Tào Kiều là người hoạt bát và nhiệt tình, rất thích lảm nhảm, lại từng đi du học, nên nói chuyện có chút thoải mái, không câu nệ.Thấy mặt cô, cậu liền nói, " Chị dâu, chị cứ yên tâm đi, em đang dùng cách châm cứu mới cho anh ấy, mấy ngày nay đem anh ấy điều trị tốt lên một chút rồi, buổi tối động phòng tuyệt đối không có vấn đề"Cố Thiêm Hành nghe vậy thiếu chút nữa đánh cho Tào Kiêu ngã sấp, làm Tiền Nguyệt Hoa có chút khiếp sợ, đứa bé này nơi nào giống người bị bệnh, nhìn sức lực của thằng bé xem, rất có khả năng vật ngã được một con trâu đó.Khương Ninh cũng rất tò mò cơ thể của Cố Thiêm Hành, gần đây nhờ mỗi đêm luôn học tập cùng sự giúp đỡ của Tiểu Bạch, y thuật của Khương Ninh rất tiến bộ.
Cô phải nhân cơ hội xem mạch cho anh Thiêm Hành, mới hiểu hết bệnh tình của anh được.Nhưng cô biết anh đang cố tỏ ra mình rất ổn, nghĩ đến buổi tối ngày đó, anh vì cứu cô mà bị cảm lạnh.
Cô nhìn bộ dáng phấn chấn của anh liền biết anh yên lặng một mình chịu những cơn đau cùng khó chịu trong cơ thể.Biết vậy cho nên ngày hôm sau lúc đón dâu, Khương Ninh nói qua với Kiều Du cùng mẹ cô đừng nên quá khó xử Cố Thiêm Hành.Kiều Du vì không làm khó được Cố Thiêm Hành nên liền gây khó dễ cho Tào Kiêu.Tào Kiêu vừa nhìn thấy Kiều Du liền muốn chạy, " Đồ gà trống vắt chày ra nước, đúng là oan gia ngõ hẹp mà""Nam phượng hoàng, hôm nay anh đừng nghĩ bước qua cửa này" Chân Kiều Du đạp lên chiếc ghế dài bên cạnh, bày ra tư thế nghiêm trang của một nữ cảnh sát.Kiều Du với Tào Kiêu lớn lên cùng một đại viện, từ nhỏ tính tình Kiều Du đã rất nghịch ngợm, chuyện con trai có thể làm, cô cũng có thể làm, ở giữa bầy con gái cô chính là đại ca.Mà mẹ của Tào Kiêu lại là người thích làm thơ, thích phong hoa tuyết nguyệt, thường thường cả ngày ngâm vài ba bài thơ.Vì vậy Tào Kiêu bị ảnh hưởng bởi mẹ cậu, rất thích ngâm thơ, ngắm trời trăng mây gió, khi còn nhỏ cậu rất nhát gan lại thích khóc nhè.
Kiều Du cảm ấy cậu ấy không có sự mạnh mẽ của con trai nên thường xuyên ăn hiếp cậu ấy.
Cho nên Kiều Du sửa tên riêng của cậu thành phượng hoàng, ý là có hoa mà không có quả, đẹp nhưng không dùng được.Còn tên riêng của Kiều Du có ý gà trống vốn dĩ rất dữ, vắt chày ra nước lại càng hung dữ.
Vốn dĩ vắt chày ra nước là chỉ sự keo kiệt bủn xịn, nhưng qua cách nói của hai người họ liền hoàn toàn biến đổi.Hôm nay là ngày cưới của Cố Thiêm Hành, anh tự nhiên không thể cho Tào Kiêu làm bậy.
Khương Ninh lại qua nói giúp, Kiều Du cũng biết hôm nay không thể nháo quá lâu, thù của họ càng ngày càng sâu.Hai oan gia này lăn lộn thiếu chút nữa qua giờ lành, cũng may chú rể vào đưa cô dâu ra cửa vừa đúng giờ lành.
