[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 120: Tối Hôm Qua Lục Tư Đình Giống Như Mãnh Hổ Hạ Sơn (2)



Ông Lý bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn Bạch Vi một chút, giống như ông ấy hiểu ra gì đó, bất đắc dĩ nói: "Được rồi, vậy để chú đi hỏi lại một chút."

Sau khi ông ấy đi ra thì Bạch Vi mới ngâm nga bài hát, quay lại ghế của mình.

Chắc hẳn là ông Lý đang phải đi vận động hành lang, một lần lại một lần giảm giá tiền, cứ chạy tới chạy lui hai chuyến như vậy, cuối cùng, Bạch Vi cũng gật đầu.

"Cô Bạch, lần này thật sự là giá cuối cùng, ông Phương nói, tám nghìn ba, nếu như cháu đồng ý thì bây giờ có thể ký hợp đồng, nếu như cháu không đồng ý..."

Ông Lý còn chưa kịp nói câu kế tiếp thì Bạch Vi cũng đã hiểu ra.

Thật ra Bạch Vi cảm thấy cái giá tám nghìn ba này cũng đã ổn, nhưng mà nếu như tiếp tục thì cô cảm thấy vẫn còn có thể bàn đến cái giá 8 nghìn.

Chỉ là, Bạch Vi còn muốn hợp tác lâu dài với ông Lý cho nên không thích hợp để tiếp tục giảm giá, lỡ như tiếp tục ép chủ nhà giảm giá rồi họ không bán thì phải làm sao?

Cho nên, Bạch Vi vẫn đồng ý.

"Cảm ơn ông Lý, may mắn mà có chú cho nên chúng cháu mới có được một căn nhà như ý."

Lục Tư Đình đứng lên, bắt tay cùng ông Lý.

Cuối cùng cũng bàn bạc xong lần hợp tác này, ông Lý cũng nở nụ cười chân thành: "Vậy thì hôm nay chúng ta ký hợp đồng äi."

"Được."

Đây cũng chính là mong muốn của Bạch Vi cùng Lục Tư Đình, nhanh chóng ký hợp đồng, làm thủ tục sang tên mới là chuyện quan trọng.

Nếu căn nhà này còn chưa đến tay của mình ngày nào thì Bạch Vi còn chưa yên tâm ngày đó.

Nhưng mà thời gian đã không còn sớm, có thể ký hợp đồng nhưng mà nếu muốn xử lý thủ tục thì còn phải đợi đến ngày mai, cho nên cuối cùng bàn bạc trực tiếp làm thủ tục vào trưa mai.

Sáu giờ bọn họ tới, bây giờ đã gần 8h.

Sau khi ký hợp đồng xong, hai người liền đi ra ngoài tìm một tiệm cơm để ăn cơm.

Bởi vì ngày mai còn có việc cho nên hai người chỉ tùy tiện ăn chút gì đó, Lục Tư Đình liền lái xe đưa Bạch Vi về nhà.

Hôm nay Bạch Vi ở trong cửa hàng, mặc dù nói không vội, nhưng mà khi Thẩm Quyên cùng Tần Lan Lan ở đó thì chắc chắn là cô cảm thấy lo lắng, chỉ sợ bọn họ phát hiện ra chuyện gì đó.

Nhưng mà tuổi của hai người này không chênh lệch nhiều cho nên có chủ đề để nói chuyện chung, một khi đã nói chuyện thì sẽ không chú ý đến Bạch Vi, vì vậy bọn họ cũng không phát hiện ra điều gì.

Ở trong cửa hàng một ngày, sau đó lại đi bàn bạc về giá cả, ký hợp đồng, lúc đó Bạch Vi rất vui vẻ, nhưng mà lúc ăn cơm thì cô cảm thấy cơ thể có chút không thoải mái.

Sau khi trở về, Bạch Vi đi tắm nước nóng trước, sau khi ra ngoài thì bổ nhào cả người vào trong chăn, lúc này cô mới cảm thấy mình sống lại.

Nghe tiếng nước trong phòng tắm, Bạch Vi siết chặt chiếc chăn.

Làm sao bây giờ, lát nữa Lục Tư Đình đi ra thì nên làm gì?

Eo vẫn đau, chân cũng mềm nhũn, còn có vị trí nào đó không thể nói ra cũng đang mơ hồ thấy đau.

Người ta thường nói sau khi đàn ông ăn mặn thì sẽ không biết kiềm chế, nếu như đợi chút nữa Lục Tư Đình đi ra mà anh giống như hôm qua thì cô có nên từ chối không?

Bạch Vi có chút xoắn xuýt.

Hai người cũng là vợ chồng, cũng không thể nói lời từ chối, hơn nữa đêm nay Lục Tư Đình không uống canh bồi bổ, chắc hẳn là sẽ không giống tối hôm qua nhi?

Nhưng mà cơ thể của cô thực sự không thoải mái!

Tiếng nước chảy trong phòng tắm ngừng lại. Cùm cup một tiếng, cửa bi đẩy ra, Lục Tư Đình đi ra.

Bạch Vi càng căng thẳng hơn, cả người đều co lại trong chăn, chỉ lộ ra nửa cái đầu.

Hai mắt thật to lặng lẽ nhìn Lục Tư Đình, gần như là anh đi đến đâu thì cô sẽ nhìn đến đó.

Lục Tư Đình tắt đèn lên giường, ôm Bạch Vi đang cuốn chăn giống như một con nhộng.