Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc Đoàn

Chương 106: Trách Móc (3)



Những thứ này, là do phúc khí khủng bố bất chấp tự nhiên của Phúc Đoàn, một khi có người dùng khoa học nghỉ ngờ, thì sẽ bị phúc khí không khoa học làm mất mặt, mất hết mặt mũi.

Trong truyện Phúc Khí, thuận theo phúc khí của nữ chính chính là khoa học mạnh nhất.

Nhưng Sở Phong đến đây lâu như vậy, Trân Dung Phương cần cù tốt bụng, thím Hoa năng nổ bát quái, thím hai Tống nhiệt tình, những người này, những chuyện này đều thật sự tồn tại, vùng đất màu mỡ này, cần phải đổ mồ hôi làm việc chăm chỉ, mới có thể sinh ra hoa trái trù phú.

Không thuận theo, cũng chưa chắc sống không nổi.

Khả năng ghi nhớ của Sở Phong rất tốt, cô bé nói rõ ràng lưu loát: "Sáng hôm nay, thầy Tần, bác sĩ Chung mổ một con gà, trên gan của con gà bị bệnh có những điểm hoại tử màu trắng xám, là triệu chứng của bệnh tả gà. Bệnh tả gà cấp tính nếu phát bệnh nhanh, gà còn chưa kịp phát bệnh thì đã chết rồi. Gà trong đội chúng ta phát bệnh không tính là nhanh, mà là kiểu từ từ, cộng thêm một loại bệnh hô hấp khác, bị nhận lâm thành bệnh dịch gà mới."

"Bệnh dịch gà bất cứ lúc nào cũng có thể dẫn đến gà bệnh tử vong, thảo dược Trung dược tính chậm, vì để trị liệu nhanh một chút, sáng nay bác sĩ Chung và thầy Tần đã chọn tiêm thuốc pê-ni-xi-lin, tiến hành đồng bộ loại thuốc sulfa, phải bón mất ba bữa mới thấy hiệu quả, chuyện một cây thảo dược có thể lập tức có hiệu quả nhanh chóng, dựa theo lý luận thông thường và đạo đức quả thực không khả thi lắm."

Vài đội viên hiểu một chút y học gật đầu, thảo dược Trung tốt, nhưng bất kể thuốc gì, đều không thể ăn một cây là có tác dụng luôn.

Một đội viên nói: "Không phải bệnh tả gà sẽ lây sang gia cầm khác sao?" Sở Phong nói: "Trước khi thu hoạch vụ thu hoạch, đội lo lắng vịt làm hỏng lúa trong ruộng, thống nhất bán vịt, cho nên lần này chỉ có gà bị nhiễm bệnh."

Đội viên đó gật đầu, không khỏi nhìn Sở Phong đầy ngưỡng mộ.

Trí nhớ của đứa trẻ này tốt thật, cũng không luống cuống, làm gì có điểm nào giống với nhãi con dịch bệnh mà Niên Xuân Hoa nói?

Ngược lại, Phúc Đoàn có phúc mà Niên Xuân Hoa liên tục nói, hỏi mà không biết gì cả, chỉ có dáng vẻ trắng nõn, dịu dàng rồi nói cảm thấy có thể trị được... Không phải đội viên đó không yêu trẻ con, chủ yếu là do quá vô lý, nếu Phúc Đoàn vô cớ cho gà của anh ấy ăn loại thảo mộc không rõ nguồn gốc, anh ấy cũng tuyệt đối sẽ không để yên.

Hồng Thuận cũng hài lòng yên tâm, nghe Sở Phong nói, ít nhất anh ấy cảm thấy Sở Phong là bình thường.

Nghe Phúc Đoàn nói cái gì mà cảm giác... Hồng Thuận đau cả đầu, nhưng cũng không thể tính toán với trẻ con.

Sao Niên Xuân Hoa không thể nhìn ra khuynh hướng của Hồng Thuận được? Đôi mắt ba góc nham hiểm của bà ta nheo lại, Sở Phong, một người ở kiếp trước gả cho một tên lưu manh, nhãi danh dịch gà làm mất mặt cả gia đình, tại sao lại có được sự coi trọng của bí thư chứ?

Nghĩ đến những chuyện kỳ lạ trong khoảng thời gian này, Niên Xuân Hoa bắt đầu nghi ngờ, lẽ nào nhãi danh dịch gà này...

Nghĩ lại thì cảm thấy không thể nào, nếu Sở Phong và bà ta đều có ký ức của kiếp trước, vậy tại sao không giữ đứa bé phúc khí là Phúc Đoàn này lại? Hơn nữa, kiếp trước trí nhớ của Sở Phong quả thực không tệ, đáng tiếc, chỉ có mỗi trí nhớ tốt mà thôi.

Đời trước Sở Phong lại dám tranh giành với Phúc Đoàn lên thành phố học, kết quả thì sao? Bị một tên lưu manh làm nhục. Bị một tên lưu manh làm nhục là một chuyện mất mặt, truyền đi thì sẽ rất xấu hổ, nên Niên Xuân Hoa dứt khoát làm chủ, để Sở Phong gả cho tên lưu manh đó. Sở Phong này quá vô dụng quá vô phúc, trí nhớ của cô quá tốt, chỉ là không thể quên được chuyện xảy ra hôm đó, từ đó mà bị trầm cảm, tinh thần cũng không được bình thường.

Tại sao bây giờ Sở Phong lại có danh tiếng lớn như vậy?