Theo sau ánh nắng chiều, ba người Giang Noãn hài lòng trở về.
Lý Nguyên Nguyên có một phòng riêng cho chị em muốn nói chuyện riêng, cả ba quyết định đến nhà Giang Noãn ngủ, nguyên nhân là giường của Giang Noãn rất to và mềm, trong phòng có phòng tắm riêng, lại còn có quạt!
Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên về nhà cất đồ đạc, thay quần áo rồi đến chỗ Giang Noãn.
Tiếng ve đêm mùa hè kêu vang bên tai, trong phòng của Giang Noãn, Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên đã tắm xong, đang thoải mái nằm trên giường Giang Noãn nói chuyện phiếm.
Thấy Giang Noãn ra khỏi phòng tắm, Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên đều sững sờ.
Giang Noãn mặc áo hai dây và một chiếc quần đùi bước ra, đôi chân thon và thẳng, tinh tế mềm mại, ngay cả ngón chân cũng trắng nõn và mềm mại.
Lý Nguyên Nguyên lí nhí: "Noãn Noãn, sao cậu lại mặc ít như vậy?"
"Đó là đồ ngủ, trời nóng như thế, mặc quần dài sẽ nóng c.h.ế.t mất, mặc như này rất thoải mái. Hơn nữa, trong phòng chỉ có một mình mình, nên muốn mặc như nào thì mặc." Ở đời sau kiểu ăn mặc như cô rất phổ biến trên đường phố, suy cho cùng quần đùi và áo dây là món đồ cần có của các cô gái trong mùa hè!
Do hạn chế của thời đại này, cô chỉ có thể mặc chúng như đồ ngủ, vừa tốt cho làn da, vừa thoải mái, vừa đẹp!
Lý Nguyên Nguyên nhìn Giang Noãn mặc mát mẻ, lại nhìn bộ đồ ngủ ướt đẫm mồ hôi mà mình đang mặc, khó có thể không tán đồng.
Lý Nguyên Nguyên nằm thoải mái đến mức không muốn rời giường, vừa định nhờ Giang Noãn lấy hộ cốc nước đã thấy Giang Noãn cúi xuống, ánh mắt lập tức khóa chặt trên rãnh sâu, cô ấy vô thức nuốt nước bọt: "Noãn Noãn... của cậu... lớn quá... làm sao cậu phát triển được như thế!"
Ngực to m.ô.n.g căng, phạm quy quá rồi đấy! Người yêu của cô thật hạnh phúc!
Sau đó cô ấy lặng lẽ chạm vào của mình, hu hu hu, rất nhỏ! Buồn c.h.ế.t mất!
Cái đồ háo sắc, Giang Noãn hờn dỗi liếc nhìn cô ấy, gợi ý: "Uống thêm sữa và ăn nhiều thức ăn giàu protein, cậu vẫn đang phát triển, sẽ lớn thêm."
Trang Nghiên kéo tay Giang Noãn hỏi: "Noãn Noãn, cậu đang học sao, nhưng hiện tại cả nước dừng việc học, sau này không có thi đại học nữa, chỉ có thể tiến cử học đại học Công Nông Binh, sao cậu vẫn học thế?" Vừa vào phòng cô ấy đã nhìn thấy quyển sách trên bàn của Giang Noãn, giống như đang học kiến thức cấp ba, cô ấy khó hiểu.
"Đúng vậy, Noãn Noãn, trường học đã đóng cửa từ lâu, lúc đó tớ còn chưa học hết cấp ba đã cho nghỉ rồi." Lý Nguyên Nguyên cũng nói.
Những ngày Giang Noãn về nhà ngày nào cô cũng đọc sách, giải bài tập, bây giờ cô đã xem qua hết kiến thức trong sách rồi, giờ cô chỉ ôn tập lại.
Chỉ còn hơn một năm nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học, cô ám chỉ: "Học tập là một thói quen tốt, có thể rèn luyện trí não, ngăn ngừa bệnh Alzheimer trong tương lai, quan trọng nhất là tớ nghĩ cuộc sống sau này sẽ ngày càng tốt hơn, kỳ thi đại học được khôi phục thì sao? Như thế thì tớ sẽ có thêm cơ hội đỗ đại học hơn những người khác, dù sao ngày nào tớ cũng học!" Giang Noãn giả vờ rất ngây thơ nói ra những lời này.
Cô nhìn vẻ mặt của Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên đang bị lời nói của mình làm cho sững sờ, cô nói nhỏ nhắc nhở: "Nguyên Nguyên, Nghiên Nghiên, học tập là nấc thang tiến bộ của con người, có lợi mà cũng có hại, bình thường các cậu nên học nhiều, là một người yêu thích học tập!"
Trang Nghiên phản ứng lại, thấp giọng nói: "Noãn Noãn, lời này cậu nói với bọn tớ thôi nhé, đừng nói cho người khác biết, nếu bị một số người có lòng riêng nghe thấy, sẽ bị tố cáo!"
Lý Nguyên Nguyên gật đầu lia lịa, bây giờ tình hình đang căng thẳng, hàng xóm của cô ấy đưa ra một số nhận xét chính trị, họ bị gia đình nọ tố báo, đưa đến trang trại lao động cải tạo. Những lời nói vô tình của Noãn Noãn mà bị người khác nghe được nói quá lên, thì sẽ xong đời!
Nhìn Giang Noãn ngoan ngoãn gật gật đầu, nhắc lại nhiều lần mình sẽ không bao giờ dám nói những lời này nữa.
Trái tim đang đập loạn của Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên dần bình tĩnh lại, họ thực sự sợ hãi trước lời nhận xét táo bạo vô tình của Giang Noãn.
Nhưng trong lòng họ không khỏi suy nghĩ, tương lai sẽ tốt hơn sao? Kỳ thi tuyển sinh đại học thực sự được khôi phục?