Khương Ninh ra cửa gấp gáp nên chưa nói tạm biệt tốt cha mẹ cô.
Vì anh ba tiếp khách mời nên có thể nói nhiều với anh ấy dăm ba câu.Hai ngày trước Khương Nhất Minh mới trở về, với chuyện của em gái, anh cũng không hỏi nhiều, chỉ là nhìn Cố Thiêm Hành nói," Thiêm Hành, chúng ta coi như quen biết đã lâu, cậu làm người thế nào anh đều rất rõ ràng.
Anh chỉ muốn nói với cậu một câu là em gái anh tuyệt đối không được chịu một chút ủy khuất nào"Khương Ninh nghĩ đến thân thể của Cố Thiêm Hành nên không muốn Khương Nhất Minh nói nhiều.
Khương Nhất Minh lại làm lơ cô, muốn tiếp tục trò chuyện cùng Cố Thiêm Hành, lại không nghĩ đến Cố Thiêm Hành có thể cùng anh ba trò chuyện vui vẻ như vậy.Nói chuyện mãi một lúc lâu đến khi Nghiêm Chi ở bên kia thúc giục bọn họ đi ra ngoài đón tiếp khách.Thôn Đại Lăng làm việc vui, giống nhau đều muốn mời hàng xóm có quan hệ tốt, hoặc là những nhà đã từng qua lại, mời qua mời lại vì nhân tình.
Cho nên hôm nay bữa tiệc rất náo nhiệt, tổng cộng có bốn bàn.Ở cửa Cố gia bày hai bàn, ở thím Vương cách vách bày thêm hai bàn nữa, có người ăn chỗ thứ nhất xong lại chạy qua chỗ thứ hai ăn, ăn xong bốn bàn tiệc mới xem như kết thúc.Vì nhà họ Cố và nhà họ Lý có xích mích cho nên bàn tiệc không bày phía bên đó.
Trời tháng 11 đôi lúc sẽ có những cơn mưa nhỏ kéo dài, không thì trời âm u xám xịt, may mắn ngày hôm nay bầu trời có ánh nắng rực rỡ.Pháo nổ to đùng đoàng...Khương Ninh mặc áo cưới màu đỏ, trên đầu đội hoa hồng nắm tay Cố Thiêm Hành đứng ở giữa đám người tiếp đãi khách mời.
Nhìn bọn họ rất xứng đôi, đẹp đến lóa mắt.Lý Đại Quải bị bỏng nằm trên giường, nghe bên ngoài náo nhiệt, giận dữ đấm vào ván giường.
Đặng Lan ở trong sân ồn ào mắng chửi, từ gì khó nghe nhất đều lớn tiếng mắng ra, thực sự nghe không lọt lỗ tai.Nhưng ở bên ngoài người đông, âm thanh lại lớn, còn có tiếng pháo nổ cùng tiếng trẻ con cười vui nên tiếng mắng của Đặng Lan căn bản là không một ai nghe thấy.Ăn xong bốn bàn tiệc, trời cũng đã tối đen, Khương Ninh và Cố Thiêm Hành xem như có thể nghĩ ngơi một chút.
Phòng cưới đóng lại, ngăn cách tiếng ồn ào bên ngoài, xung quanh trở nên im lặng.Trên tủ gỗ sơn đỏ có bỏ một cái khay, trên đó có hai chén rượu vang đỏ do Khương Ninh lấy đến.
Giường cưới của bọn họ có một tấm nệm lót, Nghiêm Chi cố ý mua cho hai người họ, ngồi rất mềm mại.Nệm thời buổi này chính là đồ vật hiếm lạ, Nghiêm Chi yêu thương cô, trong lòng cô tự nhiên biết đến.Hôn lễ hôm nay, nhà họ Cố thật sự bỏ ra rất nhiều công sức, khắp nơi trang trí tinh xảo, chữ hỉ đỏ thẩm lóe sáng.
