Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 219



Cô liếc nhìn chiếc khăn tắm vừa vứt xuống đất trước cửa phòng tắm, là chiếc khăn tắm anh quấn lúc đi ra, sắc mặt càng thêm đỏ bừng.

"Anh thi thuận lợi, bé con tốt với anh nhất, anh nhất định sẽ cùng em đi học ở phía Đông thành phố. Bé con mặc màu đỏ rất đẹp, em mặc màu gì cũng đẹp, lần sau mặc đồ trắng cho ông xã ngắm được không? Lần sau nữa sẽ mặc đồ đen, lần sau nữa nữa mặc đồ màu xanh lam có được không, ông xã muốn nhìn thấy em mặc tất cả các màu..."

Không phòng bị trước, Giang Noãn bỗng căng thẳng, nghe tiếng thở dài của người đàn ông, mặt cô đỏ bừng, vỗ mạnh vào vai anh, giống như vừa vui vừa tức giận mắng yêu anh: "Ông xã xấu xa, lại bắt nạt em nữa, ông xã hư quá..."

Giọng mắng yêu càng ngày càng nhỏ, biến thành một giọng nói cực kỳ trìu mến...

...

“Cốc cốc cốc...”

Hai người đứng trước cửa sững sờ trong giây lát, một tay Giang Noãn bịt chặt cái miệng phát ra âm thanh xấu hổ này, tay còn lại ôm lấy vai người đàn ông nhéo nhéo.

Hai người đang ở trước cửa, may mà cửa là cửa gỗ, ở bên ngoài không thể thấy cảnh tượng xấu hổ bên trong.

Nhưng Hứa Yến vẫn làm theo ý mình, cô thực sự phục anh, không ngờ lúc này anh vẫn còn có tâm trạng như vậy.

Lúc này, giọng nói buồn ngủ của thím Lưu từ ngoài cửa truyền đến: "Cậu chủ, Noãn Noãn đã về chưa? Nếu con bé chưa về thì tôi để cửa."

Người đàn ông vẫn chậm rãi, nhưng trầm giọng đáp lại: "Thím Lưu, Noãn Noãn đã về rồi ạ, thím khóa cửa lại đi."

Mặc dù giọng nói đều đều, nhưng Giang Noãn biết lúc này anh đang rất căng thẳng.

Dù sau cũng chỉ cách nhau một cánh cửa, xấu hổ quá đi mất.

Thím Lưu đáp: "Được."

Sau đó lại tiếp tục hỏi: "Cậu chủ, cậu hỏi Noãn Noãn xem con bé đã ăn cơm chưa? Hay là tôi nấu cho con bé một bát mì nhé?"

Giang Noãn lắc đầu với Hứa Yến, tỏ ý không đói.

Hứa Yến vẫn tiếp tục, còn khẽ cắn lên đôi môi anh đào của cô, nhẹ nhàng dỗ dành: "Bé ngoan, em thả lỏng đi."

Sau đó anh cao giọng và nghiêm nghị nói: "Thím Lưu, Noãn Noãn không đói. Cô ấy... đã ăn no rồi. Thím Lưu về nghỉ ngơi đi ạ."

Nghe thấy tiếng bước chân của thím Lưu đi xa, tim Giang Noãn vẫn đập thình thịch, cô xấu hổ đập vào n.g.ự.c anh, hờn dỗi nói: "Anh, sao anh lại trở nên xấu xa như vậy!"

Hứa Yến ôm cô đi rất chậm về phía giường, cười nói: "Em thích anh như thế này không?"

Giang Noãn vùi ở vai và hõm cổ của anh không phát ra tiếng.

Hứa Yến càng trở nên táo bạo, bảo cô trả lời, cuối cùng Giang Noãn khóc lóc nói: "Anh, em thích, em thích, ông xã à, em rất thích..."

...

Một đêm phóng đãng triền miên.

Sáng sớm trong lành, Giang Noãn thức dậy trên chiếc giường ấm áp, Hứa Yến đã đến quân đội.

Nghĩ đến chuyện tối hôm qua, Giang Noãn nắm tay thở phì phò đ.ấ.m vài cái, còn đá hai cái, hiển nhiên coi cái gối là anh.

Giang Noãn thầm phỉ nhổ: Đồ xấu xa! Hư hỏng! Chỉ thích bắt nạt cô!

Cô không biết tối hôm qua anh buông tha cho mình lúc vào, dù sao thì trước khi cô đi ngủ anh vẫn còn rầm rì muốn nữa.

...

Trước tết âm lịch mấy ngày, Giang Noãn và Hứa Yến cùng nhau đến quân đội, bởi vì hôm nay công bố điểm văn hóa và điểm thi kiểm tra đánh giá chất lượng của Hứa Yến, sẽ có một buổi lễ.

Đối với một sự kiện quan trọng như vậy, Giang Noãn phải đi chứng kiến ​​khoảnh khắc tỏa sáng của người chồng thân yêu của mình.

Cô rất tự tin vào anh chồng thân yêu của mình! Cô còn cố tình mang theo máy ảnh, muốn chụp ảnh anh để lưu giữ kỷ niệm và quay video lại.

Buổi lễ được tổ chức tại quảng trường trung tâm quân đội, tất cả các đồng chí quân nhân tham gia kỳ thi kiểm tra đánh giá tại quảng trường trung tâm đều ăn mặc chỉnh tề, đứng xếp hàng.

Các đồng chí quân nhân hướng về phía trước, có một bục cao kê một dãy bàn và ghế đẩu, đó là vị trí của lãnh đạo.

Hứa Yến bảo Giang Noãn đợi mình ở quảng trường, anh sẽ đến tìm cô sau khi kết thúc buổi lễ, dặn dò xong anh đi xếp hàng.

Giang Noãn nhìn thấy từ xa có rất nhiều vợ và con cái của các anh quân nhân đang quan sát, dẫu sao cũng có nhiều chồng của các cô vợ quân nhân tham gia kỳ thi kiểm tra đánh giá, bọn họ đều rất căng thẳng nhìn tình hình nơi đó.

Mỗi trung đoàn trong bốn trung đoàn chủ lực ở Đông Tây Nam Bắc của Bắc Kinh chỉ có mười chỉ tiêu, riêng quân đội ở phía Tây thành phố đã có 2.000 binh sĩ đăng ký thi, tỷ lệ trúng tuyển chỉ có 0,5%, đủ thấy sự tàn khốc của cuộc thi, nhưng cũng đủ chứng minh sự quý giá của tấm bằng tốt nghiệp trường quân sự.

Lý Hồng Anh ở xa xa nhìn thấy dáng người xinh đẹp của Giang Noãn, chờ cô và Hứa Yến tách ra, Lý Hồng Anh nhanh chóng vẫy tay chào cô.

Giang Noãn nhìn thấy cô ấy thì đi tới gần cô ấy, hỏi: "Anh Cương tham gia kỳ thi kiểm tra đánh giá chưa chị?"