Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 185



Nghĩ đến trong đó có một người ham ăn, Phạm Tề đổi cách dụ dỗ: "Nguyên mặt tròn ơi, mở cửa đi! Nhà hàng của anh sẽ cho em ăn miễn phí trong một tháng!"

Trong lòng Lý Nguyên Nguyên hơi d.a.o động, nhưng cô ấy nhanh chóng trở nên vững vàng, “hừ” một tiếng, hét lên với Phạm Tề: "Phạm Tề à Phạm Tề, anh nên bỏ cuộc đi, thủ đoạn này không có tác dụng với tôi đâu, tôi rất vững vàng!" Bạn thân mới quan trọng nhất, những thứ khác đều dẹp sang một bên hết.

Phạm Tề cứng họng, con nhóc ham ăn này bị làm sao à, không thích ăn nữa hả? Lúc đầu là ai cướp đồ ăn trong tiệm của anh họ Giang Noãn với anh đây hả!

Lúc này Hứa Yến ngồi xổm xuống trước cửa, nhét một xấp bao lì xì vào khe cửa, trầm giọng nói: "Noãn Noãn, mở cửa đi, anh đến đón em đây."

Phù dâu tươi cười cầm những phong bao lì xì, không nhịn được mà cảm thán: Chú rể vẫn là nhất! Thật hào phóng!

Phù rể bên ngoài vội vàng đồng thanh hô: "Chị dâu, mở cửa đi!"

Lúc này, Lý Nguyên Nguyên ở bên trong hét lên: "Muốn chúng tôi mở cửa thì dàn phù rể các anh phải biểu diễn cho chúng tôi xem một tiết mục, làm không? Đồng ý làm thì chúng tôi sẽ mở! Không được giở trò!"

Dàn phù rể cũng hy sinh bản thân mình vì hạnh phúc của người anh em nhà mình, họ đáp lại: "Được! Cô mở đi, chúng tôi sẽ biểu diễn cho các cô xem, tuyệt đối không chơi xỏ!"

Nhóm phù dâu mở cửa, một đám rước dâu xông tới, vừa nhìn thấy cô dâu duyên dáng quyến rũ trên giường, một đám con trai không khỏi ngây người.

Hứa Yến ngây người nhìn bé con yêu kiều trong chiếc váy cưới màu đỏ, vẻ đẹp của cô khiến người ta rung động, tim anh không tự chủ được đập thình thịch rộn ràng.

Màn biểu diễn của dàn phù rể là hát quân ca, tiếng hát to và có âm vực cao.

Hứa Yến và Giang Noãn nhìn nhau qua đám đông, giống như đang kéo những sợi chỉ rối, trong mắt họ có một tình cảm không che giấu được.

Lông mi Giang Noãn khẽ run lên, nở nụ cười ngọt ngào với Hứa Yến đang chăm chú nhìn mình, sau đó anh bước nhanh về phía trước, dùng hai cánh tay mạnh mẽ ôm lấy cô gái quyến rũ trên giường.

Giang Noãn kêu lên, ôm chặt lấy cổ của người đàn ông, mọi người trong phòng bắt đầu “ù hú” la ó.

"Chúc mừng người anh em đã ôm được người đẹp về nhà."

"Bên nhau hạnh phúc đến già! Sớm sinh quý tử!"

...

Cảnh tượng này đã được các nhiếp ảnh gia của studio ảnh và nhiếp ảnh gia do Hứa Yến mời đến ghi lại.

Hứa Yến cúi đầu nhìn sâu vào cô bé quyến rũ trong vòng tay mình, sau đó bước từng bước vững chắc bế cô đi ra ngoài.

Mọi người trong phòng đều theo sát, Giang Noãn được Hứa Yến bế lên ghế sau xe jeep, Trương Phong và Phạm Tề lên ghế trước, các phù rể, phù dâu, nhiếp ảnh gia và những người khác lên hai chiếc xe jeep phía sau.

Họ phải đi một vòng mới trở về nhà họ Hứa.

Đội rước dâu ngày hôm nay thu hút rất nhiều người xem, Phạm Tề ngồi trong ghế phụ không ngừng ném kẹo cưới ra ngoài cửa kính ô tô, những người ngoài cửa sổ hò reo chúc phúc cho cặp vợ chồng mới cưới trong xe.

Toàn bộ con đường tưng bừng nhộn nhịp, vô cùng náo nhiệt.

Trở lại nhà họ Hứa, Hứa Yến bế Giang Noãn vào trong phòng cưới.

Những người bên ngoài cũng biết ý không đi theo, còn chu đáo đóng cửa lại cho Hứa Yến.

Phòng cưới được dán rất nhiều đồ trang trí ngày cưới, chiếc chăn bông sa tanh màu đỏ trên giường lại được phủ bằng táo đỏ, lạc, nhãn và hạt sen, mang ý nghĩa “sớm sinh quý tử”, xếp thành hình trái tim.

Căn phòng trở nên yên tĩnh, Hứa Yến ôm Giang Noãn ngồi trên giường, trìu mến hôn lên môi cô, cưng chiều nói: "Em mệt không? Chúng ta nghỉ ngơi một lúc rồi mới đi chúc rượu nhé."

Giang Noãn lắc đầu, cô thật sự không mệt, hai nhà ở gần nhau, người nhà đã cẩn thận sắp xếp kỹ càng mọi chuyện, không nỡ để cô bận rộn.

Giang Noãn áp vào trong n.g.ự.c anh, dịu dàng nói: "Anh, hôm nay em rất vui."

Hứa Yến bật cười, trong n.g.ự.c có một trận ầm ầm vang lên: "Anh cũng vậy, anh rất vui."