Khương Ninh nhìn xung quanh cũng có chút hoảng hốt bởi vì luôn cảm thấy không chân thật.Cố Thiêm Hành đi đến trước ngăn tủ, cầm hai ly rượu đưa cho Khương Ninh một ly," Rượu giao bôi, chỉ mong cuộc đời của chúng ta sẽ luôn bền lâu"Những lời này do anh trong sách học được, trong lòng anh hy vọng bọn họ sẽ bên nhau mãi mãi.Hôm nay Khương Ninh rất xinh đẹp, trong mắt chứa đầy tinh quang lóa mắt.
Khương Ninh nhận lấy ly rượu, thời điểm thấy anh muốn uống, cô đột nhiên kéo tay anh nói, " Đều nói uống rượu giao bôi, sao anh không vòng qua tay em?"Nói xong, tay cô nhẹ nhàng vòng qua tay anh, hai tay giao vào nhau rồi chậm rãi đưa ly rượu lên miệng.
Cô và anh bây giờ cách nhau rất gần, cô ngửi được mùi hương quen thuộc từ trước đến nay của anh.
Cảm giác mùi hương của anh trước nay chưa từng thay đổi, giống như lòng ngực rộng lớn của anh luôn chắn mưa, che gió cho cô.Cả đời này...!Cô sẽ vĩnh viễn dựa vào lòng ngực rộng lớn của anh.
Cố Thiêm Hành có chút co quắp, cơ thể anh cứng đờ, giống như có chút khẩn trương.Khương Ninh biết lần đầu anh kết hôn nên nhất định sẽ có chút khẩn trương, tay cô bắt lấy cổ tay anh muốn xem mạch, nhưng mà anh lại hiểu lầm, yết hầu lăn lộn, run rẩy nói, " Đồng chí Khương Ninh...!chờ ít hôm nữa được không, thân thể của anh thế này nên anh sợ không đáp ứng được em"Khương Ninh vốn dĩ không nghĩ đến chuyện này, vừa nghe anh nói xong liền không ngăn được có chút ủy khuất, nhìn anh hỏi, " Chờ thêm?"Cố Thiêm Hành nhìn vào hai mắt cô, có chút không đành lòng, " Ừm....khụ...khụ...Không biết do anh kích động hay bị làm sao mà cơn ho kéo dài, Khương Ninh lập tức kéo tay anh qua bắt mạch.Quả nhiên, lần trước anh bị cảm lạnh, hơn nữa hôm nay cũng mệt nhọc, anh sớm đã không chịu đựng nổi.
Xem anh ho nhiều như thế, cơ thể run rẩy kịch liệt thế .Trái tim Khương Ninh bị nhéo đau, lập tức cho anh một ly nước, " Em đi tìm Tào Kiêu"Tào Kiêu biết châm cứu, trong khoảng thời gian này làm cơ thể anh tốt lên một ít như vậy chắc cũng có tác dụng.Cố Thiêm Hành kéo tay cô, dùng sức nhéo nhéo, vuốt ve bàn tay mềm mại của cô, "Khương Ninh, không cần..""Nhưng mà..."Khương Ninh lớn mật muốn tự mình châm cứu cho anh xem sao.Chỉ là....Anh khẳng định sẽ không đồng ý, cho nên cô phải chờ anh đi ngủ đã.Cô rút chân vừa muốn đi ra ngoài về, kéo chăn trải lên giường, "Vậy anh nghỉ ngơi trước đi, em đi nấu chè cho anh, được không?""Không cần"Anh nói xong liền kéo cô lên giường nằm, Khương Ninh sao có thể yên tâm cơ thể anh như vậy, mạch tượng của anh rất yếu.Nhưng Cố Thiêm Hành lại cường thế muốn kéo cô lên giường nằm, làm cô không ngăn được nghĩ đến lời nói của Tào Kiêu..