Mà cô gái này cũng rất hào phóng, trước giờ những người đó đa phần cho ha ba đồng, nào có ai cho tiền lại còn cho hoa quả như cô đâu? Họ đếm có sáu quả táo to, vừa nhìn đã biết có chất lượng cao, có tiền cũng khó mua, ôi trời ơi, họ đã kiếm được một món hời lớn.
Họ mỉm cười để Giang Noãn sử dụng theo ý muốn, xong việc họ sẽ dọn dẹp sạch sẽ, thân thiện đi ra khỏi bếp, không làm phiền công việc nấu nướng của cô.
Đồ dùng trong nhà bếp rất đầy đủ, Giang Noãn bắt đầu bận rộn, rửa sạch lau chùi nồi hầm, nồi niêu.
Sau khi rửa sạch, trước tiên cô đun nước hầm xương ống, chần xương ống trong nước, thêm gừng, củ cải trắng, các loại thuốc bắc tam thất, đương quy, rễ sô đỏ vào đun nhỏ lửa từ từ, cho thêm một chút giấm, có tác dụng hòa tan hoàn toàn protein và canxi trong xương, hàm lượng dinh dưỡng trong món canh hầm sẽ cao hơn.
Trong khi canh đang sôi, cô bắt đầu làm sạch tôm he, những con tôm he lớn, sau khi làm sạch, cô lấy một cái nĩa từ trong không gian ra, dùng để móc túi phân tôm và bóc vỏ tôm.
Những con tôm he khá lớn, hơn bảy lạng mà chỉ được khoảng ba mươi con, động tác của cô rất nhanh, nhanh chóng xử lý hết đống tôm.
Cô định làm món tôm xào bóc vỏ, cô đập hai quả trứng, trộn đều lòng trắng trứng và một ít tinh bột với tôm, ngâm trong hai phút.
Sau đó, cô cắt dưa chuột đã mua thành từng miếng.
Đun nóng chảo rồi cho dầu vào, cho tôm vào chiên cho đến khi chuyển sang màu đỏ thì vớt ra, cho dầu vào chảo, cho hành tím và gừng vào xào, dưa chuột băm nhỏ vào xào hai phút rồi cho tôm chiên vào chảo xào chung cho sệt lại, xào một lúc cho nước canh se lại rồi cho ra đĩa.
Cô còn rán bốn quả trứng và xào một đĩa rau.
Khi cô chuẩn bị xong, nước hầm đã bắt đầu sủi bọt, mùi thơm nồng của xương ống tỏa ra, cô mở vung, nước canh đã chuyển sang màu trắng sữa.
Nước canh thơm phức, Giang Noãn hít sâu một hơi, bụng cồn cào, sáu giờ sáng cô dậy ăn một chút đồ ăn, sau đó đi bắt tàu. Đến bệnh viện, đi mua quần áo và thức ăn về nấu ăn, buổi trưa cô không ăn, đến bây giờ cô đúng là người sắt đá!
Lúc này, cô mới nhớ tới lời cô nhân viên bán hàng nói lúc chiều, cô không kìm được rất đồng ý lời của cô ấy! Không biết kiếp trước Hứa Yến đã tích được bao nhiêu đức mới có người bạn gái như cô! Nếu sau này anh không đối xử tốt với cô dù chỉ một chút, he he, cô sẽ đá anh.
Cô chia các món ăn và canh đã chuẩn bị rồi đóng gói, phần này là cho Trương Phong, anh ấy vất vả chạy tới chạy lui đi theo cô, có lẽ sau này sẽ thường xuyên làm phiền người ta, không bày tỏ chút gì thì đúng là cô không biết xấu hổ.
Sau khi đóng gói canh và đồ ăn, cô xử lý nốt số trứng và rau còn lại rồi mới bước ra khỏi bếp.
Vì không nấu cơm nên cô đã đặt ba phần cơm trong bệnh viện.
Hai tay cô xách đầy đồ ăn, chào hỏi hai đầu bếp rồi trở về phòng bệnh.
Trong phòng chỉ có Hứa Yến và Trương Phong, Hứa Yến đã dậy từ lâu, sau khi Giang Noãn đi vào, ánh mắt anh dịu lại, nhìn cô chăm chú không chớp mắt.
Giang Noãn đưa phần đồ ăn kia cho Trương Phong đang ngồi trên ghế.
Trương Phong vừa mừng vừa sợ nhận lấy, vội vàng cảm ơn, muốn ngồi xuống ăn cơm, mới vừa ngồi xuống được một giây chợt cảm thấy trên cổ có chút lạnh, anh lập tức liếc nhìn trung đoàn trưởng. Đúng như dự đoán, trong ánh mắt bình tĩnh và dửng dưng của trung đoàn trưởng anh ấy có thể hiểu được ra ý nghĩa “cút ra chỗ khác”.
Anh ấy lập tức đứng thẳng, vội vàng cầm hộp cơm đi ra ngoài tìm chỗ ăn.
Ôi trời, ý là đang nói mình độc thân không xứng hả.
Giang Noãn đang bận rộn bày thức ăn ra, không để ý đến ánh mắt giao tiếp im lặng giữa họ.
Cô đang thắc mắc tại sao Trương Phong lại ra ngoài ăn, bên ngoài lạnh như vậy mà.