Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 221



Còn hai ngày nữa là đến Tết Nguyên Đán, Giang Noãn cảm thấy ở thời đại này rất có hương vị tết, từ ngày mồng tám tháng chạp đã bận rộn, tích trữ hàng tết, cắt kiểu tóc mới, mua quần áo mới, dọn dẹp các kiểu.

Sáng sớm hôm nay, Giang Noãn và hội chị em hẹn nhau đi mua sắm ở phía Đông thành phố, nhân tiện ghé qua cửa hàng Duy Y ở phía Đông thành phố luôn.

Cửa hàng Duy Y ở phía Đông thành phố mới khai trương được hai ngày, trước đó hơn một tháng cô còn bận rộn trang trí và thuê nhân viên, cô chọn ra một quản lý cửa hàng là một nhân viên xuất sắc nhất trong cửa hàng trên phố Hiên Minh. Nhân viên đó tên là Vương Diễm Diễm, một phụ nữ độc thân 28 tuổi, tính các cởi mở, rất nghiêm túc và có trách nhiệm trong công việc.

Ở thời này, Vương Diễm Diễm là một phụ nữ lớn tuổi chưa lập gia đình, thường hay bị người ta nói xấu sau lưng, nhưng cô ấy không quan tâm, tại sao cô ấy lại phải chịu thiệt tùy ý tìm một người đàn ông để kết hôn chứ? Bây giờ cô ấy đang sống rất tốt, cô ấy có thể từ từ tìm kiếm, nếu tìm được thì tốt, không tìm được thì cứ tự nhiên mà sống thôi, chẳng lẽ không có đàn ông là sống không nổi chắc?

Dù là về tính cách, thái độ làm việc hay tam quan thì cô ấy đều khiến Giang Noãn yêu thích, cửa hàng Duy Y ở phía Đông thành phố cũng được cô ấy chăm chút đâu vào đấy.

Giang Noãn đã hẹn gặp Lý Nguyên Nguyên, Trang Nghiên và Đường Tuyết ở trạm xe buýt, nhưng chỉ có hai người đến, Trang Nghiên có việc nên đã bỏ lại các cô ấy.

Sau đó ba người đi cùng nhau, Lý Nguyên Nguyên và Đường Tuyết rất phấn khích, hai người chưa từng đến phía Đông thành phố, nhưng cũng biết phía Đông thành phố là một trung tâm mua sắm ở Bắc Kinh. Trong hai năm qua, các loại hình kinh doanh đều rất phát triển, ăn chơi ngủ nghỉ cái gì cũng có.

Nghe nói ở đây có một tiệm tóc rất nổi tiếng tên là Thập Liên, ngoài việc đi mua sắm ra thì mục đích lần này họ đến là để làm tóc, thời này làm gì cũng phải có giấy giới thiệu, nên các cô ấy đã chuẩn bị xong hết rồi.

Họ muốn đổi sang kiểu tóc mới xinh đẹp để đón tết và đi học đại học, thời gian nhập học đại học ở Bắc Kinh tập trung vào ngày 16 tháng giêng sau tết Nguyên Tiêu, còn hơn nửa tháng nữa, nhưng cũng sẽ nhanh chóng tới thôi.

Phố thương mại Bản Du ở phía Đông thành phố tấp nập người qua lại, ai cũng tươi cười và tràn đầy sức sống. Đông đúc còn sống động hơn cả khu kinh doanh ở phía Tây thành phố.

Công việc kinh doanh ở tiệm làm tóc Thập Liên cũng rất phát đạt, bọn Giang Noãn đi tới quầy lễ tân lấy giấy giới thiệu rồi nhanh chóng đặt chỗ, người phục vụ nói phải đợi đến trưa mới đến lượt họ.

Vì vậy bọn Giang Noãn đi dạo phố trước, đi ngang qua cửa hàng Duy Y, dòng người qua lại đông đúc, nhưng thay vì chọn quần áo, khách hàng lại vây xem ăn dưa.

Gặp rắc rối gì sao? Giang Noãn nghĩ như vậy nên nhanh chóng bước vào.

Vừa bước vào cửa đã nghe thấy một giọng nói chói tai, ăn nói ngang ngược: "Cửa hàng của các người làm sao vậy, quần áo có vấn đề mà không cho trả lại à? Một cửa hàng lớn như vậy mà lại lừa gạt người tiêu dùng, có tin tôi đi tố cáo các người hay không! Đây là tiệm đen* nào?"

*Tiệm đen (黑店): ý chỉ cửa hàng kinh doanh phạm pháp

*Tiệm đen (黑店): ý chỉ cửa hàng kinh doanh phạm pháp

Giang Noãn nghe thấy giọng nói này có chút quen tai, kiễng chân lên liếc mắt nhìn vào giữa đám người. Cô nhìn thấy mặt nghiêng của người phụ nữ gây rối, cô ta đội mũ, đi một đôi giày cao gót quá lố, ăn mặc lộng lẫy.

Ồ, hóa ra là em gái Giang Tinh của cô đây mà.

Quản lý cửa hàng Vương Diễm Diễm bình tĩnh cố gắng nói lý với cô ta:

"Vị khách hàng này, yêu cầu đổi trả của cửa hàng chúng tôi là quần áo không đúng chất lượng, sai kích cỡ và không được tháo mác quần áo, quần áo còn nguyên vẹn và có thể trả lại trong vòng ba ngày kể từ ngày mua. Mà lần này cô lại không đáp ứng các yêu cầu này, nếu giống như hai lần trước cô tới thì cửa hàng chúng tôi sẽ hoàn tiền lại cho cô trong thời hạn yêu cầu đổi trả, nhưng lần này thất sự không được."

Cô ta chỉ vào Vương Diễm Diễm, tiếp tục lớn tiếng quát: "Quần áo hỏng thì chẳng phải là do chất lượng sao? Ông chủ của các người đâu? Mau ra đây cho bà, tôi sẽ tranh luận phải trái với anh ta. Một người phục vụ thấp kém như cô có quyền gì mà lên tiếng với tôi? Nếu không hôm nay tôi sẽ ngồi lỳ ở đây, các người đừng hòng làm kinh doanh nữa."