, cô ta trực tiếp đi đến trước mặt Lâm Đường Đường, rút đầu cắm quạt điện.“ Lâm Đường Đường, cô dựa vào đâu mà một mình sử dụng một cái quạt điện, mà tiền điện lại để mọi người cùng nộp cho cô? Không biết bây giờ điện rất đắt sao? Sài quạt giống cô như vậy thì phải nộp hết bao nhiêu tiền điện chứ?”Nguồn gió đem đến sự mát mẻ đột nhiên biến mất, trong lòng Lâm Đường Đường đột nhiên dâng lên một cổ tức giận.Cô nhanh chóng đem đầu cắm quạt điện cắm lại một lần nữa, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Hà Ngọc Anh.“ Tôi xài quạt điện hết bao nhiêu tiền điện thì tự bản thân tôi giao, dù sao mỗi tháng nhà ở của thanh niên trí thức chúng ta cũng điều giao phí điện không sai lệch nhau lắm, cùng lắm nếu như nhiều ra thì tôi sẽ bù vào.”“ Tôi muốn xài quạt điện, mỗi ngày đều sẽ xài, thì làm sao? Cô có bản lĩnh thì cũng mua một cái đi.”Cái gì Giang Tiểu Nhã cũng khuyến khích Hà Ngọc Anh đi làm cho mình, mà Hà Ngọc Anh cũng là một người không có đầu óc, một hai phải đi trêu chọc Lâm Đường Đường.Lâm Đường Đường cũng sắp bị phiền đến chết, nói chuyện tự nhiên cũng mang đầy thuốc súng.
Lời này tương đương với mắng thẳng mặt Hà Ngọc Anh là nghèo lại không muốn người khác sống tốt.
Nhất thời Hà Ngọc Anh đều tức đến mức môi run lên liên hồi.“ Cô!”Hà Ngọc Anh chỉ vào Lâm Đường Đường, lại làm sao cũng không nói nên lời.Lâm Đường Đường còn chưa bị người ta chỉ thẳng mặt bao giờ, nhất thời sắc mặt cô cũng nhanh chóng lạnh xuống, lời nói lại càng thêm chọc đau người khác.“ Cô cái gì mà cô! Nếu như đã không nói nên lời thì tránh ra! Đừng có đứng ở đây cản trở tôi xài quạt điện, mùi thối trên người của cô thổi qua sắp hung chết tôi rồi!.”[ Hà Ngọc Anh giá trị phản cảm +1.]Phụ nữ hận nhất là bị người khác nói mình xấu hoặc thối.Hà Ngọc Anh tức giận đến thiếu chút nữa khóc lên.
Đặc biệt trên người cô ta thật sự là có mùi hôi, chính bản thân cô ta cũng tự mình nghe được.Cố tình lúc này Dương Hồng cũng rất đúng lúc che lại mũi mình, đem đầu nghiêng qua một bên.“ Ai da, đúng thật là, tôi nói sao mà cô vừa đi đến đây thì quạt điện liền thổi ra toàn mùi thối chứ...”Bị hai người Lâm Đường Đường nói như vậy, Hà Ngọc Anh làm sao còn mặt mũi mà đứng lại chỗ này, cô ta nhanh chóng tức giận chạy ra ngoài.Giang Tiểu Nhã chính mắt chứng kiến tất cả, nhưng cô ta không hề có ý định đi nói chuyện giúp Hà Ngọc Anh.
Mà âm thầm đắc ý liếc nhìn Lâm Đường Đường cùng Dương Hồng, yên lặng đi theo ra ngoài.Lưu Xảo Vân không biết suy nghĩ cái gì, sau khi Giang Tiểu Nhã ra khỏi phòng thì cô ta cũng nhanh chóng đi theo ra ngoài.Nhưng mà một tùy tùng khác của Giang Tiểu Nhã là Diêu Mộng Đào lúc này lại lười nhác nằm trên giường mà quạt cây quạt tay, không có bất kỳ hành động nào.Lâm Đường Đường cũng không để ý đến mấy người họ, hiện tại mấy vấn đề cấp bách cần giải quyết trên cơ bản đã được giải quyết, chỉ còn thừa lại một cái.Khắc phục hố xí nông thôn!Hố xí, xem tên đoán nghĩ, chính là mỗi người sao nhi sử dụng xong thì cũng không có quá trình xả nước, tất cả những thứ mọi người thải ra đều cùng rơi vào một cái hố phân.Phía dưới WC chính là hố phân, chỉ cần cúi đầu là có thể thấy những thứ bên trong không nói, ghê tởm hơn nữa là còn có rất nhiều dòi cùng ruồi bọ bay tán loạn.May mắn hôm qua cô xuyên qua trễ nên ăn uống cũng không nhiều lắm.
Sáng sớm hôm nay cô mới có ý muốn đi vệ sinh.Vừa rồi cô đi nhà vệ sinh ở trên trấn để giải quyết, nhưng mà cái hố xí ở trên trấn cũng làm cho cô phi thường khó mà tiếp thu nổi.
Lâm Đường Đường hầu như là bóp mũi mà ra vào, đôi mắt cũng không dám nhìn xuống dưới.Bây giờ trở lại thôn, vấn đề này sớm muộn gì cô cũng sẽ phải đối mặt.
Đặc biệt bây giờ lại là mùa hè, tình huống bên trong hố xí cũng có thể tưởng tượng được.Để có thể khảo sát được tình huống thực tế, Lâm Đường Đường tắt quạt điện đi đến hố xs một chuyến.
Lâm Đường Đường đứng bên ngoài nhìn vào.Hố xí là dùng gạch đỏ cùng bùn dựng lên, nhưng mà cái hố xí này cư nhiên lại là loại lộ thiên, không hề có nốc, vô cùng đơn sơ!Bên trong ra sao, Lâm Đường Đường không dám đi vào xem.Bởi vì thời điểm định đi vào, Lâm Đường Đường nhìn thấy được nơi đó có một ổ mạng nhện thật lớn, trên đó còn có một con nhện màu đen thật to nằm bò.Con vật này Lâm Đường Đường vừa nhìn thấy liền cảm thấy lông tóc mình dựng ngược lên, càng miễn bàn chuyện phải đi qua ở mạng nhện đó để đi vào WC.Bên ngoài hố xí chính là một hố phân thật to, những đồ vật thải ra đều sẽ rơi vào nơi này, cuối cùng sẽ hóa thành phân bón cho đồng ruộng..