Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 113



Giang Noãn cầm lấy khăn tay mà Hứa Yến đưa cho, lau mồ hôi trên trán, thở một hơi: "Cô Hứa, mợ ơi, cháu còn món này nữa là nấu xong, mọi người bảo ông Hứa và ông bà ngoại cháu chuẩn bị ăn thôi ạ!"

"Được, bọn cô đem những thứ này đặt lên bàn trước, Noãn Noãn vất vả rồi." Hứa Nhã cầm hai đĩa món ăn thơm phức lên nói.

Sau khi Chu Dung và Hứa Nhã bưng bát đĩa ra, Hứa Yến bước từ chỗ đang nhóm lửa đến chỗ Giang Noãn, quạt cho cô: "Mệt rồi đúng không?"

Giang Noãn vừa muốn nói “em không mệt”, nhưng lời nói vừa đến bên miệng lại dừng lại, cô làm nũng: "Vâng, vừa nóng vừa mệt. Anh ơi, sau này anh học nấu ăn nấu cho em ăn được không?"

Thật ra cô chỉ nóng thôi chứ không mệt lắm. Cô chỉ phụ trách nấu, những việc khác không cần động tay, bọn mợ cô đã làm gọn gàng hết rồi.

"Ừ, anh sẽ chăm chỉ học."

Nghe được lời hứa hẹn long trọng của người đàn ông, trong lòng cô cảm thấy có chút ngọt ngào, cô thích anh như thế này, yêu cô cưng chiều cô không có điểm dừng.

...

Lúc này trong phòng khách sôi động hẳn lên, mừng Hứa Yến về nhà, cũng chúc mừng Hứa Yến và Giang Noãn mới yêu nhau.

Ánh mắt Triệu Lị Lị nhìn Giang Noãn lay động không ngừng, sau khi đưa Dư Đan mất kiểm soát cảm xúc trở về vào buổi chiều, cô ấy luôn trốn trong phòng cho đến khi bị mẹ gọi ra ăn cơm.

Thức ăn trên bàn đủ màu sắc, mùi thơm nồng nàn hấp dẫn, cô ấy biết những món ăn trên bàn này là do Giang Noãn làm thông qua bọn mẹ mình. Mẹ cô ấy còn đùa rằng bà nấu ăn bao nhiêu năm cũng không bằng Giang Noãn, còn trêu muốn bái Giang Noãn làm thầy. Trong lòng cô ấy cảm thấy chua xót, có thể thấy mẹ cô ấy rất thích Giang Noãn, những người khác cũng rất cưng chiều Giang Noãn.

Cô ấy bỗng nhiên nghi ngờ về những gì Dư Đan đã nói với mình lúc chiều.

Lúc chiều, khi anh họ và Giang Noãn rời đi, cô ấy nhìn Dư Đan đau lòng tuyệt vọng rơi nước mắt, giống như có thể ngất đi bất cứ lúc nào.

Cô ấy ngập ngừng lên tiếng: "Chị Đan ơi, giờ anh họ em có bạn gái rồi, hay là chị quên đi." Cô ấy cũng là một người có quan điểm đúng sai, biết đâu là đúng, đâu là sai, đâu là điều nên làm và không nên làm.

Không ngờ Dư Đan lại hung hăng nhìn mình chằm chằm: "Lị Lị, em có còn là bạn thân nhất của chị nữa không? Giang Noãn là đồng nghiệp của chị, chị biết bộ mặt thật của cô ta, có rất nhiều đồng chí nam ở chỗ làm bày tỏ tình cảm với Giang Noãn nhưng cô ta không hề từ chối bất cứ ai. Trái dụ dỗ một người, phải quyến rũ người nữa, cô ta là một con hồ ly tinh chuyên quyến rũ đàn ông, đúng là mặt dày."

"Lị Lị, em phải giúp chị, đừng để anh Hứa Yến bị cô ta lừa. Mọi người chớ bị cô ta làm mù mắt!"

Triệu Lị Lị nổi cả da gà khi bị cô ta nhìn chằm chằm, cảm thấy Dư Đan như bị ma chướng, những lời cô ta nói và vẻ mặt của cô ta lúc này khác với người mà cô ấy quen biết trước đây, cô ấy im lặng không đáp lại, nhanh chóng tới đỡ đưa cô ta về nhà.

...

Triệu Lị Lị lơ đễnh nghĩ cách khuyên nhủ Dư Đan, cô ấy thật sự không cảm thấy Giang Noãn là một người phụ nữ xấu, cũng không làm ra nổi việc nối giáo cho giặc.

Cái bát trống rỗng của cô ấy bỗng nhiên được mẹ cho đầy thức ăn, mẹ cô ấy còn gõ vào đầu cô ấy: "Đang nghĩ gì vậy? Còn không mau ăn đi! Thức ăn bị cướp mất hết rồi kìa! Đúng là đồ ngốc!"

Cô ấy gắp một miếng thịt gà thơm cay trong bát nhét vào miệng.

Thơm cay gây nghiện, giòn và mềm, cả miệng đầy hương thơm!

Hai mắt cô ấy lập tức sáng lên, món này ngon... ngon quá đấy!

Mẹ sẽ không để mình chịu thiệt, là do mình hẹp hòi thôi.

Cô ấy lập tức vứt những rắc rối về Dư Đan ra sau đầu, một lòng chỉ nghĩ tới ăn!

Khóc! Họ là ma đói đầu thai à?! Mới đó mà gà cay đã hết rồi!!!